Chàng Rể Phế Vật

Chương 1114




CHƯƠNG 1114


Đúng lúc này, phía xa đột nhiên có tiếng động cơ gầm rú!


Trong màn đêm yên tĩnh, một cặp đèn xe sáng rực loé lên, sau tiếng động cơ gầm tú, một chiếc xe gắn máy hạng nặng lao nhanh trong bóng tối, chạy thẳng về chiếc Bentley của Tiết Nghĩa.


Tiết Nghĩa khựng lại, trong mắt hiện lên một tia thảng thốt và khó hiểu. Sao chiếc xe này lại xuất hiện đột ngột như thế?


Đột nhiên, ánh mắt Tiết Nghĩa thay đổi, trở nên nghiêm nghị và sợ hãi, bởi vì chiếc xe gắng máy hạng nặng này không hề có ý né tránh hay phanh lại, cứ thế đâm trực diện vào chiếc Bentley.


Điều khiến Tiết Nghĩa cảm thấy kinh hoàng hơn cả là trên chiếc xe mô tô hạng nặng ấy không có người điều khiển, nó cứ lao nhanh tới như thế như một bóng ma.


“Sếp Tiết, cẩn thận.” Tài xế trên xe vội vàng xuống xe, đẩy Tiết Nghĩa ra.


“Rầm!” Một tiếng động lớn vang lên, chiếc xe hạng nặng không người lái đâm thẳng vào thân xe Bentley, thân xe lõm vào cực sâu.


Chiếc xe đổ mạnh xuống đất, vỡ thành nhiều mảnh, trong đống đổ nát còn lấp lánh một vài tia sáng màu đỏ kim loại.


Tiết Nghĩa chỉ vào ánh sáng màu đỏ rồi hỏi: “Đó là cái gì?”


Tài xế nhìn ánh đỏ ấy, khuôn mặt thoáng chốc trắng bệch.


“Bom… Bom đó!” Giọng tài xế đầy vẻ kinh hoàng.


“Sếp Tiết, chạy mau!” Tài xế quả quyết, kéo Tiết Nghĩa vào trong chiếc Bentley đã bị đâm biến dạng, tuy xe đã bị lõm sâu nhưng vẫn có thể khởi động.


Tiết Nghĩa và thư ký Trương Tử Lan hoảng loạn trốn vào trong xe, chiếc Bentley khởi động, phóng nhanh ra ngoài.


“Bùm!” Một tiếng nổ lớn từ phía sau truyền đến, quả bom đã nổ, ngọn lửa cao vút bắn lên bầu trời.


Tiết Nghĩa ngồi trong xe, sắc mặt tái mét, kinh hãi quay đầu nhìn ngọn lửa mãnh liệt phía sau, khuôn mặt đầy vẻ sợ hãi.


… Sau khi chiếc Bentley nhanh chóng chạy đi, một bóng người mới từ từ xuất hiện trên con phố vắng lặng, khoé miệng nở một nụ cười xấu xa, lạnh lẽo.


Người ấy chậm rãi liếc nhìn xung quanh rồi ra hiệu về phía bóng tối. Sau đó, hai chiếc xe rác từ từ đi đến, dừng lại tại hiện trường vụ ám sát.


Một người mặc đồ đen bịt mặt nhanh chóng xuống xe, thu dọn hiện trường cực nhanh, toàn bộ tử thi và dấu vết vũ khí trên nóc nhà đều được dọn dẹp sạch sẽ.


Sau khi thu dọn sạch sẽ, hai chiếc xe rác từ từ phóng đi, biến mất trong màn đêm.


… Hai mươi phút sau, một đoàn xe cảnh sát mới đến, dừng lại ở nơi gọi là “hiện trường vụ án”.


Hiện trường sạch sẽ, con phố yên tĩnh, không hề có dấu vết xảy ra vụ án, một giọt máu cũng không có.


Mấy con chó săn của cảnh sát cũng khảo sát hiện trường, chó săn cũng cực kỳ yên tĩnh, ngay cả mũi của chó săn cũng không ngửi ra điều gì bất thường.


“Làm sao vậy? Không phải nói có án mạng sao? Có phải bị lừa đấy chứ?” Các cảnh sát nhìn nhau, không phản ứng kịp.


“Chắc không phải đâu, người gọi là cậu Tiết mà, cậu ấy sẽ không chơi chúng ta đâu.”


… Đêm tối, trên đường.


Tiết Nghĩa ngồi trong chiếc Bentley đang lao nhanh, sắc mặt vẫn tái nhợt, anh ta vẫn chưa hoàn hồn từ vụ nổ vừa rồi. Anh ta hô mưa gọi gió ở thành phố T này, chưa bao giờ có kẻ dám thả bom ngay dưới mí mắt anh ta như thế. Sao lại có chuyện thế này? Có người ném bom uy hiếp ngay trong địa bàn thành phố T của anh ta.