"Đưa cô ấy rời khỏi chỗ này đi.
" Đúng lúc này, Trần Xuân Độ đột nhiên mở miệng nói.
Tô Loan Loan ở bên cạnh sắc mặt ngơ ngác, cô ta nhìn Trần Xuân Độ, trong lòng bỗng nhiên dâng lên cảm xúc phức tạp, nhìn chằm chằm vào Trần Xuân Độ.
Trần Xuân Độ từng bước một đi đến chỗ của Dracula vẻ mặt lạnh lùng dữ tợn, sắc mặt khơi gợi lên sự lạnh giá châm chọc: "Chỉ là Huyết tộc, cũng dám phạm cấm lệnh vào nước C của nước C.
"
Đôi mắt lạnh lẽo của Dracula nhìn chằm chằm Trần Xuân Độ: "Một vùng đất chết nơi có những kẻ Đông Á bệnh phu, tại sao không thể tới?"
"Ha ha ha! " Trần Xuân Độ nhìn chằm chằm Dracula, chậm rãi cười lên, nhưng sắc mặt lại càng phát ra sự lạnh lẽo như sương, mỗi một bước, có khí thế vô tận, đang điên cuồng ngưng tụ kéo lên!
Mặc dù mặt ngoài Dracula lạnh lùng trấn định, nhưng nội tâm lại đang không tự chủ được mà run rẩy, bóng người trước mặt này, giống như từ Địa Ngục mà đến, kéo theo biển máu ngập trời!
"Xem ra là lúc đầu tôi đã quyết định sai, Pháo đài cổ của Huyết tộc, là nên bị đạp đổ răn đe!" Mỗi một câu một chữ Trần Xuân Độ nói ra, toàn thân tràn ngập sát phạt vô hạn, cả người giống như một lưỡi đao khát máu ra khỏi vỏ!
"Nói khoác mà không biết ngượng, Pháo đài cổ là thứ mà loại người như mày nói đạp đổ là đạp đổ?" Sắc mặt của Dracula hơi sững sờ, trên mặt lộ ra một nụ cười chế giễu.
Trong phòng ngủ, Lê Kim Huyên đang co quắp trong góc cơ thể run lẩy bẩy, nghe thấy tiếng hét của Tô Loan Loan ngoài phòng ngủ, lập tức như bắt lấy cây cỏ cứu mạng, lao nhanh đến cửa phòng ngủ.
Mà lúc này, sắc mặt của Dracula lạnh giá đến cực hạn, trong hai con ngươi hiện lên tia sáng màu máu, gã ta đột nhiên đâm thẳng về phía Trần Xuân Độ!
Tốc độ của Dracula quá nhanh, nhanh hơn không ít so với khi gã ta bạo hành Tô Loan Loan, dường như đã đạt tới giới hạn mà cơ thể của gã ta có thể tiếp nhận được!
"Làm nhục lâu đài cổ của tao, đến lúc mày chết đi, sẽ thảm hại hơn hai người họ!" Trong giọng nói của Dracula mang theo lạnh lùng và tàn nhẫn, trên móng tay bén nhọn sắc bén của hai bàn tay còn sót lại một chút vết máu, đó là máu của Tô Loan Loan!
"Thứ bẩn thỉu, không cút về sơn động Pháo đài cổ của mày, dám đến nơi này tìm chết!" Đôi mắt của Trần Xuân Độ đột nhiên ngưng tụ, một ánh mắt lạnh lùng như mãnh thú đột nhiên bắn ra!
Cơ thể của Dracula bỗng nhiên trì trệ, nội tâm gã ta run lên dữ dội, ánh mắt đó của Trần Xuân Độ, vậy mà khiến sâu thẳm trong linh hồn của cảm nhận được sự khiếp sợ, giống như phát ra từ ký ức trong gen cổ xưa nhất của cơ thể!
