Chàng Rể Phế Vật

Chương 209: Đơn Hàng 9000 Tỷ






Phòng họp nhanh chóng trở nên yên tĩnh ngay khi Trần Xuân Độ mở miệng, vài vị cổ đông còn tặng cho Trần Xuân Độ cái nhìn đầy khinh thường.
Lê Kim Huyên ở bên cạnh nghe thấy những lời này của Trần Xuân Độ thì khuôn mặt cô trở nên lạnh lùng, tên này lại muốn làm cái quỷ gì vậy chứ?
Tổng giám đốc nữ thần không hiểu gì cả, nhưng sắc mặt cô tổng rất khó coi!
Lê Kim Huyên giật giật ống tay áo của Trần Xuân Độ, trầm giọng hỏi: “Anh có biết anh vừa nói gì không?”
“Tôi biết.” Trần Xuân Độ nhìn Lê Kim Huyên với vẻ mặt bình tĩnh.
“Bây giờ một kẻ chỉ biết làm lãng phí cơm lại có thể thay thế chủ tịch sao?” Cổ đông Hoàng đứng đối diện sững sờ một lúc nhìn Trần Xuân Độ nhưng rồi nhanh chóng phản ứnganhi, buông lời giễu cợt châm chọc.
“Đó là quyết định của chủ tịch.

Anh có tư cách gì để nói thay?” Một cổ đông khác lên tiếng.
Trần Xuân Độ nheo mắt nhìn đám người trước mặt bao gồm cả cổ đông Hoàng, trong khi đó đôi mày của Lê Duy Dương cau lại sâu hơn.
Ông ta không ngại để Trần Xuân Độ thay ông ta phụ trách, ông ta chỉ sợ những cổ đông này sẽ lợi dụng lúc hỗn loạn mà sinh ra những ý đồ khó lường.
“Rốt cuộc là ai đã trao đổi với tổng công ty, ai trao đổi thì người đó kí.” Người đàn ông ngoại quốc không chịu nổi nữa liền lộ vẻ không vui.
“Nghe chưa, tập đoàn HiSilicon nói ai từng trao đổi với họ sẽ ký!” Cổ đông Hoàng càng thêm tự đắc: “Cho dù sao thì cũng không đến lượt cậu kí, cậu có tư cách gì chứ?”
Cổ đông Hoàng vừa dứt lời, dưới cái nhìn của Lê Kim Huyên, Lê Duy Dương cùng các cổ đông khác, Trần Xuân Độ nhàn nhạt lên tiếng: “Tôi đã cùng Haisilicon trao đổi, tôi không đủ tư cách sao?”

Giọng điệu của Trần Xuân Độ tựa như điều này bình thường lắm vậy, nhưng khi truyền đến tai người khác lại như tiếng sét giữa trời quang.

