Chàng Rể Ma Giới

Chương 956: Phục kích




"Đội ngũ đón dâu" của Long Hoàng đế quốc đi vào Dương Thiệu vương đô, nhận được sự đón tiếp long trọng của quốc vương Robben XIX.

Dương Thiệu vương quốc mặc dù là "vương quốc dong binh" nổi tiếng ở thế giới loài người nhưng lãnh thổ quốc gia cũng không tính là rộng lớn, rất nhiều đường biên giới đều giáp với Long Hoàng đế quốc. Năm đó, Robben dùng thân phận dong binh sáng lập ra vương quốc đã nhận được ủng hộ mãnh liệt của Long Hoàng đế quốc, cho nên Dương Thiệu vương đô là một vương quốc phụ thuộc vào Long Hoàng đế quốc.

Khác với tiền bối sáng lập triều đại, Robben XIX lại là một tên bụng phệ, nụ cười chân thành, không có chút bóng dáng nào của dong binh, hoàn toàn là khí chất của một vị quốc vương. Tam hoàng tử Long Hoàng đế quốc giá lâm, Robben XIX không dám chậm trễ, vội vàng cử hành nghi thức tiếp đãi cao nhất.

Không chỉ bởi vì thân phận tam điện hạ mà càng bởi vì "Arthur" là lĩnh chủ Kim Diệu lãnh địa, nắm quyền trong trò chơi ma pháp và rượu Hoàng Long. Hơn nữa, điện hạ còn là một trong tam đại tông sư chế khí của nhân loại.

Một đại nhân vật như vậy, tương lai rất có thể sẽ trở thành quân vương của Long Hoàng đế quốc, cho nên hắn cần giữ quan hệ tốt.

Trần Duệ uyển chuyển cự tuyệt ý tốt của Robben XIX mời hắn tới dự yến hội long trọng, chỉ ở lại một thời gian ngắn ngủi rồi cáo từ đi thành Garden.

Trước khi đi, Trần Duệ tặng Robben XIX vài bình rượu Hoàng Long cực phẩm, cộng thêm tờ hóa đơn có thể mua rượu dài hạn. Khuôn mặt béo núng nính của Robben XIX nở nụ cười vui sướng.

Lộ tuyến của đội ngũ thông qua thành Garden đến Minh Kính thành của Koloa vương quốc, sau đó thông qua truyền tống trận ở đây để đến Tinh Quang vương quốc, lại từ đó đi đến Phỉ Thúy Lâm Hải.

Ngựa kéo xe được trang bị đều là chiến mã biến dị hoàn mỹ nhất của Long Hoàng đế quốc, kể cả tốc độ và sức chịu đựng đều là tốt nhất, còn có năng lực nhìn vào đêm, vượt xa giá trị của xe ngựa dân dụng. Nó giúp hành trình tiết kiệm được nhiều thời gian.

Bởi vì có quan hệ "hợp tác" trong trò chơi ma pháp với Quang Minh giáo hội, Trần Duệ tiết kiệm được rất nhiều việc. Hắn xuất phát sớm hơn dự định lúc đầu nên thời gian khá dư giả. Hắn không vội vàng tới làm lễ đính hôn ở Lam Diệu đế quốc mà muốn tới Phỉ Thúy Lâm Hải một chuyến để gặp mặt hai vị tông sư lần nữa. Về phần Feinuoya nói muốn đưa cho hắn thứ gì đó, hắn cũng không thật sự để trong lòng.

Hai người này là hai người bạn chân chính của hắn ở thế giới loài người. Lúc trước kết bạn với họ, Trần Duệ mới chỉ vừa đạt tới cảnh giới chuẩn tông sư chế khí, nhờ hai vị tông sư vô tư chỉ điểm mà hắn mới có thể thành công tấn cấp tông sư, cũng nhờ thế mà hắn đánh bại được Leuca Achilles và Salman trong thi đấu sinh tử chế khí đại sư tại ma giới. Hôm nay, chế khí thuật của Trần Duệ đã mơ hồ áp đảo hai vị tông sư, sức chiến đấu càng vượt trội nhưng cho dù thế nào thì bạn vẫn là bạn.

