Chàng Rể Phế Vật

Chương 208: Đến Trước Cửa!






Trần Xuân Độ nheo mắt nhìn cổ đông Hoàng, trên mặt cổ đông Hoàng lộ ra một nụ cười đầy tự tin, vô cùng đắc ý.
Cổ đông Hoàng dường như rất chắc chắn về kết cục của Trần Xuân Độ, không mảy may lo lắng về việc Trần Xuân Độ sẽ có thể thực hiện đặt cược.
Theo kinh nghiệm hiểu biết của ông ta về các trung tâm mua sắm, Trần Xuân Độ không thể nào có thể thực hiện việc đặt cược, rất khó để bán những sản phẩm giả với giá chính hãng.
Hơn nữa, Trần Xuân Độ chỉ là con rể nhà họ Lê.

Cổ đông Hoàng vốn đã điều tra ra Trần Xuân Độ chưa từng bán hàng, anh chỉ là kẻ lưu manh lang thang trên phố, làm sao có thể bán được những món hàng chính hãng!
Theo quan điểm của cổ đông Hoàng, Trần Xuân Độ chỉ đơn giản là không biết lượng sức mình, Trần Xuân Độ không thể có khả năng bán được một trăm lô hàng!
Cổ đông Hoàng rất chắc chắn với suy nghĩ của mình, vì vậy ông ta mới yên tâm mà tự tin nói ra như thế.
“Haha...” Điều khiến tất cả mọi người đang có mặt ở đây không ngờ đến chính là Trần Xuân Độ đột nhiên cười lớn rồi nhìn cổ đông Hoàng với vẻ mặt bình tĩnh, giọng điệu có chút mỉa mai: “Ngay bây giờ, tôi cho ông một cơ hội để rút lại những gì anh vừa nói.”
“Rút lại?” Cổ đông Hoàng sửng sốt sau đó liền bật cười: “Tôi đã làm cổ đông nhiều năm như vậy rồi, lời nói ra nhiều như nước đổ, từ trước đến giờ chưa bao giờ rút lại lời mình nói ra.

Cậu là cái thá gì mà bảo rút lại lời nói chứ?”
Cổ đông Hoàng cười chế nhạo, nụ cười vô cùng mỉa mai!
“Vậy thì tôi khuyên ông một lát nữa đừng hối hận.” Trần Xuân Độ hừ một tiếng, Lê Kim Huyên và Lê Duy Dương đều không hiểu Trần Xuân Độ đang muốn làm cái gì.
Lê Kim Huyên nghiến chặt răng như sắp vỡ thành từng mảnh, cô không ngờ Trần Xuân Độ lại cả gan trơ tráo đến vậy, anh thực sự nghĩ rằng mình có thể bán được lô hàng đó sao?

Trăm lô hàng đó, ngay cả người có nhiều mối quan hệ tốt như Lê Kim Huyên cũng không có tự tin, đối với Trần Xuân Độ mà nói thì đây căn bản chính là nhiệm vụ bất khả thi!
Thế mà thái độ của cái con người này lại càng kiêu ngạo hơn như thể anh có được bí quyết gì nắm chắc được phần thắng vậy.
“Rốt cuộc anh muốn làm gì?” Dưới bàn làm việc, đôi chân mảnh khảnh của Lê Kim Huyên khẽ đá Trần Xuân Độ một cái, trầm giọng hỏi.
Trần Xuân Độ nhìn Lê Kim Huyên trả lời đầy ẩn ý: “Giúp em dạy bọn họ một bài học, giết gà dọa khỉ, trừng phạt một người để cảnh cáo những người khác.”
Khuôn mặt xinh đẹp của Lê Kim Huyên trầm xuống, sắc mặt của tổng giám đốc nữ thần đen lại, gần như muốn phát điên lên rồi!
Anh đây là đang muốn giết con gà nào, dọa con khỉ nào chứ? Nếu không bán được số hàng đó, bị cổ đông Hoàng nhắm tới, sau này anh sẽ không bao giờ bước chân được vào tập đoàn Lê Thị!
Lê Kim Huyên điên cuồng gào thét trong lòng, thầm nghĩ tên này thật không biết trời cao đất dày, trong hội đồng có nhiều cổ đông như vậy, không biết sẽ có bao nhiêu người bị lời nói của Trần Xuân Độ làm cho phật lòng.
Trần Xuân Độ nói chuyện không kiêng nể, Lê Kim Huyên chỉ có thể gượng cười hòa giải: “Hai vị nguôi giận, xin hãy bình tĩnh lại, vấn đề đó không phải là chủ đề của cuộc họp hôm nay.”
Lê Duy Dương ở bên cạnh cũng nói thêm vào: “Đúng đó, vấn đề riêng để sau cuộc họp giải quyết.

