Chàng Rể Ma Giới

Chương 965: Bí văn! Quốc gia từng là thần thánh đế quốc




Trần Duệ cung kính khom người với ngụy thiên sứ, mở miệng nói: "Thì ra là thiên sứ đại nhân của giáo hội! Tất cả chuyện này đều là hiểu nhầm, chúng ta chỉ ngẫu nhiên đi qua chỗ này mà thôi."

"Kule đại nhân! Xin đừng nghe chúng nói xạo!" Tài phán trưởng Hughes nói: "Khi chúng ta đuổi đến đây, cửa hầm phế tích vừa lúc mở ra, chỉ có đúng hai người này ở chính giữa. Không hề nghi ngờ gì nữa, chúng chính là hậu duệ của tội ác!"

Hậu duệ của tội ác? Danh từ này từng bị Hughes cường điệu nhiều lần, khiến Trần Duệ chú ý. Nói vậy, "thủ lĩnh hắc bào" được gọi là "hậu duệ của tội ác", bốn chữ này rốt cục là đại biểu cho cái gì?

Hai mắt ngụy thiên sứ Kule tỏa rực sát khí, lực lượng quốc độ nháy mắt ngưng tụ lại. Lola cảm nhận được thực lực của đối phương, sắc mặt trở nên ngưng trọng. Lục Nguyên Tố quốc độ cũng đề cao sức mạnh.

Nhưng vào lúc này, hai luồng ánh sáng trắng từ tay Trần Duệ lóe lên. Đó là chiếc xích màu trắng bạc, mờ ảo ẩn hiện. Mặc dù quanh người Luke có rất nhiều thứ ánh sáng mãnh liệt như mũi nhọn nhưng cũng không thể nào lấn áp được sự chói lọi của cái xích.

Luke vừa nhìn thấy cái xích, lập tức động dung thốt lên: "Thúc Niệm chi liên!"

Cái xích này xuất hiện khiến sự chú ý của ngụy thiên sứ hoàn toàn đặt lên người Trần Duệ.

"Đại nhân, ta đã nói rồi, đây chỉ là hiểu nhầm."

"Kule đại nhân!" Hughes không rõ ý nghĩa của hai chiếc xích này, chỉ cảm thấy sát khí của Kule giảm xuống liền cất tiếng gọi.

Kule không để ý tới Hughes, chỉ nhìn chằm chằm vào Trần Duệ, mở miệng nói: "Ngươi... chắc hẳn còn có một thứ gì đó?"

Trần Duệ không trả lời ngay mà chỉ đưa mắt nhìn xung quanh. "Đại nhân không cảm thấy nơi này hơi nhiều người sao?"

"Hughes." Kule lập tức nói: "Để mọi người lui ra đi!"

Hughes lắp bắp kinh hãi, không dám hỏi nhiều, vội phát mệnh lệnh cho mọi người rời khỏi phế tích.

Trong tay Trần Duệ xuất hiện một cái huy chương hình tròn. Cái này thì Hughes đã nhận ra, hắn kinh hô: "Thánh Hoàn huy chương!"

Cái huy chương này không hề tầm thường, nó đại biểu cho Rafael - một trong ba vị thiên sứ tối cao. Theo như Hughes biết, chiếc huy chương kia chỉ có mỗi mình thánh nữ Eudora mới có, không ngờ "hậu duệ của tội ác" này cũng có nó!

"Quả nhiên là ngươi!" Kule đã hoàn toàn thu liễm khí tức. "Tại sao ngươi lại ở chỗ này."

Trần Duệ cười khổ nói: "Ta lúc trước cũng từng nói với Hughes đại nhân, lần này ta chỉ đi ngang qua mà thôi, cái này hoàn toàn là hiểu lầm."

Hughes vẫn còn kinh nghi chưa định, cẩn thận hỏi: "Kule các hạ, vị này là..."

"Ngươi chắc phải xưng là miện hạ." Kule mỉm cười nói: "Mặc dù còn chưa chính thức gia phong."

