Chàng Rể Phế Vật

Chương 1105




CHƯƠNG 1105


Mấy tay súng bắn tỉa không tin nổi! Toàn bộ vũ khí nóng lập tức nhắm vào Trần Xuân Độ, lại nã đạn kịch liệt một lần nữa!


“Đùng đùng đùng!” Barrett trong tay Trần Xuân Độ xuất kích!


Tất cả đạn bay vụt đến đều bị chặn lại giữa không trung! Đạn oanh kích va chạm rồi nổ tung!


Vô số đốm lửa toé ra, chiếu sáng mấy trăm mét!


Trong chớp mắt này… toàn bộ tay súng bắn tỉa đều rung động! Cảnh tượng trước mắt… khiến tâm thần của bọn họ hoàn toàn kinh hãi!


Bọn họ chưa từng nhìn thấy người nào có kỹ thuật bắn súng kinh khủng như vậy… Thế mà lại có thể chặn lại tất cả đạn đạo bắn tới từ bốn phương tám hướng? Chuyện này… Con mẹ nó chuyện này làm sao có thể? Chẳng lẽ anh ta là một cỗ máy chặn đường đạn hình người?


Những gì xảy ra quả thực vượt qua khả năng chịu đựng của đám súng bắn tỉa!


Bọn họ được huấn luyện chuyên nghiệp, vốn dĩ có tố chất tinh thần khá cao… Thế nhưng giờ khắc này… bọn họ vẫn bị rung động! Một màn kinh khủng trước mắt đã vượt quá dự liệu của tất cả mọi người!


Trên tòa nhà cao chọc trời mấy trăm mét, vành mắt quan chỉ huy như muốn nứt ra… gắt gao trừng mắt nhìn một màn này! Sắc mặt anh ta tĩnh mịch ngưng trọng!


Chỉ dựa vào… lực lượng của một người… đã có thể chặn lại vô số đạn có tốc độ cực cao… Tình cảnh này… anh ta đã từng nghe nói qua! Mười năm trước… anh ta từng tiếp nhận huấn luyện ở ở căn cứ… từng nghe huấn luyện viên của mình nhắc tới… Trên thế giới này… có một số người… từng chịu đựng ma luyện tựa như địa ngục… Bọn họ là ác ma bò ra từ trong địa ngục! Bọn họ có thể dùng tay trần chặn đạn… có thể ngắm bắn quỹ tích oanh kích của đạn! Bọn họ được xưng là chiến sĩ đặc chủng!


Chiến sĩ đặc chủng… lẽ nào… anh ta là… chiến sĩ đặc chủng? Một ý niệm hoảng sợ lập tức hiện lên trong đầu quan chỉ huy!


Nhưng… quan chỉ huy còn chưa kịp tự hỏi… suy nghĩ lơ đãng đã bị một đạo âm thanh sợ hãi trong bộ đàm kéo về!


“Số chín! Số chín!” Trong ống nghe của bộ đàm, một tràng tiếng gọi truyền đến!


Quan chỉ huy mạnh mẽ nhấc ống nhắm lên, quay họng súng chĩa về phía tầng thượng vị trí của tay súng bắn tỉa số chín!


Số chín… đã ngã xuống trong vũng máu… mi tâm trúng đạn!


Chớp mắt… con ngươi quan chỉ huy chợt co rụt lại! Tình thế đột ngột thay đổi!


“Mọi người, yểm hộ né tránh! Tự bảo vệ mình!” Quan chỉ huy nổi giận rống to!


Sắc mặt một đám tay súng bắn tỉa ngưng trọng không gì sánh được, tất cả mọi người đều phủ phục rồi ngã xuống, che lại thân thể của mình!


Trên tầng thượng cao cao, Trần Xuân Độ ngắm bắn bằng Barrett, sắc mặt bình tĩnh không gì sánh được… Trong miệng anh ngậm điếu thuốc, không chút kiêng kỵ rít vào nhả ra… Màn phản săn giết thuộc về anh chính thức bắt đầu!


Một tay súng bắn tỉa trốn vào góc tường trên tầng thượng, họng súng gắt gao nhắm ngay vào Trần Xuân Độ đang ở một góc khác… Anh chậm rãi điều chỉnh độ chính xác của vũ khí… đang định xạ kích…


Đột nhiên, không khí rung động! Ngay sau đó, con ngươi của anh mãnh liệt co rút!


Một viên đạn… chuẩn xác bắn thẳng vào ống nhắm của tay súng bắn tỉa không hề lệch đi chút nào!


“Phụt!” Đạn trực tiếp xuyên qua ống nhắm của súng… bắn vào mắt anh ta… Sau đó xỏ xuyên qua ót!


Cả người anh ta ngã mạnh xuống đất!


“Số ba! Số ba!” Trong bộ đàm, giọng nói của đồng bọn kịch liệt gầm rú! Thế nhưng số ba đã chết… Bị một viên đạn xỏ xuyên qua đầu mà chết!