CHƯƠNG 1013
Khóe miệng Trần Xuân Độ cong lên tạo thành một nụ cười thâm thúy: “Không ngờ… nhà họ Trương này xuống dốc nhanh như vậy… mà lại vẫn có thể có cao thủ bậc này… thật sự không ngờ…”
Trần Xuân Độ vừa nói ra lời này, sắc mặt mọi người đều biến đổi. Sắc mặt của vô số người làm tựa như sương lạnh, băng lãnh nhìn chằm chằm vào Trần Xuân Độ, sát khí vô hạn!
Lời nói này của Trần Xuân Độ thật sự quá mức càn rỡ, đây là không để nhà họ Trương bọn họ vào mắt chút nào!
Loại tồn tại này, nhà họ Trương tuyệt đối không cho phép!
Trần Xuân Độ nhìn chằm chằm vào trưởng lão, trong mắt chứa đựng ẩn ý thâm sâu… Đó là một loại ánh mắt gặp phải đối thủ… Hiển nhiên, lão đầu già nua trước mặt này có tư cách… chiến với anh một trận thật sự!
Sắc mặt trưởng lão ngưng trọng trước nay chưa có! Giờ khắc này, nắm đấm của ông ta vẫn còn hơi run rẩy! Một quyền va chạm với Trần Xuân Độ vừa rồi… giống như là kẻ địch đáng sợ nhất mà ông ta gặp được trong đời! Cái loại cảm giác này… khiến ông ta cảm thấy rất quen thuộc! Cứ như… Trần Xuân Độ là một nhân vật mà ông ta vĩnh viễn cũng không thể địch nổi…
Vậy mà trưởng lão lại thấy được một tia sát phạt đáng sợ có thể so với gia chủ từ trên người Trần Xuân Độ… Điều này… quá mức chấn động!
Sắc mặt cậu chủ Trương Chiến của nhà họ Trương đột nhiên lạnh như băng hàn! Anh ta mạnh mẽ rút chuôi trường đao này ra, trên thân đao lành lạnh trong sáng như gương tản ra hương vị tàn sát ngập mùi máu tanh!
“Nhĩ Đông Trần… thiên đường có lối mày không đi… địa ngục không cửa mày lại càng muốn xông vào…” Trương Chiến để trường đao ngang trước ngực, cả người bắn ra lệ khí lạnh lẽo đáng sợ! Hôm nay, ở trước cổng lớn của nhà họ Trương này, anh ta muốn… đại khai sát giới!
Cả đám người hầu đều nhanh chóng né tránh… Bọn họ biết công pháp của cậu chủ! Đó là sát phạt cường hãn đáng sợ không thể địch nổi… Hôm nay, cậu chủ muốn ra tay… như vậy thì sẽ tàn sát bốn phương!
Trần Xuân Độ nghe vậy, lạnh giọng uy hiếp ngược lại nói: “Trương Chiến… hôm nay tôi cũng cho cậu một con đường sống, chỉ cần giao Vương Vô Địch ra đây… tôi sẽ tha cho nhà họ Trương một con đường sống.”
“Hít!” Trần Xuân Độ vừa nói ra, sắc mặt đám người làm trong nhà họ Trương tức giận không gì sánh được!
“Lời quá ngông cuồng!” Nét mặt Trương Chiến dữ tợn, trường đao trong tay phá không mà đến, không khí bị chém vang lên một trận tiếng gió thổi gào thét!
“Chém!” Trương Chiến quát lớn một tiếng, trường đao hơi gào thét! Chém thẳng về phía Trần Xuân Độ!
Sắc mặt trưởng lão sau lưng thâm thúy phức tạp. Chần chừ nửa giây, đột nhiên ông ta cũng động! Thân thể già nua tựa như trường cung bắn ra! Bất chợt đạp một cái, ông ta trực tiếp hóa thành tàn ảnh vọt về phía Trần Xuân Độ! Hôm nay, ông ta phải giết được Trần Xuân Độ!
Vừa rồi giao phong một quyền kia đã khiến ông ta cảm nhận được Trần Xuân Độ hết sức kinh khủng! Đây là một nhân vật… không thể giữ lại! Nhân cơ hội này, ông ta liên thủ với cậu chủ cùng chém giết Trần Xuân Độ, chấm dứt hậu hoạn!
Trên mặt đất… đầy rẫy vết rạn! Phàm là những chỗ trưởng lão đạp xuống đều sẽ sụp đổ!
Đây là một thế cục ắt phải chết!
Trường đao đâm thẳng khiến hư không rung động! Quả đấm như sắt oanh tập bạo hưởng!
Như vậy muốn tránh cũng không tránh được!
Con ngươi của Trần Xuân Độ lập tức ngưng trọng, gân xanh trên hai tay trực tiếp nổ tung, cơ thể gồ lên tựa như một khối sắt đáng sợ! Trong tay phải của anh, chuôi dao găm đen thui lành lạnh lặng lẽ xuất hiện! Đó là Long Nha!