Trần Duệ vội vàng đem thứ đồ chơi phỏng tay này trả lại cho Lomond, lắc đầu không ngừng: " Tâm ý của ngươi thì ta nhận nhưng vật này không phải là thứ ta cần" Nói giỡn sao, dùng thứ này chẳng phải là nói cho người khác biết được một phương diện nào đó của mình không đủ dùng sao?
Làm một người thuần khiết cả hai đời xử nam, làm sao cho phép bị nghi ngờ về phương diện này được.
Lomond không có đưa tay ra lấy, thở dài nói : "Ta đưa vật này ra ngoài, thật giống như là thông đồng với nữ nhân xong, tuyệt đối không muốn lấy lại. Nếu như ngươi coi thường hảo ý của ta thì cứ đem vật này ném đi".
Cánh tay của Trần Duệ lập tức cứng lại, người này bằng hữu chưa rõ, thực lực lại vô cùng đáng sợ, tạm thời không thể đắc tội, vì vậy đành phải đem nhẫn đeo trở lại ngón tay, cảm giác lại càng trở nên khó chịu.
Lomond nhếch miệng cười, vỗ bờ vai của Trần Duệ nói: "Như thế mới đúng chứ, tất cả mọi người đều là nam nhân, không háo sắc thì không phải là bình thường, đừng có giả vờ đúng đắn. Ngươi cần phải cảm tạ ta, một hồi ở trước mặt Athena nói tốt về ta là được".
Ai cần cảm tạ ngươi? Trần Duệ nhìn thấy bộ dáng của của Lomond thì dở khóc dở cười.
Lúc này cuộc chiến giữa Athena và Khố Lợi Á đã đến lúc gây cấn, Athena có kinh nghiệm phong phú, dưới tình huống "bồi luyện" cùng một đối thủ đồng cấp như này thì mặc dù đối phương là cao giai ác ma trung đoạn nhưng mà dưới sự trợ giúp của vĩnh hằng dược thủy, chỉ cảm thấy cả người như có một cỗ lực lượng bất khả tư nghị.
Mà Khố Lợi Á lúc này lại có vẻ biệt khuất. Lúc trước thì toàn bộ lực lượng của hắn trên Athena một bậc, vốn thế cục phần lớn là do hắn không chế không ngờ chỉ trong nháy mắt mà thực lực đối phương đã tăng lên, thân phận của Athena làm cho hắn cảm thấy bó chân bó tay, thế công đã bị áp chế dần dần bị Athena chiếm thể chủ động.
Lúc này chỉ nghe Athena quát một tiếng, âm thanh kim thiết vang lên, thân hình Khố Lợi Á lảo đảo lùi về sau, cái liềm trong tay đã bị chém thành hai đoạn.
Đại kiếm của Athena cũng không phải là thần binh ma pháp gì, ít nhất thì cũng không mạnh hơn cái liềm của Khố Lợi Á bao nhiêu, nhưng mà có thể tạo thành hiệu quả như vậy là do lý giải sâu sắc đối với kiếm thuật của nàng, giúp tạo ra phá kim quyết!
Thế nhưng, Khố Lợi Á cũng không có kinh sợ ngược lại nghi ngờ trong lòng hắn đã được bỏ xuống, cầm hai lưỡi đao gãy trong tay vứt ra, lạnh lùng nói: "Ta thừa nhận là đã xem thường thực lực của ngươi, như vậy để cho ngươi biết năng lực thật sự của ta đi".
Hét to lên một tiếng, cơ thể Khố Lợi Á bắt đầu sôi sục, toàn thân hắn dường như là căng lên ngay cả áo giáp trên người cũng bị nứt ra, trên người ma hỏa không tăng ngược lại là giảm xuống, dần dần thu hồi vào trong thân thể, làn da bên ngoài lộ ra một tầng hồng quang, giống như một ngọn hỏa diểm ở bên trong có thể thiêu đốt mọi vật.