Tất cả mọi người đều không khỏi kinh ngạc!
Đôi mắt của Lê Kim Huyên mở to, khuôn mặt xinh đẹp tràn đầy sự khó tin!
“Nói nhảm gì vậy!” Lê Kim Huyên lo lắng, nhanh chóng xin lỗi người đàn ông Phương Tây bằng ngoại ngữ một cách lưu loát: “Xin lỗi, anh ấy lại nói nhảm rồi, mong ngài đừng để tai những lời nói ấy!”
“Cậu có biết nói xàm bậy về việc quan trọng phải nhận lấy hậu quả gì không?” Cổ đông Hoàng đứng đối diện Trần Xuân Độ cười lớn, nụ cười cực kì mỉa mai cùng ánh nhìn đầy khinh thường.
Trần Xuân Độ liếc qua khuôn mặt chế nhạo của các cổ đông khác trong phòng họp, anh khẽ cong môi, vô cùng đau đầu.
Anh không ngờ rằng sau khi nói ra sự thật họ lại không tin!
“Trần Xuân Độ, là thật sao?” Lê Duy Dương cau mày nhìn Trần Xuân Độ hỏi.
Ngay cả Lê Duy Dương cũng có chút nghi ngờ đối với Trần Xuân Độ.
Trần Xuân Độ thở dài một hơi, đi tới trước mặt người đàn ông kia rồi nói: “Chỉ cần gọi điện cho lãnh đạo của anh là biết ngay mà.”
Người đàn ông phương Tây lạnh lùng nhìn Trần Xuân Độ, lại nhìn vào bộ quần áo đi biển mà Trần Xuân Độ đang mặc, trên mặt lộ rõ một chút kiêu ngạo.
Nhưng ngay khi anh ta kết thúc cuộc gọi, thái độ của anh quay ngoắt 180 độ, anh ta cúi đầu với Trần Xuân Độ, cung kính nói: “Ngài Trần, tôi xin lỗi, là sơ suất của tôi.”
Anh chàng Tây lúc này thể hiện phong thái của một quý ông Châu Âu, thái độ thay đổi đến khó tin!
Lê Kim Huyên ngây người nhìn Trần Xuân Độ nói chuyện phiếm với người đàn ông phương Tây, tất cả mọi người đều trở nên ngơ ngác.
Vào lúc này, trước mặt Trần Xuân Độ chính là người đàn ông phương Tây khi nãy còn kiêu căng ngạo mạn, mất bình tĩnh, bỗng trở nên dịu dàng và khiêm tốn.
Anh ta không dám xúc phạm Trần Xuân Độ, vì anh ta biết người đàn ông trước mặt mình vừa thành công đạt được dự án 9000 tỷ khổng lồ ở tổng công ty!
Anh ta căn bản không nghĩ ra được Trần Xuân Độ với tổng công ty đã hợp tác cái gì mà tổng công ty đã chi trả 9000 tỷ chỉ trong một lần!
Huống hồ, anh ta cũng chưa từng nghe nói tổng công ty sẽ chủ động thanh toán trước khi hợp tác với các công ty nước ngoài.
Nhưng đối với người đàn ông trước mặt này, đó có lẽ là một ngoại lệ!
Người đàn ông phương Tây không dám đắc tội Trần Xuân Độ, anh là khách hàng lớn của tổng công ty, bản thân anh ta căn bản không gánh nỗi trách nhiệm!
Về phần cổ đông Hoàng, nụ cười còn chưa kịp tắt thì đột nhiên bị đông lại.
Nhìn Trần Xuân Độ nói chuyện vui vẻ với đối tác phương Tây, sắc mặt ông ta trở nên cứng đờ, con ngươi trong mắt co rút lại, lộ ra vẻ kinh ngạc!
Cổ đông Hoàng không ngờ Trần Xuân Độ lại có thể có mối quan hệ tốt với đối tác nhanh như vậy, vẻ mặt ông ta lạnh lùng khó coi, trong lòng lại có một linh cảm không lành!
“Mọi chuyện cũng đã nói rõ rồi, sau khi kí hợp đồng này, tôi thay mặt tập đoàn gửi lời cảm ơn tới sếp của anh.” Trần Xuân Độ cười nhẹ.
Người đàn ông phương Tây gật đầu, tạo mối quan hệ tốt với Trần Xuân Độ anh cảm thấy rất an tâm, vội vàng đồng ý: “Dạ được.”
Từng người trong có mặt trong căn phòng đều run sợ, như thể bị búa tạ đập trúng.
Lê Duy Dương như đoán được cái gì đó, run rẩy hỏi: “Hai người đã thỏa thuận gì vậy?”

