Chàng Rể Phế Vật

Chương 1019




CHƯƠNG 1019


“Đương nhiên, trên con đường ẩm thực này có rất nhiều thức ăn ngon, tất cả đều là hàng chính hiệu. “Trần Xuân Độ nói, mang theo Tần Bàn Nhược đi tới trước một chỗ nướng than, muốn mua mấy xâu thịt dê.


“Cái này ăn được sao?” Tân Bàn Nhược nhìn xem trong tay mấy xiên thịt dê nướng tản ra mùi hương quái dị, khuôn mặt càng thêm vẻ nghi ngờ, thịt dê nướng cô ta từng ăn ở một số khách sạn ở Tây Vực còn ít dầu mỡ hơn những đồ ăn trong quán này nhiều, thậm chí trên xiên thịt dê nướng còn được rắc lên một vài gia vị cô ta chưa từng thấy…


“Từ trước đến nay thịt dê nướng không phải là cao lương mỹ vị mà chỉ là món ăn vặt dân dã, đương nhiên có những nơi coi món này như một món ăn chính…” Dường như Trần Xuân Độ đã nhìn ra nghi ngờ trong lòng Tân Bàn Nhược, anh trực tiếp cầm một xiên lên cắn một miếng to.


Trong vài giây, hai xiên thịt dê nướng đã bị Trần Xuân Độ tiêu diệt, bỏ vào bụng Trần Xuân Độ.


Tân Bàn Nhược thấy xiên thịt dê trong tay mình bị Trần Xuân Độ ăn gần hết một nửa trong chớp mắt, cuối cùng cô ta lấy can đảm thận trọng mở miệng ra cắn một miếng thịt…


Lúc miếng thịt đi vào trong miệng, đôi mắt đẹp của Tần Bàn Nhược sáng lên, lộ ra vẻ kinh ngạc.


Sau đó, tốc độ của Tân Bàn Nhược trở nên nhanh hơn, thậm chí không thua Trần Xuân Độ chút nào…


Nhìn dáng vẻ ăn quên cả trời đất của Tần Bàn Nhược, khoé miệng Trần Xuân Độ hơi cong lên.


Đối diện phố Ẩm thực, có mười mấy học sinh nam ăn mặc mới lạ theo trào lưu vô cùng bá đạo đang di chuyển trong đám đông trên đường.


Học sinh nam dẫn đầu là một thanh niên khôi ngô cao lớn, đầu đội mũ lưỡi trai, cả người toát ra khí chất kiêu ngạo.


“Này, đại ca, mau nhìn kìa… Ở đó… Có người trông không tồi…” Mấy tên học sinh nam sau lưng đột nhiên đi tới trước mặt học sinh nam dẫn đầu, sau đó chỉ về phía cách đó không xa.


Nguyên Bưu nhìn về phía các anh em chỉ, đập vào mắt là một cô gái xinh đẹp tuyệt vời với khí chất siêu phàm…! Khí chất đó làm cho cậu ta rung động!


“Không tệ, không ngờ buổi tối ra ngoài đi dạo cũng có thu hoạch bất ngờ.” Nguyên Bưu nhếch miệng lên mỉm cười, Tân Bàn Nhược với ánh mắt vô cùng trần trụi, ánh mắt giống như một con sói đói đảo qua cơ thể mềm mại uyển chuyển của Tân Bàn Nhược, cực kì bỉ ổi.


Tân Bàn Nhược không cảm nhận được ánh mắt trần trụi đó, lực chú ý của cô ta đã đặt lên xiên thịt nướng ở trong tay.


Cô ta vừa đi vừa ăn, không chú ý tới người đàn ông to xác đang lạnh lùng nhìn chằm chằm vào mình ở cách đó không xa.


Mà dường như Trần Xuân Độ ở bên cạnh đã nhận ra, anh ngẩng đầu nhìn lướt qua Nguyên Bưu với dáng vẻ bình tĩnh.


“Móa nó, hình như có một người đàn ông bên cạnh cô ấy. Hai người họ thân mật như vậy, tám chín phần mười là người yêu.”


Một đàn em đột nhiên nói.


Nguyên Bưu nhìn lướt qua, tâm mắt đặt vào trên người Trần Xuân Độ, sau khi thấy rõ Trần Xuân Độ, ánh mắt Nguyên Bưu bỗng nhiên co rụt lại, hiện lên vẻ vô cùng ghen ghét!


Nguyên Bưu nhìn chằm chằm vào bóng người đàn ông đáng chết bằng ánh mắt vô cùng lạnh lẽo!


Người có dáng vẻ bình thường như Trần Xuân Độ mà cũng xứng ở bên cạnh một cô gái xinh đẹp tuyệt Trần như thế sao! Điều đó giống như có một cây kim đâm vào lòng cậu ta làm cho cậu ta vô cùng phẫn nội!


Sắc mặt Nguyên Bưu trầm xuống, khuôn mặt hiện lên vẻ âm u! Cậu ta từ từ vén tay áo lên, đường cong trên cánh tay đầy cơ bắp lộ ra ngoài, gân xanh hơi nổi lên, làm cho một luồng sức mạnh nam tính đập vào mắt.