Tình bạn không bởi vì cao thấp sang hèn mà thay đổi.

Xe ngựa chạy như bay đột nhiên dừng lại. Lần dừng này vô cùng đột ngột, cho dù Trần Duệ đang trong không gian đặc thù vẫn cảm thấy được. Hắn lập tức ra ý với bọn người Lola rồi thu hồi không gian lại, chợt nghe thấy bên ngoài truyền tới tiếng chém giết hỗn loạn.

"Điện hạ, xin đừng rời khỏi xe ngựa!" Thánh cấp cường giả Bader trầm giọng nói: "Chúng ta gặp phục kích, Projo tướng quân đang chỉ huy chiến đấu."

Trần Duệ ngẩng đầu, nhìn liếc qua đã thu hết tình hình vào trong mắt.

Đây là địa hình lõm, hai bên là núi khá cao, phía trước và phía sau đều có rất nhiều cây và đá lăn, đang bị đốt cháy. Không khí bị ma pháp trận hâm nóng rực, ánh lửa chiếu sáng khiến những thi thể gần đó càng trở nên rõ rệt, có người cũng có ngựa.

Xem ra địch nhân đã lợi dụng địa hình để công kích, cắt đứt đường tiến đường lui của đoàn xe. Nhìn uy lực và bố trí của ma pháp trận có thể thấy đây không phải đạo tặc bình thường mà là phục kích sớm có dự mưu.

Dưới sự chỉ huy của Projo, các kỵ sĩ điều khiển chiến mã, co thành một trận thế vòng tròn, bảo hộ xe ngựa vào chính giữa.

Trong bóng tối, vô số thanh âm gào thét phá không bay tới, mơ hồ chớp động hào quang, chắc hẳn đó chính là mưa tên phụ gia ma pháp.

Ma trượng trong tay Bader huơ lên, những mũi tên kia giống như đâm phải tấm chắn vô hình, ào ạt rơi xuống đất. Tiếng cơ quan hoạt động kỳ dị vang lên, trong tiếng xé gió, lại thêm mũi tên sắc nhọn khác được bắn ra.

"Cự nỏ cơ!" Sắc mặt Bader thay đổi, cự nỏ cơ là một loại nỗ xa khổng lồ phức tạp, vốn để đối phó với cự long và ma thú. Thời gian lắp đặt nó tương đối dài nhưng được cái uy lực rất khủng.

Cự nỏ cơ tuy cường hãn nhưng cuối cùng vẫn chỉ là vật chết, nếu như một mình đối mặt, Bader có rất nhiều cách để đối đầu. Nhưng mà hiện tại chức trách của hắn là bảo vệ xe ngựa, có nghĩa là hắn chỉ có thể đứng nguyên chỗ chịu trận.

Thanh âm động cơ cự nỏ vang lên, thời gian đã vô cùng cấp bách, Bader không kịp đưa ra nhiều phản ứng. Hắn vung ma trượng lên, đầu ma trượng tỏa ra thứ ánh sáng chói lòa, lực lượng lĩnh vực lập tức bành trướng, trong khoảng không đột nhiên xuất hiện những tấm chắn bằng đất lơ lửng giữa trời.

Gần như ngay sau đó, từ tấm lá chắn đất truyền tới âm thanh xuyên thấu, ngay sau đó là tiếng bạo liệt. Mặt đất lắc lư một hồi, gần như toàn bộ lá chắn bị chấn nát. May mà còn lại hai tầng cuối chỉ xuất hiện vết rạn nứt, miễn cưỡng chống lại được một "mũi tên" kia. Những kỵ sĩ đứng gần đó có không ít người bị lực lượng bạo liệt chấn thương.

"Đệt bà, là mũi tên cự nỏ được phụ gia ma pháp trận!" Một vị kiếm sĩ thánh cấp khác há mồm chửi một câu. "Cự nỏ cơ cho dù ở trong quân đội cũng bị quản chế nghiêm khắc, lũ chó kia lấy đâu ra thứ này!"