“Một trăm lô trang sức, lát nữa tôi sẽ nhờ người bên công ty vận chuyển đi.” Người đàn ông phương Tây thành thật trả lời.
Trong phòng họp lại trở nên náo động, cổ đông Hoàng đứng như chôn chân tai chỗ, run rẩy, sắc mặt tái nhợt.
Ông ta ngoan cố nhìn chằm chằm Trần Xuân Độ, trong mắt hiện lên tia kinh ngạc như biểu hiện cho việc không thể tin được!
Cổ đông Hoàng không thể chấp nhận lời nói của người đàn ông phương Tây...!Trần Xuân Độ thực sự đã hoàn thành cuộc cá cược đó!
Chỉ không bao lâu, Trần Xuân Độ đã hoàn thành xong, dường như chứng minh được vụ cá cược này đối với anh không là gì cả.
Cổ đông Hoàng sững sờ, hiện thực đã tát một cái vào mặt ông ta, đứa con rể nhà họ Lê này không chỉ hoàn thành cá cược mà còn đạt thỏa thuận tới 9000 tỷ!
9000 tỷ này thì dù 100 lô hàng xịn cũng không có giá đó!
Lê Kim Huyên kinh ngạc nhìn chằm chằm Trần Xuân Độ, hơi thở gấp gáp hỗn độn, đỉnh núi cao vì cảm xúc dâng trào trong lòng mà nhấp nhô dữ dội, tạo nên cảnh quan vô cùng đẹp.
Lê Kim Huyên chưa bao giờ nghĩ rằng Trần Xuân Độ sẽ là người ký đơn hàng hàng nghìn tỷ đồng!
Đầu óc cô trở nên trống rỗng, cô nghĩ đến lời nói lúc trước đầy sự mỉa mai của mình dành cho anh, khuôn mặt Lê Kim Huyên trở nên đỏ bừng, sự thật đến bất ngờ khiến chính cô cũng không chấp nhận được!
Đôi mắt đẹp gợi cảm kia mở to, chăm chú nhìn chằm chằm Trần Xuân Độ, tâm tình rối rắm, đầu óc choáng váng, hôm nay Trần Xuân Độ khiến cho cô quá kinh ngạc!
Làm sao cô có thể tưởng tượng được Trần Xuân Độ và đơn hàng 9000 tỷ có liên quan với nhau! Cô thậm chí không thể nghĩ rằng Trần Xuân Độ có thể tìm người từ tập đoàn HiSilicon để hợp tác!
Tập đoàn HiSilicon là một trong những công ty hàng đầu châu Âu.

Quy mô vượt xa những gì Lê Thị có thể so sánh được.

Có bao nhiêu công ty muốn hợp tác với Tập đoàn HiSilicon, kết quả là chỉ có một mình Trần Xuân Độ được HiSilicon ký hợp đồng với đơn hàng 9000 tỷ.
Không chỉ vậy, trong tay của Trần Xuân Độ chỉ là một số đồ trang sức giả, lại có thể được HiSilicon mua với giá cao ngất trời!
Lê Kim Huyên hoàn toàn không thể hình dung ra được.
Vẻ mặt lúc này của Lê Duy Dương hơi thay đổi, ánh mắt sâu thẳm của ông ta nhìn chằm chằm Trần Xuân Độ, như một sự cảm kích và cũng rất hài lòng.
Lê Duy Dương khẽ gật đầu, như thể rất hài lòng với biểu hiện của Trần Xuân Độ.
Có vẻ như một Trần Xuân Độ như vậy rất hợp với Lê Kim Huyên.
Hôm nay Trần Xuân Độ mang đến sự kinh ngạc và bất ngờ cho quá nhiều người, nhưng với cổ đông Hoàng thì ông ta lại bị khiếp sợ.
“Không thể… Cậu không thể có mối quan hệ tốt với tập đoàn Hisilicon như vậy, mấy người đang diễn kịch!” Đột nhiên, cổ đông Hoàng hét lên, giọng nói của ông ta run lên trong không khí, cắt ngang lời Trần Xuân Độ.
Lê Kim Huyên quay đầu nhìn cổ đông Hoàng, chỉ thấy cổ đông Hoàng vẻ mặt kích động, chỉ tay vào người đàn ông phương Tây: "Cậu là giả mạo, những thứ đó làm sao có thể có giá trị tới 9000 tỷ!"
Vẻ mặt của Cổ đông Hoàng rất hung hăng, theo suy nghĩ của ông ta, nhất định có sự mờ ám bên trong, một sự mờ ám lớn!
Hẳn là một màn kịch hay mà Trần Xuân Độ và người đàn ông phương Tây đã sắp xếp tỉ mỉ, làm sao có thể xảy ra sự đảo ngược kịch tính lớn như vậy.
Trần Xuân Độ nhìn cổ đông Hoàng, nhàn nhạt nói: "Đơn hàng 9000 tỷ, ông rất ngạc nhiên sao? Chỉ là số tiền nhỏ thôi mà."

