Chàng Rể Ma Giới

Chương 797: Bán tinh linh mất tích




Ba bằng hữu không cùng chủng tộc ngồi tại trước bàn, một bên nhấm nháp mỹ tửu, một bên thảo luận —— ba vị tông sư.

"Ha ha! Không nghĩ đến ta Boende lúc còn sống, còn có thể tận mắt chứng kiến kỳ tích như thế này!" Mái tóc lão ải nhân rung động vì hưng phấn, vung vẩy vài giọt rượu.

"Thật là thiên phú không thể tưởng tượng, nhân loại không thể tưởng tượng!" Cho dù là tinh linh tông sư vẫn luôn điềm đạm cũng không che dấu được kích động.

Sau khi Trần Duệ ngộ ra được chân đế của luyện kim thuật, liên tiếp phối ra hai loại hắc sắc dược tề Cường thần dược tề cùng Vĩnh hằng chi lực, điều này chứng tỏ hắn đã bước chân vào hàng ngũ dược tề tông sư, lại còn đạt tới tiêu chuẩn tối cao của đẳng cấp đại tông sư. Không chỉ như thế, tiếp theo hắn lại thể hiện ra sự tinh thông đối với chế khí ở cả ba hệ, khiến cho hai vị tông sư nhìn mà suýt lòi con mắt.


Luyện kim tông sư tinh thông hai hệ không sai không thiếu!

Một pháp thông vạn pháp thông, dù cho tấn cấp dược tề học có chút ngoài ý muốn, nhưng loại đột phá này cũng không phải là ngẫu nhiên, mà là kết quả của quá trình tích lũy lâu ngày.

Bên trong cũng phải tính đến chỉ điểm của hai vị tông sư cùng một vị chuẩn tông sư, thêm tư liệu quý báu từ thượng cổ luyện kim văn minh, hiệu quả của độ sâu phân tích, còn có đại lượng thời gian —— nếu như tính toán thời gian nghiên cứu trong siêu cấp hệ thống, thời gian Trần Duệ tiêu phí trên luyện kim thuật ít nhất là trên trăm năm.

Ngẫu nhiên thành công, trên thực tế lại là điều tất nhiên với vô số tích lũy.

"Không có bất kỳ từ nào có thể nói lên lòng biết ơn của ta đối với nhị vị tông sư." Trần Duệ giơ chén rượu lên: "Không, hai vị bằng hữu."

Lão ải nhân cùng tinh linh nhìn nhau một chút, lộ ra nụ cười hiểu ý, ba cái chén cùng chạm vào nhau.

"Ngươi tính toán sau này thế nào?" Feinuoya chậm rãi uống một ngụm rượu, chiếc đũa vươn hướng một mảnh măng, nào biết còn chưa đạt được mục tiêu, cả khay đã bị lão ải nhân đoạt lấy.

"Cái này còn nói sao! Đương nhiên là đi tới thế giới nhân loại, lấy danh tiếng đệ nhất luyện kim tông sư!" Lão ải nhân một bên nhai nuốt, một bên nói, "Cái danh đệ nhất này, không của ngươi thì của ai. Có thể có vị bằng hữu như thế này, Sâm Lâm ải nhân ta cũng cảm thấy vinh quang, hahaha!"

"Rất xin lỗi, chỉ sợ phải cô phụ kỳ vọng của người rồi, bằng hữu của ta." Trần Duệ lắc đầu "Loại hư danh này đối với với ta chẳng có ý nghĩa gì cả. Ta còn có việc quan trọng hơn muốn hoàn thành. Đợi hết bữa cơm này xong, ta phải đi luôn rồi. Khi nào có thời gian ta nhất định sẽ đến Lâm Hải thăm hai người."

"Không có bữa tiệc nào không tàn, nếu không chia tay cũng sẽ không có hội ngộ." Tinh linh tông sư cũng không có giữ lại. Tại trong sinh mạng dài lâu của hắn, đã gặp rất nhiều ly hợp, cho nên thần thái của hắn hiện tại rất thản nhiên: "Chúc ngươi may mắn, bằng hữu."