"Thì ra là..." Hughes rốt cục cũng hiểu rõ, không có bất cứ hoài nghi gì nữa. Hắn lập tức hành lễ với Trần Duệ. "Arthur miện hạ!"

Hughes nằm trong cao tầng của giáo hội, tự nhiên biết rõ vị này là Arthur hoàng tử - tân chủ nhân của Kinh Cức chi quan. Miện hạ đã nhận sắc phong của Rafael đại nhân, sắp sửa trở thành Thánh tử mới của Quang Minh giáo hội, sau này sẽ kế nhiệm ngôi vị giáo hoàng.

Sở tài phán lệ thuộc trực hệ giáo hoàng, cho nên Hughes cũng tỏ vẻ khá cung kính với vị lãnh đạo tương lai của mình.

"Không dám nhận! Ta còn chưa chính thức được sắc phong, cứ trực tiếp gọi tên là được rồi." Trần Duệ nghĩ tới điều gì đó liền nói với Lola. "Trước hãy giúp ta giải trừ thuật biến hình đã."

Lola rất phối hợp vung tay lên, Trần Duệ liền trở về "Arthur" như cũ. Hắn trả lễ lại cho Hughes rồi mở miệng nói: "Lần này ta trên đường Lam Diệu đế quốc, vừa đi qua Dương Thiệu thì bị ám sát, còn trúng bẫy của đối phương mà suýt bị ải nhân tộc ngộ sát. Cho nên ta lập kế, để hộ vệ của mình giả vờ hộ tống rồi đi trước, còn bản thân thì theo thủ hộ giả tiểu thư đi con đường khác."

"Thì ra là vậy!" Kule khen ngợi: "Quả nhiên là túc trí đa mưu, không hổ là nhân tài Rafael đại nhân khen ngợi."

"Kule đại nhân quá khen!" Trần Duệ khiêm tốn, nói về chủ đề chính. "Buổi chiều hôm nay, ta tới Vân Thải thành, nghe nói buổi tối ở nơi này có cổ quái nên mới cùng thủ hộ giả tiểu thư đi xem. Nhưng không ngờ lại đụng phải Hughes đại nhân ở đây, dẫn phát chuyện hiểu lầm vừa rồi."

"Thủ hộ giả của ngươi... có thực lực rất khá!" Kule liếc nhìn Lola một cái, tỏ ra tán thưởng. Thủ hộ giả thượng cổ văn minh quả nhiên không bình thường nhưng nếu đã là thủ hộ giả của "Thánh tử" cũng chẳng khác nào lực lượng của giáo hội, đương nhiên càng mạnh càng tốt.

Lola nghiêng đầu chào Kule, tỏ chút kính ý, tuy tiên nữ long tiểu thư đã sắp bước vào bán thần nhưng tiếp cận với đạt được là hai việc khác nhau. Hai người mà đối chọi với nhau, Lola tuyệt đối không phải là đối thủ của Kule, có thể đào tẩu đã không tệ rồi.

Nhưng cũng phải nói, nếu như hai bên thực sự động thủ, Trần Duệ chơi "Xích Cực Tinh Biến" thì đám người Kule cũng bị đánh bay hết. Sở dĩ hắn làm vậy là do sợ mất thân phận "Thánh tử", ảnh hưởng tới kế hoạch sau này.

"Thực ra, trước khi Hughes đại nhân đuổi tới, ta và vài tên hắc bào nhân giao thủ, có một tên thủ lĩnh hắc bào sau khi không địch được thủ hộ giả của ta liền đào tẩu chạy mất, mấy hắc bào nhân còn lại thì tự sát, ngay cả một người sống cũng không lưu. Thủ đoạn của chúng thật quả quyết... không biết chúng có lai lịch gì?"

