CHƯƠNG 1005
“Làm càn! Rốt cuộc anh có cút không?” Một nhân viên nháy mắt, cả đám người lập tức xúm lại bao vây lấy Trần Xuân Độ, không khí vô cùng áp lực.
Ánh mắt của Trần Xuân Độ thản nhiên đảo qua: “Muốn động thủ sao? Tôi chỉ đến lấy lại đồ của mình thôi… Đâu cần phải táy máy tay chân?”
Một đám nhân viên cảnh sát hung dữ trợn mắt, thậm chí mấy người trong số đó còn móc côn điện cao thế ra!
Trần Xuân Độ nhẹ nhàng lắc đầu, trên mặt hiện ý cười nhạy bén: “Tại sao còn muốn ép tôi…”
Nói xong… nửa mẩu thuốc lá trong tay anh bắn mạnh ra!
“Vù!” Đầu mẩu thuốc lá giống như đạn cao tốc bay tới, đánh mạnh vào mặt một gã nhân viên… Người nọ chỉ cảm thấy da đầu run rẩy kịch liệt… thân thể lảo đảo không ngừng lùi bước… sau đó mới ngã xuống đất!
“Càn rỡ!” Một đám nhân viên nổi giận vọt tới! Nói động thủ là động thủ!
Đây đều là những cảnh sát từng được huấn luyện chuyên nghiệp đặc biệt, thân thủ hết sức phi phàm! Đám người này vây công tới, cho dù không chết thì cũng muốn tàn!
Trong cục cảnh sát rung chuyển hỗn loạn! Sát khí ngút trời!
Trần Xuân Độ híp mắt, trực tiếp nhấc chân đạp ngang!
“Bịch!” Một gã nhân viên mãnh liệt xông tới trực tiếp bị đạp văng ra xa vài mét!
“Làm càn! Còn dám đánh trả?” Một cảnh sát khác nổi giận, hai quả đấm đáng sợ oanh tập tới!
Trần Xuân Độ không để ý đến anh ta, trực tiếp vung ra một quyền! Đơn giản thô bạo!
“Bịch!” Người nọ ngay cả một nắm đấm còn chưa kịp dùng tới thì đã trực tiếp bị một quyền của Trần Xuân Độ đánh bay ra ngoài, máu chảy như điên.
“Mẹ nó! Bắt anh ta lại cho tôi!” Một đám người nổi giận, trực tiếp dồn sức nhào lên, muốn áp chế Trần Xuân Độ!
Thân thể của Trần Xuân Độ bị bảy tám nhân viên công tác túm lấy, giống như một tên tội phạm mang tội nặng!
Anh khẽ híp mắt, đột nhiên thân thể bạo phát!
“Bốp bốp bốp!” Bảy tám người bị một cự lực đáng sợ đánh bay! Bọn họ đập mạnh vào vách tường, hiện trường hỗn loạn thê thảm!
Hết thảy nhân viên cảnh sát… đều không thể chặn nổi một người!
Toàn bộ cục cảnh sát hỗn loạn tưng bừng! Nhóm cảnh sát nữ sợ hãi choáng váng… cả người run rẩy…
Trần Xuân Độ tiếp tục châm thuốc, sau đó cứ như vậy mà bước qua đám người nằm la liệt khắp nơi dưới đất, chậm rãi đi vào bên trong.
Trong này có cửa kính chống đạn, phải có vân tay của nhân viên mở khoá mới có thể đi vào.
Hiện tại Trần Xuân Độ không có đồng hồ điện tử, căn bản không thể phá giải thiết bị này.
Trần Xuân Độ ngậm điếu thuốc chậm rãi giơ tay lên… Bỗng nhiên bàn tay hóa thành quyền! Một quyền bạo kích kinh thiên!
“Rầm! Ầm ầm!” Một quyền đánh ra, cửa kính chống đạn vô cùng dày nặng cứng rắn trực tiếp bị oanh kích chấn vỡ!
Trần Xuân Độ bước qua mảnh vụn thuỷ tinh khắp nơi trên đất, chậm rãi đi vào trong cục cảnh sát.
Tại đây, một đám nhân viên đang xử lý công việc trong văn phòng… Nghe thấy tiếng nổ đột ngột như thế, tất cả mọi người đều ngạc nhiên vô cùng! Cả đám đồng loạt xông tới!
“Này! Anh làm gì vậy? Lập tức dừng lại cho tôi!” Một đám nhân viên bắt đầu xúm lại lần thứ hai…