Chàng Rể Phế Vật

Chương 1181




CHƯƠNG 1181


Cả người Trần Xuân Độ hơi dại ra… Ánh mắt anh dán chặt vào người đàn ông này… Kí ức trong quá khứ như trào dâng trong khoảnh khắc!


Anh nhớ rõ người đàn ông này! Năm đó, trong quân đội Yên Kinh, họ từng gặp nhau một lần! Dù hai bên không tiếp xúc quá nhiều, nhưng Trần Xuân Độ lại nhớ rõ anh ta!


Tần Ca của nhà họ Tần!!


Năm đó, Tần Ca chính là ngôi sao quân sự mới đứng đầu lục quân! Anh ta tung hoành ngang dọc, quét sạch toàn bộ quân khu, hết sức huy hoàng! Mà Trần Xuân Độ… lại là chiến sĩ tinh anh trong đội quân Bí Mật!


Hai người họ, một người ngoài sáng, không ai bì được! Một người trong tối, bất khả chiến bại! Tựa như là hai ngôi sao quân sự cùng giao hòa, chiếu sáng lẫn nhau!


Đôi mắt sâu không thấy đáy của Trần Xuân Độ liếc qua huân chương trên vai Tần Ca với cảm xúc ngổn ngang, biểu tượng trên đó rõ ràng bắt mắt: Hai vạch một sao!! Không ngờ rằng… Chia cách bảy năm, cậu cả nhà họ Tần này… Vậy mà đã từ thiếu úy lên tới thiếu tá! Tốc độ thăng cấp thế này, chỉ có thể miêu tả bằng hai chữ “đáng sợ”!!


Bảy năm qua đi, Tần Ca không thay đổi chút nào! Dường như vẫn là chiến thần không ai địch nổi năm đó!


Nghĩ đến đây, trong mắt Trần Xuân Độ ánh lên chút ghen tị kỳ lạ. Bây giờ hai chiến sĩ gặp lại nhau nhưng lại phải dùng dao kiếm chào hỏi sao?


Trong lúc Trần Xuân Độ nhìn chằm chằm Tần Ca, vị thiếu tá trẻ tuổi nhất Yên Kinh cũng đang quan sát Trần Xuân Độ…!


Tần Ca nhìn chằm chằm Trần Xuân Độ, chẳng biết vì sao anh ta cứ có cảm giác như đã từng quen biết người đàn ông trước mặt!


Loại cảm giác này, tựa như… tựa như cả hai đã gặp nhau từ nhiều năm về trước? Có kí ức, nhưng lại… Lại thấy xa lạ… Ánh mắt Tần Ca hơi nghiêm lại, đè nỗi nghi hoặc trong lòng mình xuống, cả người anh ta như một cây tùng thẳng tắp, khí thế quân nhân phóng ra trong nháy mắt, làm người ta khiếp sợ.


“Anh, chính là Trần Xuân Độ?” Tần Ca hỏi bằng giọng điệu trịnh trọng, như đang tra hỏi.


Trần Xuân Độ nghe vậy hơi sửng sốt, anh ta không nhận ra anh? Lúc này, Trần Xuân Độ không ngừng suy nghĩ, trong lòng ngày càng nghi ngờ!


“Em gái tôi, Tần Dương, bị anh bắt đi đúng không?” Tần Ca nặng giọng hỏi.


Cái gì? Nghe những lời này, hai mắt Trần Xuân Độ nhất thời ngây ngẩn! Em gái, Tần Dương? Lúc này, Xuân Độ không phản ứng kịp, rốt cuộc chuyện gì đang xảy ra vậy?


“Anh, anh đến đây vì em gái?” Trần Xuân Độ cảnh giác hỏi.


Tần Ca nhìn chằm chằm anh, chậm rãi gật đầu.


Lúc này, não Trần Xuân Độ khẽ động, không ngừng suy đoán, Tần Ca đến đây, là vì em gái anh ta? Vậy có nghĩa là, anh ta không nhận ra thân phận thực sự của anh? Tần Ca, không liên quan gì đến những thế lực kia?


“Anh, không quen biết tôi?” Trần Xuân Độ hỏi với vẻ đề phòng. Mặc dù trong lòng mơ hồ suy đoán, nhưng Trần Xuân Độ vẫn luôn cảnh giác, thế lực ở Yên Kinh quá đáng sợ, không biết đã xâm nhập vào bao nhiêu tổ chức, Trần Xuân Độ không thể xem thường được!


Ánh mắt của Tần Ca hơi kinh ngạc, lắc đầu nói: “Hình như từng gặp nhau, nhưng không quen biết, hôm nay là lần đầu tiên tôi gặp anh và cũng sẽ là lần cuối cùng,”


Trần Xuân Độ quan sát ánh mắt anh ta, dường như muốn nhìn ra chút dấu vết từ trong mắt anh ta, Ánh mắt của Tần Ca vẫn vô cùng nghiêm túc, không có một tia gợn sóng, vô cùng trong sáng!