Projo lập tức ra lệnh kỵ sĩ xuống ngựa, phóng ngựa ở sau người, tiến thêm một bước thu nhỏ trận pháp, sẵn sàng nghênh địch.

Beder vừa rồi miễn cưỡng phát động lĩnh vực, ngăn cản một kích. Lần này hắn không dám chậm trễ, ma trượng lại múa lên lần nữa, mặt đất chấn động, bốn phướng tám hướng đều bay lên những bức tường đất chắn kín khắp nơi.

Âm thanh cơ quan lại vang lên lần nữa, lần này cự nỏ không chỉ là một cái. Bốn phía tường đất đều bị xuyên thấu, ào ào đổ vỡ nhưng những tấm tận cùng lại không bị tổn thương nhiều lắm.

Bader tinh thông ma pháp thổ hệ, năng lực ứng biến cũng cực kỳ nhanh. Loại Thổ tường thuật do lực lượng lĩnh vực tạo thành này quả nhiên là biện pháp phòng ngự cự nỏ tốt nhất.

Sau một vòng xạ kích, thanh âm cự nỏ tạm ngừng lại, dù sao lắp ráp cự nỏ cũng không phải chuyện đơn giản. Nhưng mà sau khi trường đất sụp đổ, xung quanh bắt đầu xuất hiện nhiều thân ảnh quỷ mị vọt tới gần xe ngựa. Xạ kích thất bại, địch nhân đã lựa chọn cận chiến.

Kỵ sĩ phụ cận xe ngựa đều là tinh nhuệ trong Long Lân quân đoàn. Họ không hề bối rối, cũng không hề vọng động, chỉ lẳng lặng chờ đợi mệnh lệnh của Projo.

Các mị ảnh kia đã tới tương đối gần, Projo ra lệnh một tiếng, hàng kiếm sĩ phía trước nhất tề huy trường kiếm, đồng loạt chém ra các chiêu thức giống nhau. Chém thẳng, chém ngang, lại chém thẳng, sau đó tiếp tục chém ngang... Thực lực những kiếm sĩ này thấp nhất cũng là sư cấp, từng dãy kình phong sắc bén chỉnh tề tạo thành một tấm lưới lớn. Những mị ảnh kia còn chưa kịp tới gần, thân thể chúng đã biến thành vô số khối vụn.

Trần Duệ nhìn ra được, trên người những kỵ sĩ này đều xăm những hình xăm có lực lượng ma pháp. Họ tổ hợp cùng một chỗ tạo thành trận thế có thể phát huy ra uy lực lớn hơn lực lượng bản thể.

Nhất là sau khi được huấn luyện nghiêm chỉnh, các chiến binh tinh nhuệ thân kinh bách chiến, tiến có đường, lùi có lối, cả đội hợp nhất cứ như là một người. Cho dù họ có phải đối mặt với thánh cấp cường giả thì cũng có sức đấu một trận.

Trận thế hợp kích là thủ đoạn chiến tranh con người am hiểu nhất, ở phương diện này ma giới tương đối yếu nhược. Ma tộc hầu hết đều ỷ lại vào thực lực cá nhân, bởi vì có độ tuổi dài hơn nhân loại cho nên đối đầu với cường giả cùng cấp, ma tộc luôn mạnh hơn nhân loại. 
Trước mắt, quân đoàn tinh nhuệ Long Lân đã cho Trần Duệ một bài học. Chỉ mới thời gian nháy mắt, họ như biến bản thân thành một cối xay thịt, địch nhân cứ tiến vào là biến thành cám bã hết.

Beder đang đứng cạnh xe ngựa bỗng nhiên ngẩng đầu lên. Vô số điểm sáng xuất hiện trong bầu trời đêm. Những điểm sáng kia nháy mắt trở nên to lớn, dĩ nhiên lại là những thiên thạch lửa.

"Lưu Tinh Hỏa Vũ!" Bader kinh hô một tiếng! Lưu Tinh Hỏa Vũ là ma pháp cường lực hỏa hệ, có sát thương cực kỳ lớn với những mục tiêu trên mặt đất. Những thiên thạch này có chừng trăm viên, mặc dù khoảng cách xa cũng có thể cảm nhận được sự chấn động đáng sợ của hỏa nguyên tố. Xem ra địch nhân có một ma pháp sư hỏa hệ cường đại.