Athena không chút sợ hãi, thân hình chợt lóe lên, thuấn di đến phía sau Khố Lợi Á, cự kiếm liền chém ngang mà tới. Khố Lợi Á không tránh mà ngưng lực tụ lực lượng ở lưng, sau khi đại kiếm trảm vào phía sau lưng của Khố Lợi Á thì đốm lửa liền văng khắp nơi.
Thân thể Khố Lợi Á hơi lảo đảo, bộ vị bị chém trúng xuất hiện một đạo màu trắng, dần dần tiêu tán, lại có thể vô sự.
Trần Duệ lắp bắp kinh hãi, hắn biết kiếm thuật của Athena có thực lực như thế nào, không thể tưởng tượng được Khố Lợi Á lại lì đến thế, đây là dị giới bản thần đả sao? hay là Kim Chung Tráo Thiết Bố Sam?
Athena lại vung một kiếm, toàn bộ "Trảm kim quyết" vẫn không thể công phá được lớp phòng ngự của Khố Lợi Á, tuy rằng Trảm kim quyết cực mạnh nhưng hiện giờ lại không thể công phá được một thân phòng ngự của Khố Lợi Á.
Ngay khi nàng đang kinh hãi thì Khố Lợi Á đã muốn phản kích trở lại, tốc độ vẫn như ban nãy, trong lúc vội vã thì nàng chỉ kịp hoành kiếm đỡ ngang.
"Oành!" Athena cảm thấy trên thân kiếm truyền đến một cỗ lực lượng mạnh mẽ, xuyên thấu qua đại kiếm trực tiếp tập kích vào thân thể, nàng không tự chủ được mà lùi về sau, hai chân dẫm xuống mặt đất.
Sau khi Khố Lợi Á biến thân thì không chỉ có năng lực phòng ngự biến thái mà ngay cả lực lượng, tốc độ cũng đều tăng lên không ít.
"Thể chất ma thân của ta có thể nói là hoàn mỹ, ngươi không có phần thắng nào đâu" Giọng nói của Khố Lợi Á vang lên: " Athena, ta có thể bỏ qua cho ngươi nhưng tên nhân loại này thì ta phải mang đi. Nếu như ngươi dám ngăn cản ta thì cho dù ngươi là nữ nhi của đệ nhất tướng quân đi chăng nữa thì cũng trở thành một thi thể mà thôi".
" Vậy sao?" Ánh mắt của Athena vô cùng kiên định, ma hỏa trên người lại càng tăng lên: "Bước qua được thi thể của ta rồi hãy nói tiếp".
Đây là lần thứ hai Lomond nghe được câu này, trong lòng run lên, ánh mắt hiện lên kỳ quang, ánh mắt liếc về tên nhân loại một cái sau đó u quang trên mắt trái tái hiện, nhìn về phía Khố Lợi Á trong sân.
Ngay tại khi Trần Duệ không nhịn được mà định lao ra thì giọng nói của Lomond một lần nữa lại vang lên: "Athena đừng tin hắn. Cái gì mà ma thân hoàn mỹ chẳng qua là lợi dụng năng lực đặc thù của ma hỏa đem giấu vào trong cơ thể để tăng phòng ngự mà thôi, hoặc là đem thần binh ra trực tiếp chém hắn, hoặc là tìm ra điểm ma thân yếu nhất rồi công kích vào đó, thông thường thì ở dưới nách hay dưới đũng quần, ngươi mau trập trung lực lượng công kích đi".
Hai mắt của Athena sáng lên, kiếm thế biến đổi, bắt đầu tập trung vào hai bộ vị mà công kích. Tiến vào trạng thái chiến đấu thì Athena cũng không ngượng ngùng hay do dự gì cả, bất kỳ là bộ vị yếu hại nào thì chỉ cần đánh bại địch nhân là được.
Khố Lợi Á không nghĩ tới Lomond lại có thể biết được nhược điểm của mình, nhất thời né tránh khổ sở, trong lòng thì hận tên kia cực điểm, phát ra tiếng gầm giận dữ.