Mắt thấy móng tay của Dracula sắp chạm đến cổ của Trần Xuân Độ, thậm chí Dracula cũng có thể tưởng tượng ra được, khi móng tay sắc bén kia cắt lên lớp da thịt mỏng manh trên cổ của Trần Xuân Độ… Cảnh tượng máu tươi tuôn ra như bão táp!
Trần Xuân Độ hừ lạnh một tiếng, ngay trong giây phút móng tay của Dracula dường như sắp chạm đến cổ của Trần Xuân Độ, bỗng nhiên, cơ thể của Trần Xuân Độ lui về phía sau, ngay sau đó hai tay duỗi ra như sấm chớp, khoác lên trên người của Dracula.
Đến khi Dracula kịp phản ứng lại, lúc muốn tránh thoát, thì đã trễ rồi!
Độ cao hàng trăm mét, nhìn như rất đáng sợ, nhưng Trần Xuân Độ và Dracula nhanh chóng rơi xuống, chỉ trong chớp mắt, hai người đã sắp rơi xuống, nện vào mặt đất!
Cũng ngay chính lúc này, cơ thể của Dracula bỗng nhiên uốn éo, hai tay mở ra, chiếc áo đen kia, vậy mà biến thành một bộ áo có cánh, cánh dơi ở giữa hai ta mở ra, cả người của Dracula vặn vẹo, lướt về phía nơi xa!
"Sao có thể như vậy!" Lê Kim Huyên đứng bên cửa sổ nhìn thấy cảnh tượng này, đôi mắt xinh đẹp trừng lớn, gương mặt xinh đẹp hiện lên vẻ kinh ngạc khó có thể tin được!
Dracula quay đầu lại, nhìn thoáng qua Trần Xuân Độ thẳng tắp rơi xuống sau lưng, khóe miệng gã ta giương lên một đường cong khinh miệt… Gã ta có bộ áo có cánh đặc biệt của Huyết tộc, tất nhiên có thể không chút kiêng kỵ gì mà nhảy xuống từ độ cao mấy trăm mét, còn người đàn ông nước C phía lưng này, căn bản chính là một tên thiểu năng trí tuệ, thế mà lại đần độn nhảy xuống cùng với gã ta!
Dracula tất nhiên không tin, Trần Xuân Độ cũng sẽ có áo có cánh… Bộ áo có cánh này hắn đang mặc trên người, là do Huyết tộc chế tạo ra, hiệu quả của nó vượt xa những bộ áo có cánh bình thường khác… Nụ cười của gã ta lộ ra vẻ trào phúng nồng đậm, thậm chí gã ta không cần phí một chút sức lực nào, đã có thể xử lý cái tên Đông Á bệnh phu này!
Mắt thấy Trần Xuân Độ dùng cách rơi xuống gần như thẳng tắp, Dracula ha ha cười lớn: "Giết tao? Đến Địa Ngục rồi tiếp tục lập kế hoạch đi!"
Dracula vừa dứt lời, Trần Xuân Độ đang nhanh chóng rơi xuống, sắc mặt anh lạnh như băng, đột nhiên anh quay người, một tay lấy dao găm Long Nha cắm vào trong vách tường!
"Rầm rầm!"
Trần Xuân Độ với quán tính cực lớn do sự rơi xuống mang lại, khiến anh dù cho có dao găm Long Nha chèo chống, nhưng vẫn đang điên cuồng rơi xuống!
"Hây a ——" Tòa thành quát lên một tiếng lớn, hai tay gắt gao nắm lấy dao găm Long Nha, cơ bắp của hai tay hai chân điên cuồng chống đỡ, dùng hết toàn bộ sức lực khống chế tốc độ của mình chậm lại!
Trong phòng ngủ, Tô Loan Loan đi đến bên cạnh Lê Kim Huyên, nhìn thấy trên vách tường có một bóng người nhỏ bé như con kiến, đang nhanh chóng làm chậm lại tốc độ rơi xuống, không khỏi nhẹ nhàng thở ra.
Lúc này Tô Loan Loan mới phát hiện, mình đã quá lo lắng rồi.
Đường đường là Long Vương, làm sao có thể bị ngã chết được?.