Xe ngựa hiện tại không cách nào di động, cũng giống với lần bị cự nỏ tấn công trước, Bader chỉ có thể đón đỡ. Hắn giơ cao ma trượng trong tay mình, chỉ hướng bầu trời, miệng lẩm nhẩm niệm chú.

Vừa lúc đó, trong lòng hắn đột nhiên sinh ra báo động. Một đạo kim quang phóng tới phía hắn, nhanh như điện xẹt, thanh âm phá không lúc này mới vừa lúc vang tới.

Là một mũi tên!

Mũi tên này ngưng tụ lực lượng lĩnh vực vô cùng cường đại, hơn nữa thời cơ nắm bắt còn rất chuẩn xác, đúng lúc Bader ngưng tụ ma lực để chống lại Lưu Tinh Hỏa Vũ trên trời. Hiện tại, Bader căn bản không còn rảnh tay để phản ứng phòng vệ.

Năng lực cận chiến của ma pháp sư gần như bằng không, mũi tên này nếu không ngăn lại được, Bader không chết cũng sẽ bị thương nặng, càng không cách nào đỡ nổi Lưu Tinh Hỏa Vũ trên trời. Xe ngựa và những người ở phụ cận sẽ trở thành thịt nướng vụn hết.

"Choeng!" Vừa may lúc đó, mũi tên đã bị một thanh cự kiếm ngăn cản. Người cầm kiếm chính là một vị thánh cấp cường giả khác - Caddo.

Caddo quả nhiên không phụ sự chờ mong của Bader, thay hắn tiếp đỡ một mũi tên này. Ma lực của Bader mãnh liệt tuôn ra, Lưu Tinh Hỏa Vũ trên bầu trời bị làm chậm lại, dường như có lực lượng nào đó đang chống đỡ, giằng co giữa không trung.

Kim quang chói lòa, mục tiêu lần này lại là Caddo. Một hàng năm mũi tên bay tới, mũi tên phía sau chuẩn xác bắn vào đuôi mũi tên phía trước, lực lượng mũi tên đi đầu bằng tổng lực của cả năm mũi tên. Cự kiếm của Caddo chắn ngang, cả người bị đánh bay đi hơn mười mét.

Không đợi hắn trì hoãn quá lâu, hơn mười đạo kim quang nữa lại bay tới, phóng về phía Bader đang chống đỡ Lưu Tinh Hỏa Vũ. Caddo lúc này không kịp tới cứu viện, Bader thầm nghĩ không ổn, thân hình nháy mắt xuất hiện giữa không trung. Lần thuấn di vừa rồi khiến tốc độ Lưu Tinh Hỏa Vũ rơi xuống nhanh hơn vài phần. Bader vội vàng ổn định ma lực, quát lớn: "Mang điện hạ rời khỏi nơi này!"

Nếu còn tiếp tục bị động như thế thì chỉ có thể bị đánh, buông tha cho xe ngựa là cách khôn ngoan nhất.

Nhưng mà ngay khi Bader dứt lời, những tia kim quang kia giống như có con mắt, không ngờ lại bay lượn một đường vòng, truy tung tới chỗ Bader đang ở giữa không trung. 

Bader kinh hãi. Vào thời khắc mấu chốt, kim quang đột nhiên ngừng lại, hiện ra nguyên hình là mũi tên màu vàng.

Một màn kế tiếp càng khiến người ta há mồm trợn mắt. Hơn mười mũi tên lòe lòe sáng kia chớp mắt đã thành tro bụi. Tro bụi kia lại bay ngược theo quỹ tích mũi tên vừa rồi, giống như một bóng ma trở về điểm xuất phát.

Lúc sau, một tiếng kêu thê lương vang lên nhưng còn đang kêu một nửa thì đột nhiên ngừng phắt lại, không còn tiếng động nào nữa.