Giọng điệu của Trần Xuân Độ bình tĩnh, nhưng lại khiến cho nhiều người đen mặt lại, 9000 tỷ...!Đây đã là con số khổng lồ, sao có thể nói là một số tiền nhỏ!
“Cổ đông Hoàng, tôi đã bán hết số hàng này, vậy vụ cá cược của chúng ta sao nào?” Trần Xuân Độ nhìn chằm chằm cổ đông Hoàng rồi nói đầy ẩn ý.
“Cậu muốn gì?” Cổ đông Hoàng nhìn Trần Xuân Độ với vẻ mặt vô cùng lạnh lùng.
“Ban đầu ông bảo bán không được bảo tôi đi làm bảo vệ, vậy giờ sao ông không đi làm bảo vệ một tháng nhỉ?.” Trần Xuân Độ nhẹ giọng nói.
“Cậu!” Mặt cổ đông Hoàng đỏ bừng khó chịu, tức giận không nguôi, Trần Xuân Độ đang thách thức giới hạn của bản thân ông ta, đang giễu cợt ông ta bằng những lời xúc phạm trá hình!
Ông ta đường đường là một cổ đông cấp cao của tập đoàn Lê Thị, một người đứng trên vạn người...!vậy mà Trần Xuân Độ lại muốn ông ta làm nhân viên bảo vệ gật đầu cúi đầu, đây không phải là một sự mỉa mai lớn đối với ông ta sao?
“Không thể nào, nghĩ cũng đừng hòng nghĩ tới, có chết tôi cũng sẽ không cho cậu toại nguyện!” Cổ đông Hoàng nói.
“Cổ đông Hoàng, có chơi có chịu.” Lúc này, một giọng nói trầm ổn vang lên từ bên cạnh, cổ đông Hoàng quay đầu lại thì thấy Lê Duy Dương đang nhìn mình chằm.
Cổ đông Hoàng siết chặt hai tay, trong lòng tức giận đến mức muốn thăng thiên tại chỗ!
Còn những người cùng đội với ông ta lúc này đều câm như hến, tất cả đều không như không có mối liên quan gì với ông ta.
Các cổ đông khác cũng không phải là kẻ ngốc, họ đã quay đầu lại, sau khi biết về đơn hàng 9000 tỷ giữa Trần Xuân Độ và tập đoàn HiSilicon, họ đã thay đổi ý định, quay lưng với cổ đông Hoàng.
“Được rồi, Trần Xuân Độ, coi như cậu giỏi!” Cổ đông Hoàng hung hăng trừng mắt nhìn Trần Xuân Độ, đột nhiên đứng dậy, thô bạo đóng sầm cửa lại.
Sau khi cổ đông Hoàng rời đi, bầu không khí trong phòng họp đã cải thiện rất nhiều, cuộc họp vẫn diễn ra như bình thường, sau một tiếng rưỡi thì kết thúc.
Trần Xuân Độ bước ra khỏi phòng họp, chưa đi được bao xa thì một giọng nói trong trẻo ngọt ngào đột nhiên vang lên phía sau, gọi anh dừng lại.
Trần Xuân Độ quay đầu liền nhìn thấy Lê Kim Huyên đang bước đi trên giày cao gót, vẻ mặt lạnh như băng, giống như nữ vương bất khả chiến bại đi về phía Trần Xuân Độ.
Sau khi đến gần, Lê Kim Huyên nhìn Trần Xuân Độ một cái, ngay lập tức mất đi vẻ khinh thường trước đó.
“Buổi tối anh có rảnh không?” Lê Kim Huyên nói, giọng nói ngọt ngào đầy mê hoặc.
Trong khi Trần Xuân Độ vẫn còn đang sửng sốt thì Lê Kim Huyên lại nói: "Tôi mời anh một bữa ăn."
Lê Kim Huyên nói dứt lời liền xoay người nhẹ nhàng bước tới văn phòng tổng giám đốc.
Nhìn bóng lưng của Lê Kim Huyên, Trần Xuân Độ đột nhiên có chút phản ứng, kích động không thôi!
Trần Xuân Độ thở dốc, nhìn chằm chằm bóng lưng xinh đẹp gợi cảm của Lê Kim Huyên, khó có thể bình tĩnh...!Vừa rồi, nữ thần hẹn anh, muốn hẹn hò với anh!
Trái tim của Trần Xuân Độ bị kích động...!Cũng có ngày nữ thần chủ động muốn hẹn hò với anh, anh có thể cùng với cô trải quay khoảng thời gian hai người, nghĩ đến đây cũng khiến cho máu trong người anh dâng trào, vừa kích động vừa hào hứng!.