Chàng Rể Phế Vật

Chương 1065




CHƯƠNG 1065


Hai người cứ như vậy triền miên quấn quýt với nhau… Gương mặt xinh đẹp của Lê Kim Huyên đã ửng đỏ vì tức giận…


Trên màn hình máy tính, cảnh tượng kích thích vẫn đang tiếp tục diễn ra, âm thanh trong đó đang không ngừng vang lên…


Mà trên bàn làm việc, một trận đại chiến thật sự cũng đang kéo dài…


Lê Kim Huyên bị Trần Xuân Độ đè ép không ngừng xâm nhập… Cuối cùng dưới sự phẫn nộ, cô hung hăng cắn một cái vào môi Trần Xuân Độ!


Một hương vị rỉ sắt tràn ngập khoang miệng… Dường như điều này càng khơi dậy nhiệt huyết của Trần Xuân Độ! Anh trực tiếp đẩy hai chân Lê Kim Huyên ra, vô cùng bá đạo vén váy cô lên…!


Giờ phút này, Lê Kim Huyên thật sự bối rối!


Cô dùng hai tay cố gắng xô đẩy che chắn! Gương mặt xinh đẹp đầy vẻ lúng túng!


“Anh làm gì vậy? Khốn nạn!” Lê Kim Huyên dùng sức giãy dụa, hai cái đùi dùng sức đạp vào Trần Xuân Độ, giày cao gót đã bị rơi xuống, hai chân dùng sức đạp Trần Xuân Độ, vùng vẫy giãy giụa…


Khuôn mặt Trần Xuân Độ đầy vẻ phẫn nộ và lưu manh:”Không phải vừa nãy em rất cứng rắn sao? Không phải muốn vạch trần anh sao? Dù sao hôm nay cũng chết, anh sẽ dứt khoát gạo nấu thành cơm…!”


“Không muốn! Khốn nạn! Nếu anh dám đụng vào tôi! Tôi nhất định sẽ không tha cho anh đây!” Lê Kim Huyên hoàn toàn phẫn nộ, cô thật sự luống cuống! Lúc này dáng vẻ Trần Xuân Độ bá đạo đáng sợ như vậy, làm cô không thể phản kháng!


Trần Xuân Độ mỉm cười gian tà hơn:”Cô gái nhỏ, còn dám mạnh miệng à?” Nói xong, động tác của anh càng làm càn thêm mấy phần…


Lê Kim Huyên nhẹ nhàng run rẩy, cả người giống như bị kiến cắn! Giờ phút này, gương mặt xinh đẹp của cô đỏ bừng và đầy vẻ phẫn nộ!


“Không muốn… Xin anh dừng lại đi!” Lê Kim Huyên điên cuồng cầu xin tha thứ, cả người hoàn toàn luống cuống và đang run rẩy!


Trần Xuân Độ lưu manh cười:”Em nói gì vậy… Hình như anh không nghe thấy ~”


Lê Kim Huyên cắn chặt hàm răng, giờ phút này, cô vô cùng ấm ức! Đôi mắt đẹp đã phiếm hồng! Vốn dĩ cô muốn mượn chuyện này để uy hiếp trả thù Trần Xuân Độ… Kết quả không ngờ… Người đàn ông này lại không kiêng nể gì như thế, thật ghê tởm! Cũng dám… Đối xử với mình như vậy… Lúc này, cô đã trở thành con mồi của đối phương… Cô không thể không khuất phục…


“Không muốn… Thả tôi ra…” Giọng nói Lê Kim Huyên cũng đang run rẩy mang theo sự khuất nhục.


Trần Xuân Độ ghé vào vành tai nói: “Vậy em… Còn muốn uy hiếp anh không?”


Lê Kim Huyên khẽ cắn răng, cuối cùng không cam tâm khuất nhục nói ra mấy chữ:”Sẽ không…”


“Vậy gọi một tiếng chồng đi.” Trần Xuân Độ cười lưu manh uy hiếp nói, nụ cười đó vô cùng khinh bỉ, tựa như một tên du côn lưu manh.


“Chồng… !” Gương mặt xinh đẹp của Lê Kim Huyên lạnh lùng, cô thở phì phò, đây quả thực là khuất nhục!


Ý cười lưu manh bên khoé miệng Trần Xuân Độ càng đậm hơn, đột nhiên anh lại chặn môi cô…


Lê Kim Huyên run rẩy phản kháng dữ dội… Thế nhưng một lúc lâu sau, tất cả sức lực của cô đã sử dụng hết… Cuối cùng không thể phản kháng… Cô mềm nhũn bị anh đặt ở dưới thân, cả người giống như nhỏ con nai nhỏ đờ đẫn, mặc cho lão sói xám Trần Xuân Độ làm càn xâm nhập…


Hai người cứ như vậy áp sát lên bàn làm việc, tùy ý quấn quýt ~ không khí đầy vẻ ám muội.


Nhưng vào lúc này, cửa phòng làm việc đột nhiên bị đẩy ra một cách nhẹ nhàng.


Tôn Giai Giai đứng trước cửa phòng làm việc, trong tay bưng một chén cà phê nóng, gương mặt xinh đẹp đờ đẫn nhìn cảnh tượng ấy! Cô ta định mang một chén cà phê nóng cho Trần Xuân Độ… Thế nhưng không ngờ, vừa mới bước vào cửa phòng làm việc của anh đã thấy cảnh tượng này…


“Lạch cạch.” Tôn Giai Giai không cầm chắc ly cà phê nóng trong tay nên làm đổ xuống mặt đất…