Đừng để nó cản trở cuộc họp.”
“Cũng có một số việc không thể bỏ qua như vậy được.” Cổ đông Hoàng nhìn Trần Xuân Độ chằm chằm: “Tôi đã hỏi bộ phận tiếp thị, từ khi Trần Xuân Độ nhậm chức phó tổng tới giờ, cậu ta chưa từng tạo doanh thu cho tập đoàn Lê Thị.

Bây giờ, cậu ta lại không thể bán dù chỉ một trong một trăm lô hàng, vừa nãy lại còn ẩu đả Hoàng Phi, điều đó đang vi phạm nghiêm trọng quy chế công ty...”
Cổ đông Hoàng lạnh lùng tiếp tục nói: “Tôi đề nghị lập tức đuổi việc Trần Xuân Độ.

Người như cậu ta không xứng ở lại tập đoàn Lê Thị.”
Lời nói khi nãy của Trần Xuân Độ dường như đã chọc giận cổ đông Hoàng khiến ông ta đột ngột đứng dậy, nói ra những lời mà đáng lẽ phải đợi đến một tuần sau!
“Nếu chủ tịch không cho tôi câu trả lời thỏa đáng, tôi sẽ rút hết cổ phần của mình, sau đó rời khỏi hội đồng quản trị!” Cổ đông Hoàng trở nên gay gắt.
Phòng họp bỗng chốc trở nên im lặng chết người, nó im lặng tới mức có thể nghe được tiếng của cây kim rơi xuống, lời nói của cổ đông Hoàng cũng trở nên vang vọng hơn, sắc mặt của Lê Kim Huyên và Lê Duy Dương đột nhiên thay đổi.
Lê Kim Huyên và Lê Duy Dương đã dự đoán được điều này từ trước, nhưng họ chỉ không ngờ cổ đông Hoàng lại đề xuất sớm như vậy.
“Cổ đông Hoàng, ông nghiêm túc sao?” Lê Duy Dương khẽ cau mày hỏi.
Cổ đông Hoàng gật đầu: “Con trai tôi ở đây bị bắt nạt, tôi lại không thể giúp nó lấy lại công bằng.

Vậy thì nhà họ Hoàng chúng tôi tốt hơn hết là nên rời khỏi đây.”
Lê Duy Dương liếc nhìn các vị cổ đông khác, những cổ đông đó rục rịch ngóc đầu, có thể nhìn thấy rõ ràng là họ cùng phe với cổ đông Hoàng.

Chỉ cần cổ đông Hoàng rút cổ phần, chắc chắn họ cũng sẽ lần lượt rút theo...!Nếu không có sự hỗ trợ của các cổ đông này, tập đoàn Lê Thị rất dễ dàng phá sản.
Cổ đông Hoàng liếc nhìn Trần Xuân Độ một cái, ánh mắt có chút giễu cợt.
Ông ta đã lên kế hoạch này từ rất lâu, có điều hôm nay đã đẩy nhanh thực hiện nó trước thời hạn đã vạch sẵn.
Trần Xuân Độ dù có kiêu ngạo cỡ nào cũng không thể vui vẻ lúc này, tầm quan trọng của anh đối với tập đoàn Lê Thi là con số không, Lê Duy Dương căn bản không thể để mất cổ đông Hoàng.
Lê Duy Dương chắc chắn sẽ cắt đứt tình nghĩa mà trục xuất Trần Xuân Độ vì lợi ích của tập đoàn Lê Thị, Lê Duy Dương không thể nào không hiểu động thái của cổ đông Hoàng chính là đang gây áp lực cho ông.