Bader đứng giữa không trung nhìn thấy rõ ràng nhất, một thân ảnh cao gầy muốn tránh khỏi làn bụi nhưng không có cách nào làm được, thân thể bị nó nuốt trọn. Tiếng thét còn chưa phát ra trọn vẹn thì cả người hắn đã biến thành tro tàn.

Bader cảm thấy áp lực trên đỉnh đầu buông lỏng, trên trăm thiên thạch lửa cũng hóa thành tro bụi, bị gió đêm thổi đi, rơi lả tả mất tích.

Đây là thứ lực lượng gì vậy? Thật không ngờ lại cường đại đến thế! Thân ảnh cao gầy kia hiển nhiên là đỉnh phong thánh cấp cường giả, vậy mà nháy mắt đã hóa thành tro bụi. Trông dạng phiêu tán kia có thể thấy loại lực lượng này không giống ma lực mà càng giống... độc!

Tất cả những chuyện vừa rồi đều là kiệt tác của Pagliuca đang ngồi trên nóc xe ngựa. Những tên thích khách có thực lực quá thấp kém, hắn chỉ cần động ngón tay là đã giải quyết xong.

Độc long đại gia uống ngụm rượu, ánh mắt thị uy quét qua toàn trường một vòng, bộ dạng đúng kiểu tiểu nhân đắc chí. Bổn đại gia quá lợi hại, bọn mày có thực lực thì thế nào, chỉ có thể ra vẻ đáng thương trước mặt bổn đại gia...

Trần Duệ thì không thèm quan tâm, còn Lola lại liếc xéo độc long một cái rồi thu hồi ánh mắt, dù sao nếu bổn tiểu thư ra tay thì đến mười tên Pagliuca cũng phải quỳ xuống hết. Nàng không thèm chấp với thằng nhãi này.

Chỉ có trùng biến hình là ủ rột, cơ hội bóp hồng mềm tốt thế cuối cùng lại bởi vì tham rượu mà bỏ qua.

"Địch nhân rút rồi!" Bader thấy rõ ràng, sau khi cường giả bắn tên bị diệt sát, những bóng đen kia dường như cũng nhận được mệnh lệnh, nhanh chóng rút lui, kể cả ma pháp sư thánh cấp hỏa hệ vừa tung Lưu Tinh Hỏa Vũ cũng vậy.

Caddo tiến tới gần, sóng vai với Bader, cùng khom người cung kính trước Pagliuca. Ánh mắt hai người mang theo vẻ khiếp sợ. Người khác có khả năng còn không biết nhưng hai người có thực lực thánh cấp, họ đều cảm giác được vị nam tử hay uống rượu luôn đi bên cạnh tam điện hạ này vừa mới giải quyết địch nhân.

Phất tay khiến đỉnh phong thánh cấp cường giả hóa tro bụi, thủ hộ giả của "Arthur" điện hạ có thực lực vượt xa thánh cấp, chính là siêu giai cường giả!

Thấy địch nhân rút lui, các kỵ sĩ đồng loạt giơ cao trường kiếm phát ra tiếng hô thắng lợi.

Lola thì thầm bên tai Trần Duệ: "Ta cảm thấy rung động Truyền Tống trận thủy hệ ở bên kia. Những người kia hẳn là lợi dụng Truyền Tống trận để đào tẩu!"

Trần Duệ gật đầu, vẻ mặt trầm tư như đang suy nghĩ điều gì đó.

Projo không nghe được thanh âm của Lola, chỉ nhíu mày nói: "Ta cảm thấy có điều gì là lạ, dường như địch nhân rút lui quá nhanh..."

"Tướng quân lo lắng quá rồi!" Bader lơ đễnh lắc đầu. "Ta nhìn thấy rõ ràng, thủ lĩnh của địch nhân đã bị thủ hộ giả của điện hạ giết chết, sĩ khí giảm sút cho nên phải rút lui là đúng!"

"Chỉ là trực giác của quan chỉ huy thôi, hy vọng ta đã sai!" Projo gật đầu, an bài binh sĩ dọn dẹp con đường.

Lúc này, Pagliuca đột nhiên nhíu mày, đứng hẳn dậy.