"Điều này là cơ mật của giáo hội." Hughes suy nghĩ một chút rồi mới liếc nhìn Kule, nói: "Nhưng mà Arthur miện hạ... à, điện hạ sớm muộn gì rồi cũng biết những tin tức này, cho nên ta không cần giấu diếm. Điện hạ có biết Vân Đằng đế quốc không?"

"Vân Đằng đế quốc?" Trần Duệ khẽ gật đầu: "Gelanin đại nhân từng nói với ta một ít chuyện về Vân Đằng đế quốc."

Thế giới loài người từng tồn tại tam đại thần thánh đế quốc, theo thứ tự là Long Hoàng, Lam Diệu và Vân Đằng. Kinh Cức chi quan hiện đang trong tay Trần Duệ chính là thánh vật của Vân Đằng đế quốc. Nhưng vận mệnh của Vân Đằng đế quốc rất thê thảm, đã bị Hắc Tử Đồ hoàn toàn khống chế. Trong nước có ba mươi tòa thành bị huyết tế máu tanh, chuyện này bị người chạy thoát công bố ra ngoài, chấn kinh cả thế giới nhân loại. Sau này dưới sự hiệu triệu của giáo hội, hai thần thánh đế quốc còn lại liên hợp với nhau, cùng tiêu diệt Vân Đằng đế quốc, hóa giải tai họa đáng sợ kia.

"Nếu là như vậy ta sẽ không phải nói nhiều nữa. Vân Thải thành này chính là di chỉ đế đô Vân Đằng, từng là trung tâm các giáo đồ hắc ám kia. Nơi này tụ tập oán niệm vô cùng lớn. Bởi vì lúc trước có nghi thức hắc ám đặc thù khiến những oán khí khí mấy năm qua không thể nào tiêu tán, đến nay Vân Thải thành vẫn còn tồn tại lực lượng tinh thần đáng sợ, mỗi khi đến đêm sẽ rải ra, tạo thành thương tổn cho các sinh vật sống. Thực ra sau khi được trùng kiến, đây vốn là một tòa thành thị phồn hoa nhưng bởi vì nguyên nhân kia mà dần dần trở nên rách nát đến độ nghèo nàn như bây giờ. Hàng năm, lực lượng oán khí không ngừng tăng mạnh. Theo điều tra mới nhất, nguyên nhân của việc này là do Vân Đằng vong quốc gây nên, hay nói cách khác, đám dư nghiệt hắc ám năm đó vẫn còn tồn tại và gây hại cho dân... rất có thể chúng là hoàng tộc hậu duệ, đang tận lực tế điện cho lực lượng tà ác. Vì lý do này, ta cố ý mời đại nhân Kule suất lĩnh tinh anh sở tài phán tới đây mai phục đuổi giết, không ngờ lại gặp phải điện hạ."

Tế điển, hậu duệ hoàng tộc Vân Đằng đế quốc, thủ lĩnh hắc bào...

Căm hận, huyết tế...

Trong hồi ức, câu nói kia lại vang lên bên tai. "Đây là vận mệnh, vận mệnh của ta, vừa mới ra đời đã vậy rồi."

Đột nhiên, Trần Duệ nghĩ tới một số thứ.

"Đáng tiếc, không bắt được tên thủ lĩnh tà ác kia. Ta tới thử tiêu trừ oán khí xem sao." Trần Duệ bước tới, Kinh Cức chi quan xuất hiện trên đầu. Từng luồng khí tức thần thánh phóng ra, oán khí nồng đậm chung quanh bắt đầu giảm xuống trên phạm vi lớn.

"Thần Thành Chiếu Cố!" Hai mắt Hughes sáng lên, Kule cũng khẽ gật đầu. Không hổ là chủ nhân Kinh Cức chi quan chọn, kẻ có được Quang Diệu chi thể, mặc dù chỉ mới là sĩ cấp nhưng lại có thể tỏa ra lực lượng Thần Thánh Chiếu Cố mạnh như thế.

Nhưng mà sau khi lực lượng "Thần Thánh Chiếu Cố" biến mất, oán khí lại bắt đầu phục hồi về như cũ, không hề có dấu hiệu yếu bớt nào.