đam mỹ hài
Trong phòng họp bao trùm sự im lặng, bầu không khí tràn đầy áp lực, Lê Duy Dương cau mày không nói câu nào.
Đã đến lúc ông ta phải đưa ra lựa chọn giữa Trần Xuân Độ và cổ đông Hoàng.

Ông ta chỉ có thể chọn một trong hai, tuy nhiên ông lại không muốn chọn, vô cùng khó xử.
Sắc mặt Trần Xuân Độ trầm xuống, lạnh lùng nói: “Ông cho rằng ông làm như vậy sẽ có tác dụng sao?”
“Thế cậu cho rằng so với tôi thì cậu quan trọng hơn sao?” Cổ đông Hoàng châm chọc nói: “Cậu chẳng làm được gì còn dám ở trước mặt tôi mà kêo gào vậy à?”
Ngay khi giọng nói của cổ đông Hoàng vừa dứt, phòng họp đột nhiên vang lên tiếng gõ cửa!
“Mời vào!” Lê Duy Dương nói xong chỉ thấy trưởng phòng tài vụ từ bên ngoài xông vào với vẻ mặt kinh ngạc: “Chủ tịch, tôi có chuyện quan trọng cần báo cáo với ngài!”
“Không thể nói sau cuộc họp sao?” lúc này Lê Duy Dương rất buồn bực, giọng điệu không mấy vui vẻ.
“Chuyện này rất quan trọng, nhất định phải báo cáo ngay lập tức.” Trưởng phòng tài vụ cầm văn kiện trong tay, giọng run run nói: “Chủ tịch, một phút trước, tài khoản ngân hàng của tập đoàn đột nhiên được chuyển một khoản tiền là 9000 tỷ từ một người bí ẩn.”
“9000 tỷ??? Nhiều như vậy sao??” Sắc mặt Lê Duy Dương biến sắc, Lê Kim Huyên nhíu mày: “Không thể nào, tập đoàn Lê Thị gần đây không hợp tác với dự án lớn nào.

Những dự án lớn trước đây còn chưa bắt đầu tính lãi.

9000 tỷ này ở đâu ra vậy?”
Người ở phòng tài vụ lắc đầu, nuốt nước miếng, thành thật nói: “Chúng tôi đã kiểm tra, tài khoản ngân hàng người chuyển tiền đã bị mã hóa, không thể tra ra nguồn.”
Các cổ đông bắt đầu thay đổi vẻ mặt nhìn nhau, tài khoản tập đoàn Lê Thị đột nhiên xuất hiện 9000 tỷ, chuyện này vô cùng kì lạ.
Không ai biết được 9000 tỷ này ở đâu ra, ngay cả lý do nó xuất hiện cũng không tìm được.
“Ông thua rồi!” Đột nhiên, khóe miệng Trần Xuân Độ lộ ra một nụ cười rồi nhìn cổ đông Hoàng nhàn nhạt nói.

Lời nói của Trần Xuân Độ khiến những người khác cảm thấy khó hiểu, xen lẫn vào đó là sự rối bời.
Ngay cả Lê Kim Huyên ở một bên cũng nghi ngờ nhìn Trần Xuân Độ, vì mọi người không biết 9000 tỷ bí ẩn này thuộc về ai nên anh mới tự tin như vậy!
Trưởng phòng tài vụ vừa báo cáo xong thì một nữ thư ký khác xông vào bên trong cuộc họp: “Chủ tịch, có người muốn gặp ngài!”
“Người đó không hẹn trước sao? Bảo đợi đi!” Lê Duy Dương bị hàng loạt chuyện làm cho buồn bực, giọng điệu trở nên thiếu nhẫn nại.
“Anh ta nói anh ta là giám đốc của tập đoàn HiSilicon, muốn gặp ngài để kí hợp đồng.” Thư ký nữ do dự nói, những lời này khiến Lê Duy Dương có chút sửng sốt.
“Anh ta nói gì? Anh ta là người của tập đoàn HiSilicon sao?” Nghe đến đây, biểu hiện của vài cổ đông trong phòng cũng thoáng ngạc nhiên và có chút thay đổi.
“Tập đoàn HiSilicon là một trong những công ty hàng đầu Châu Âu, cũng là một trong những liên minh kinh doanh Châu Âu.