Ải nhân tông sư cũng là hạng người rộng lượng, nhếch miệng khẽ cười: "Lần sau đừng quên mang theo rượu đấy."

Chạng vạng, Trần Duệ ly khai rừng Tử Thụ, hắn không có thi triển thời không chi môn rời đi ngay mà đi tới một nơi trong Phỉ Thúy Lâm Hải, mộ địa của bán tinh linh. 

Nếu so sánh với sự hoa mỹ của Ngân Nguyệt tiên đô, thì đây là bóng tối u ám, nơi ánh sáng mặt trời không thể chiếu rọi tới, vùng đất bị nguyền rủa: mộ địa của bán tinh linh.

Trần Duệ đến nơi này vì muốn gặp lại Blanchett một lần, đây cũng là lời hứa lúc trước hắn cấp cho thiếu nữ bán tinh linh.

Đến bây giờ hắn vẫn còn nhớ rõ, tình cảnh trong lúc bế quan tu hành tại nhà cây, thiếu nữ bán tinh linh vẫn luôn trầm mặc ít nói, mang theo Đâu Đâu, thủy chung thủ hộ dưới tàng cây

Không có bất cứ lời nói dư thừa, chỉ có lặng yên trả giá.

Kỳ quái chính là, tại căn nhà cây giản đơn ở khu rừng hoang, lại không có bóng dáng của Blanchett, theo lý thuyết, tại khoảng thời gian này, thiếu nữ bán tinh linh khẳng định sẽ không đi nơi khác, mà càng khiến Trần Duệ nghi hoặc là, từ tình trạng của nhà cây mà xem, hẳn là đã lâu rồi không có người ở.

Trần Duệ nhớ được lần trước từng cấp cho Blanchett một bình nước suối sinh mệnh, dùng để cứu trị thánh vật của tinh linh tộc - cây Tự Nhiên, nếu vậy có phải sau khi Blanchett dâng lên nước suối sinh mệnh, lập được đại công, đã tiến vào Ngân Nguyệt tiên đô cư trú rồi hay không?

Hắn đang muốn rời đi, đột nhiên phát hiện phía trước có một cái bóng trắng, đây là một con ngựa toàn thân trắng như tuyết, trên đầu có một cái sừng.

Con độc giác thú này rất quen mắt, đúng rồi, là Bạch Phong- con ngựa cưng thân cận nhất của thiếu nữ bán tinh linh.

Bạch Phong nhìn chung quanh, giống như đang chờ ai đó, bỗng dưng cảm thấy sau lưng khác thường, nhanh chóng quay đầu ra sau, bỗng nhiên nhìn thấy bóng một nam tử, kinh hãi đang muốn công kích, trong đầu đã truyền tới một thanh âm có chút quen thuộc: "Bạch Phong!"

Độc giác thú sửng sốt, lập tức nhớ tới âm thanh này thuộc về ai, điện mang quanh quẩn trên độc giác lập tức tắt xuống, đi tới bên người Trần Duệ, cọ cọ vào người hắn. Trần Duệ vỗ về bộ lông của nó, lấy ra hai linh quả, độc giác thú lập tức vui mừng kêu ra tiếng, nhanh chóng mở miệng đem linh quả trong tay Trần Duệ nuốt xuống.

Trần Duệ cảm giác được lực lượng của Bạch Phong so với lần trước lại tăng lên không ít, hẳn nên là hiệu dụng của linh quả, đã từ tầng thứ ma vương đột phá đến đại ma vương.

"Bạch Phong, Blanchett đâu?"

Danh tự "Blanchett" khiến Bạch Phong có chút khựng lại, năng lực ngôn ngữ của độc giác thú cũng không phải là quá mạnh, không cách nào biểu đạt rõ ý tứ cụ thể, nhưng Trần Duệ vẫn cảm nhận rõ nét được tâm linh nôn nóng cùng bất an của nó, không khỏi cả kinh, ẩn ẩn sinh ra một loại dự cảm không ổn.

Vừa lúc đó, một thanh âm giòn tan từ phía xa truyền đến: "Bạch Phong! Ngươi ở nơi nào?"