"Ta dám cùng ngươi đánh cược. Phi! Ta mới không cùng người đánh cược. Ý của ta là đợi lát nữa tên kia qua bên này thì có muốn ta giúp ngươi xuống tay xử lý hắn không?" Lomond hỏi một câu, đúng là hỏi với Trần Duệ.
"Kỳ thực thì ta là một nhân loại yếu đuối, hơn nữa nhìn thấy máu là hoảng sợ" Tâm niệm của Trần Duệ thay đổi thật nhanh, lắc đầu nói: "Nhân loại chúng ta có câu, oan oan tương báo biết bao giờ mới hết? Vẫn nên cho hắn một cơ hội sửa sai đi"
"Kỳ thật thì ta cũng vậy, cũng là một người thuần kiết chỉ là dùng thân thể cứu vớt một ít mỹ nữ mà thôi" Sắc mặt của Lomond cổ quái, nói : "Câu cuối cùng của ngươi không phải muốn lý giải là hiện tại nên lưu lại mạng của hắn sao?".
Trần Duệ nhún vai đáp : "Đều là một vấn đề mà thôi, bất quá lập trường của ta và ngươi khác nhau cho nên không có cùng kết luận. Cho nên nhân loại của ta còn có câu, người thấy người, trí thấy trí".
"Những lời này không sai" Lomond cươi hắc hắc : "Cho nên ngươi sợ nhìn thấy máu, cho nên ta cũng rất thuần khiết. Nhưng mà ta đã giúp ngươi thì một lát nữa ngươi phải giúp ta".
Quả nhiên đúng như lời của Lomond, Khố Lợi Á chậm rãi đem chiến trường chuyển dời về phía bên này. Đột nhiên, hắn dùng thuấn di, trong nháy mắt là buông tha cho Athena rồi xuất hiện ở trước mặt Trần Duệ cùng với Lomond, sau đó bàn tay chộp về phía Trần Duệ.
Mục đích lớn nhất của Khố Lợi Á hôm nay chính là nhân loại này. Lomond ngáp một cái, vẻ lười nhác trong ánh mắt lướt qua, trong chớp mắt thì thân hình của Khố Lợi Á đã bay người ra ngoài, ngã vào trong đám người đạo tặc, bọn đạo tặc giống như là những quân bài domino, liên tiếp ngã xuống.
Thân hình của Khố Lợi Á trong nháy mắt đã trở về nguyên trạng, thân thể hoàn mỹ đã biến mất, chỉ cảm thấy toàn thân rã rời, thậm chí ngay cả khí lực đứng lên cũng không có, trong ánh mắt lộ vẻ hoảng sợ.
Khố Lợi Á vẫn cho rằng thực lực của Lomond thấp hơn so với hắn, nhưng hiện giờ đã thấy được thực lực chân chính của đối phương thì hiểu vì sao đội trưởng luôn lung lạc tên gia hỏa luôn uể oải này. Nói về thực lực thì đừng nói là hắn mà cho dù là Ban Nạp Khắc cũng tuyệt đối cúi đầu xưng thần mà thôi. Đội trưởng, đội trưởng có thể chiến thắng người kia hay không?
Đối với người khác xem ra thì thân thể của Lomond không có động đây, ở phía xa xa thì Athena cũng chỉ thấy thân ảnh của Lomond di dộng rồi đem Khố Lợi Á đá ra ngoài.
Chỉ có Trần Duệ thấy rõ ràng nhất, trong lòng cũng càng thêm kinh hãi, trong tích tắc đấy thì Khố Lợi Á đã trúng ít nhất là bảy cước, cũng may là Lomond đã lưu tình bằng không nếu lấy thực lực của ma vương cấp thì chỉ một cước đã có thể lấy mạng của Khố Lợi Á rồi.