Chúng ta không liên quan gì đến họ, tại sao lại đột nhiên đến trước cửa nói muốn kí hợp đồng?” Lê Kim Huyên khoanh tay trước ngực, đôi mắt đẹp lộ vẻ bàng hoàng.
Ở bên cạnh, Trần Xuân Độ nghiêng người tỏ vẻ thờ ơ như thể những việc này không hề liên quan đến anh.

“Mau, mời vào đi, tập đoàn HiSilicon đã đến đây thì đừng để sai sót.” Cổ đông Hoàng sửng người một lát mới có phản úng lại, trong mắt lóe lên tia sáng, hai mắt nóng rực!
Tập đoàn HiSilicon như một ngọn cây cao chót vót ở nước ngoài, nếu cổ đông Hoàng có thể xây dựng mối quan hệ tốt đẹp với họ thì thật có ích!
“Mời vào.” Lê Duy Dương nói.
Không bao lâu, một người đàn ông tóc vàng đi vào phòng họp, cúi chào một cái, phong thái tao nhã, liếc nhìn những người trong phòng họp, dùng ngoại ngữ lưu loát hỏi: “Xin hỏi lãnh đạo ở đây là ai?”
“Là tôi.” Lê Duy Dương đứng dậy nở một nụ cười.
Người đàn ông tóc vàng gật đầu rồi đi tới bắt tay Lê Duy Dương, nói bằng tiếng Nước C không lưu loát: “Hôm nay tôi đến đây để bàn một số thỏa thuận với tập đoàn Lê Thị.”
“Anh cứ ngồi xuống trước đi, không biết tập đoàn anh muốn hợp tác với tập đoàn Lê Thị bên phương diện nào?” Cổ đông Hoàng chủ động bước sang một bên, nhiệt tình mời người đàn ông nước ngoài đó ngồi xuống.
Thế nhưng mà người đàn ông phương tây lại vẫy vẫy tay, nhìn về phía Lê Duy Dương nói: “Tôi chỉ nhận lệnh tổng công ty đem bản hợp đồng qua ký trực tiếp với anh.

Những việc cụ thể thì tổng công ty đã thảo luận bàn bạc với mọi người rồi, không liên quan gì đến tôi.” Người nước ngoài đưa bản hợp đồng ra.
Toàn bộ phòng họp đều ngây người kinh ngạc, nụ cười của Lê Duy Dương như bị đông cứng lại, sững sờ tại chỗ!
Lời nói của người đàn ông phương Tây khiến tất cả mọi người đều bối rối.

Làm sao lại có chuyện giữa HiSilicon và tập đoàn Lê Thị đã có cuộc thảo luận bàn bạc gì chứ!
Lê Duy Dương nhíu mày, trầm giọng nói: “Chúng tôi chưa từng trao đổi gì với HiSilicon và cũng chưa từng nghĩ tập đoàn HiSilicon sẽ hợp tác với chúng tôi.”
“Có phải bên tập đoàn của anh sai sót chỗ nào không?” Cổ đông Hoàng khẽ hỏi.
Ngay cả Lê Kim Huyên cũng bày ra bộ dạng ngốc nghếch, khuôn mặt xinh đẹp tinh xảo của cô cũng sững sờ trong giây lát.

Cho dù có thông minh đến mấy, cũng khó mà hiểu được chuyện gì đang xảy ra.
“Không không không, tổng công ty của chúng tôi không thể sai được.

Trước khi tôi đem bản hợp đồng này đến kí với bên anh thì bên tôi đã chuyển tiền vào tài khoản của tập đoàn Lê Thị rồi.” Người đàn ông phương Tây xua tay nói.
Trong phòng họp, sắc mặt cổ đông Hoàng có chút khó coi, nhưng vẫn tiếp tục đối xử nhiệt tình với người đàn ông phương Tây này, chỉ tiếc là người này lại không hề để ý đến ông ta.
Các vị cổ đông bắt đầu nhìn nhau, dường như họ đều chìm trong bóng tối mà không biết tại sao.
Lúc này, Trần Xuân Độ đột nhiên đứng lên nói với người đàn ông nước ngoài kia: “Tôi ký với anh.”.