Độc giác thú khẽ ngẩng đầu, đẩy đẩy Trần Duệ, Trần Duệ nghe ra đây là thanh âm của Michelle tinh linh tiểu công chúa, tâm niệm vừa động, cùng độc giác thú chạy theo hướng thanh âm phát ra.

"Bạch Phong, nguyên lai ngươi ở chỗ này." Tinh linh tiểu công chúa xách theo một cái giỏ nhỏ, đột nhiên phát hiện ra nam tử bên cạnh độc giác thú, dọa nhảy dựng lên: "Ngươi, ngươi… ngươi là, Richard?"

"Michelle, đã lâu không gặp." Trần Duệ vừa nói một câu, liền nhìn thấy tinh linh tiểu công chúa ném giỏ xách trong tay xuống, nhào vào trong ngực của hắn, òa khóc nức nở.

Động tác thân mật quá đột nhiên này khiến cho Trần Duệ có chút không thích ứng, lại nghe Michelle khóc nói: "Đâu Đâu, Đâu Đâu không có…"

Tinh linh công chúa tận mắt nhìn thấy tiểu phượng hoàng "Tử vong", thẳng đến thương tâm thật lâu, nhất là tại sau khi lão sư Feinuoya hướng nàng giải thích rõ ràng nguyên nhân Trần Duệ cố ý ra tay với nàng, càng thêm khó vượt qua được.

Bây giờ nhìn thấy "Richard", Michelle không kìm được cảm thấy rất là thương tâm. Tên gọi của tiểu phượng hoàng lọt vào tai khiến Trần Duệ run rẩy một trận, nhè nhẹ sờ đầu Michelle.

Tinh linh tiểu công chúa khóc một trận, cảm thấy động tác này quá mức thân mật, đỏ mặt buông lỏng tay ra, đột nhiên nhớ tới cái gì đó, lại khóc lên: "Blanchett! Richard, ngươi nhanh đi cứu Blanchett!"

Trần Duệ chấn động: "Blanchett bị làm sao?"

"Nàng đi Ngạc Mộng chi nguyên, đã mất dấu hai tháng!"

Hóa ra, lần trước sau khi Trần Duệ đánh chết Islamic Yueluer rời khỏi Lâm Hải, Blanchett đem nước suối sinh mệnh Trần Duệ tặng, giao cho tinh linh nữ hoàn Liv, khiến cho Liv nữ hoàng vô cùng kinh hỉ. Cây thần Tự Nhiên – thánh vật của tinh linh nhất tộc có được lực lượng thần kỳ, có thể che chở cho tinh linh nhất tộc sinh sản cùng sinh tồn, nhưng mấy vạn năm tới nay cũng không biết vì nguyên nhân gì mà dần khô héo, chỉ có nước suối Sinh Mệnh mới có thể cứu chữa, không nghĩ đến Blanchett lại tìm được nước suối Sinh Mệnh trong truyền thuyết này!

Hiệu quả của nước suối Sinh Mệnh quả nhiên không tầm thường, cây thần Tự Nhiên bắt đầu sinh trưởng mầm non, dựa vào cống hiến to lớn của Blanchett, đủ để cải biến tình cảnh bị đối đãi bất công kỳ thị lúc trước nàng phải chịu. Nàng có thể tại Ngân Nguyệt tiên đô giành được một nơi an thân thoải mái chân chính, nhưng mà, bán tinh linh lại cố chấp, nhất định muốn rời khỏi Phỉ Thúy Lâm Hải, một đi không trở về.

Chỉ có Michelle biết, nguyên nhân Blanchett rời đi kỳ thực là bởi vì Trần Duệ. Trong lúc Trần Duệ cùng Islamic Yueluer chiến đấu, tại trước khi thi triển Cực Tinh Biến, từng một lần sa vào tuyệt cảnh, Blanchett bất chấp tất cả muốn giải phong huyết nhãn đối phó Islamic Yueluer, bị Liv nữ hoàng đánh ngất. Blanchett hoàn toàn không có nhìn thấy một màn chiến đấu giữa Trần Duệ và Islamic Yueluer, nhưng tại sau đó biết được Đâu Đâu "Tử trận". Sự kiện này đã khiến cho thiếu nữ bán tinh linh bị đả kích rất lớn, nàng đem toàn bộ trách nhiệm quy hết cho bản thân mình, cảm thấy không còn mặt mũi nào gặp lại Trần Duệ, cho nên chọn con đường ra đi.