"Arthur, không cần phí sức đâu." Kule lắc đầu: "Tuy lực lượng Thần Thành Chiếu Cố có thể khắc chế oán niệm nhưng 'lượng' oán niệm quá lớn, hơn nữa nghi thức năm đó để lại rất nhiều tai họa ngầm không rõ, cho nên chỉ dựa vào Kinh Cức chi quan là không thể nào giải trừ."

Trần Duệ tỏ ra tiếc hận, nói: "Kule đại nhân, vừa rồi ta thi triển Kinh Cức chi quan chiếm được một số tin tức phản hồi kỳ dị, dường như là có 'Hồn biến thể', 'Linh Hồn Huyết Tế', 'Thâm Uyên chúa tể'... không biết nó có nghĩa là gì?"

Cái vấn đề này mới là dụng ý thực sự khi Trần Duệ có ý "thân cận" với người giáo hội rồi triển lộ Kinh Cức chi quan ra.

"Không ngờ lại có chuyện này?" Kule chấn động, tỏ ra hoảng sợ: "Cụ thể tin tức là thế nào?"

"Ta cũng không rõ ràng lắm, những tin tức này rất nhỏ vụn, ta nghĩ trước hết phải hiểu mấy từ ngữ kia đã."

Kule nhìn Hughes, Hughes lập tức hiểu ý: "Ta lập tức đi tổ chức người trong sở tài phán, thanh lý thế đàn và những gì liên quan trong vùng này."

Sau khi Hughes rời đi, ánh mắt Kule lại rơi vào trên người Lola. Trần Duệ mỉm cười nói: "Đại nhân, Lola tiểu thư là thủ hộ giả giỏi nhất trong truyền thừa minh văn, cũng là thê tử của ta, vĩnh viễn sẽ không bao giờ phản bội, cho nên không cần phải lảng tránh."

Kule suy nghĩ một chút rồi nói: "Điều này liên lụy tới một ít bí ẩn thượng cổ cho nên ta không thể không cẩn trọng... Ngươi đã từng nghe nói chuyện cũ của Vân Đằng đế quốc, như vậy chắc hẳn cũng biết Hắc Tử Đồ. Hắc Tử Đồ là một đám sùng bái sinh vật tà ác có tín ngưỡng hủy diệt hết thảy. Những sinh vật gọi là 'Thâm Uyên', trong cổ ngữ có thể giải thích thành 'cấm kỵ'." 

Trần Duệ khẽ gật đầu. Lúc trước hắn từng hỏi Tetema về "Thâm Uyên" cũng nhận được hai chữ "cấm kỵ" này.

"Tín ngưỡng của đám dị giáo đồ này cực kỳ đáng sợ, nhất là cuồng tín đồ, trình độ điên rồ của họ khiến cho người ta nhìn vào mà thấy kinh hãi. Chuyện đáng sợ nhất chính là sự kiện huyết tế tại Vân Đằng đế quốc năm đó, vô số người sống bị tàn sát, tính mạng đều hiến tế cho sinh vật Thâm Uyên. Sinh vật Thâm Uyên cũng không sống tại thế giới của chúng ta mà bị phong ấn ở một nơi khác. Mục đích của Hắc Tử Đồ chính là giải phong ấn cho các sinh vật đó, để chúng tiến vào thế giới này, hủy diệt tất cả."

Điểm này Trần Duệ thấu hiểu rất rõ. Thượng cổ luyện kim văn minh của hắn cũng là bị sinh vật Thâm Uyên hủy diệt, nghĩ đến danh từ hắn từng nghe trong Thiên Luân, lúc này mới hỏi: "Đúng rồi đại nhân, còn một danh từ nữa, 'chủ vị diện' là cái gì?"