Chiến tranh của thế giới này khác so với những gì Trần Duệ biết trước kia, không phải có càng nhiều người là chiến thắng, cá nhân có thực lực cường đại đôi khi cũng có thể đủ để bình định một cuộc chiến nhất là những cuộc chiến có quy mô nhỏ, hiện giờ Khố Lợi Á đã bại một lần, cả đám đạo tặc hơn trăm người kia cũng không dám ngăn cản Athena hay Lomond, bọn hắn không dám dừng lại mà nâng Khố Lợi Á lên rồi bỏ chạy.
Những quáng công đều hoan hô, cho đến nay bọn họ đều bị đoàn Hồng Ma đạo tặc dẫm lên đầu, hiên giờ cũng có cơ hội mở mày mở mặt. Ở trong mắt quáng công, Athena không thể nghi ngờ là người hùng đánh bại đám người Khố Lợi Á, mà Lomond cũng có công lao không nhỏ, dù là nhân loại quáng vụ quan không chút động thủ nhưng dũng khí cũng đủ người khác kính nể..
Không lâu sau, Cái Đức đã tổ chức cho những quáng công trở lại làm lại việc bình thường. Tuy rằng Athena biết là Lomond đã đánh lui Khố Lợi Á nhưng mà ánh mắt vẫn không tốt như cũ.
Lomond cười khổ nói: "Athena, tính ra thì cũng đã ba năm rồi chúng ta mới gặp lại, lão bằng hữu gặp lại thì không cần bày ra vẻ mặt như thế đâu".
Athena hừ lạnh nói: "Bằng hữu của ta rất ít, trong đó cũng không có người nào tên là Lomond cả". Bạn đang đọc truyện tại Truyện YY - http://truyenfull.vn
Lomond ngượng ngùng gãi gãi đầu: "Ở trước mặt nhiều người thì làm sao ta dám dùng tên thật, ta đúng là Lomond".
"Lomond? Không phải là đi đến địa phương khác thì lại đổi tên sao?" Sắc mặt của Athena vẫn tỏ ra không tốt : " Cho dù là Lomond thì ta cũng không nhớ là có người bằng hữu như thế".
Lomond liền đem ánh mắt nhìn về phía Trần Duệ, đáng tiếc là Trần Duệ làm như không thấy, hắn liền xuất tay lấy ra một cái khăn tay trong khong gian rồi đưa cho Athena lau mồ hôi trên mặt.
Rơi vào đường cùng, cuối cùng Lomond xấu hổ cười : "Athena, thực xin lỗi".
"Người cần xin lỗi không phải là ta" Athena có chút kích động nói: "Năm đó là ai âm thần trốn khỏi Ngõa Lạc Khắc? Là ai đã khiến cho Delia bị buộc phải trở về Âm Ảnh đế ngươi, ngươi tên hỗn đãn lúc đó đang ở nơi nào? Ngươi có biết Delia đã khóc vài ngày liền không?",
"Ực ực, ực ực" Lomond không trả lời, chỉ là mở mồm uống rượu, trong chớp mắt thì đã xong một chai rượu, hắn đem bình rượu quăng ra xa rồi mở miệng nói: "Athena, chuyện giữa ta và Delia thì ngươi không biết đâu".
"Có cái gì mà không rõ?".
Athena đang muốn tức giận thì Trần Duệ xem vào một câu: "Athena, ma thú săn được vẫn còn đấy chứ?".
"Đều trong không gian vòng tay" Athena gật gật đầu: "Hiện tại cần phát cho mọi người sao?".
"Trước hết thì mang đến cho Cái Đức đã, đừng quên chúng ta còn có chuyện trọng yếu phải làm" Trần Duệ thấy được Lomond hướng hắn nháy mặt ra hiệu, nghĩ tới lúc nãy tên này đã ra tay giúp mình vì thế đành giải vây.
Lomond hẳn là có chuyện xưa hơn nữa lại là chuyện nam nữ, chỉ có hai người bọn họ mới rõ ràng nhất, ngoại nhân cho dù là bằng hữu cũng không thể hiểu được.