"Ngươi cũng biết, thế giới này ngoại trừ không gian chúng ta sống còn có ma giới nữa. Truyền thuyết kể rằng, hai không gian này vốn là một thể, thể đó gọi là thế giới Chư thần hàng lâm. Thời đó, nó được coi là vị diện cường đại nhất cũng gọi là 'chủ vị diện'. Nhưng mà ngoại trừ 'chủ vị diện' ra, còn có rất nhiều 'thế giới nhỏ' khác. Có một số thế giới cũng tồn tại sinh vật trí tuệ như chúng ta, nhưng trên nền tảng lại không có thần tích. Thâm Uyên chính là được phong ấn ở một thế giới nhỏ nào đó."

Trần Duệ hơi hiểu được, trong đầu đột nhiên nhớ lại cấu tạo đồ vị diện vũ trụ. Chư thần hàng lâm đúng là chủ vị diện, còn lại đều là thế giới nhỏ, mà sinh vật Thâm Uyên hiện đang ở thế giới nhỏ nào đó, ý đồ lợi dụng các phương pháp để trở về chủ vị diện.

Kule lại tiếp tục giải thích: "Người thống trị cao nhất Thâm Uyên là chúa tể, có thể sử dụng đại quân Thâm Uyên. Chúa tể tộng cộng có ba vị, phân biệt là Căm Hận, Sợ Hãi và Tuyệt Vọng. Một số bộ phận Hắc Tử Đồ đặc thù có thể chịu tải ý chí của chúa thể hắc ám, đồng thời phát sinh biến dị chính là 'Hồn biến thể'. Hồn biến thể có phân chia cao thấp, cấp thấp thì bị ý chí của chúa tể ảnh hưởng, cấp cao sẽ bị chuyển hóa thành bán Thâm Uyên hoặc hoàn toàn thành sinh vật Thâm Uyên, thậm chí có thể thoát ly hẳn phạm vi tế đàn mà vẫn trực tiếp triệu hồi được ảo ảnh chúa tể. Về phần Linh Hồn Huyết Tế... có thể lý giải thành tồn tại được chúa tể Thâm Uyên thông qua chủ tế đàn truyền đạt lực lượng linh hồn và bị tăng mạnh khống chế. Nói cách khác, lực lượng chủ tế đàn hiến tế càng nhiều, ý chí chúa tể truyền lại càng cường đại hơn, thực lực có thể phát huy ra càng mạnh."

"Chủ tế đàn?" Trần Duệ chú ý tới cái từ mấu chốt kia.

"Chủ tế đàn là tế đàn trực tiếp hiến thế cho chúa tể, ẩn chứa lực lượng và quy tắc đặc thù cường đại, có thể tự động hấp thu tất cả những hiến tế cho tế đàn Thâm Uyên. Về mặt lý luận, mỗi vị chúa tể đều có một chủ tế đàn."

Trần Duệ sáng mắt lên: "Nói vậy thì chỉ cần phá hủy chủ tế đàn là có thể đoạn tuyệt lực khống chế của chúa tể đối với các Hắc Tử Đồ... nhất là với Hồn biến thể?"

"Ít nhất có thể suy yếu trên phạm vi lớn." Kule thở dài: "Nhưng điều này có dễ đâu, chủ tế đàn xưa nay là bí mật lớn nhất của các Hắc Tử Đồ, qua nhiều năm như vậy, chúng ta vẫn một mực tìm kiếm chủ tế đàn nhưng rốt cục vẫn chưa tìm được... Những tin tức ngươi thu được vừa rồi khá trọng yếu, nếu sau này còn tiếp tục xuất hiện nhắc nhở tương ứng thì nhất định phải lưu tâm. Thật ra, chuyện liên quan đến Thâm Uyên, ta cũng chỉ biết có giới hạn, nếu như ngươi còn nhiều nghi vấn có thể đi hỏi Rafael đại nhân."

Trần Duệ nhẹ gật đầu, mắt tỏa ra ánh sáng kỳ lạ, ít nhất hắn có thể xác định, nhiệm vụ quan trọng nhất của phân thân Tu La là gì.