Địa phương nàng muốn đi, là nơi đã lấy đi mạng sống của phụ thân nàng - Ngạc Mộng chi nguyên.

Phụ thân của Blanchett đồng dạng là một vị bán tinh linh, vì khiến cho mình cùng nữ nhi được tinh linh tộc thừa nhận, không khiến cho thê tử phải chịu ủy khuất, không tiếc sinh mạng mạo hiểm hướng Ngạc Mộng chi nguyên tìm kiếm nước suối Sinh Mệnh trong truyền thuyết, muốn cứu sống cây thần Tự Nhiên, kết quả bất hạnh rơi vào núi lửa Mộng Yểm, đến xương cốt cũng không còn.

Sở dĩ Blanchett đi tới nơi cực kỳ nguy hiểm này, không chỉ bởi vì áy náy, còn có một mục đích trọng yếu nhất, đó chính là tu luyện. Ngạc Mộng chi nguyên tuy hung hiểm, nhưng cũng là nơi thực chiến cùng tập luyện tốt nhất.

Chỉ có mạnh mẽ hơn, mới có thể chân chính bảo vệ người mình muốn, nàng tuyệt đối không cho phép bi kịch của Đâu Đâu tái diễn.

Trong đoạn thời gian vừa mới tới Ngạc Mộng chi nguyên, Blanchett còn cùng Michelle thỉnh thoảng liên lạc bằng ma pháp thông tấn, ước chừng tại hai tháng trước, bán tinh linh đột nhiên mất đi liên hệ, đến nay vẫn y nguyên không có tin tức.

Blanchett là một trong số những bằng hữu mà Trần Duệ có ở Phỉ Thúy Lâm Hải, Trần Duệ ẩn ẩn có cảm giác, dù cho thời gian ở chung không dài, nhưng tại đêm hôm đó khi mà Thâm Uyên chi lực tại mắt trái của Blanchett phát tác được Trần Duệ cứu lại, tâm lý của thiếu nữ bán tinh luôn nói lời bất thiện này đã nảy sinh tình cảm vượt lên trên cả tình hữu nghị đối với hắn.

Ngạc Mộng chi nguyên cùng đảo Bạo Phong là một trong mấy khu vực nguy hiểm nổi danh ở thế giới trên mặt đất, vị trí địa lý cực kỳ xa xôi, đã thuộc về giải đất biên duyên của thế giới nhân loại, diện tích khu vực này cực kỳ rộng lớn, hoàn cảnh khí hậu ác liệt.

Nơi này đã từng có thú nhân đế quốc cường đại nhất trong lịch sử tồn tại, nhưng cho dù là thế lực cường thịnh đến mấy cũng không bù được quy luật xâm thực cùng hưng suy thay đổi của thời gian, thú nhân đế quốc cuối cùng suy sụp, phân liệt thành mấy cái bộ lạc. Những bộ lạc này vẫn còn một bộ phận tương đối sinh tồn tới hiện tại, trở thành thế lực chủ yếu nhất tại Ngạc Mộng chi nguyên. Tộc thú nhân cường hãn hiếu chiên, lẫn nhau tranh đấu không ít, đối với ngoại nhân càng bài xích, đây là một mảnh đất hỗn loạn, gần như không có trật tự đáng nói, chân lý vĩnh viễn chỉ thuộc về ai có nắm tay lớn hơn.

Cho dù tránh xa đám man nhân thú tộc không giảng đạo lý này, trên Ngạc Mộng chi nguyên vẫn còn rất nhiều những ma thú hung tàn mà cường đại đủ trở thành ngạc mộng (ác mộng) chân chính của dong binh đoàn cùng thương nhân.

Blanchett chỉ có thực lực ma vương cấp, cũng là vừa bước vào sư cấp, không ngờ lại dám đơn độc tiến vào địa phương hung hiểm như vậy, vô luận như thế nào, Trần Duệ cũng không thể để nàng mặc nàng như thế.

"Yên tâm, Michelle." Trần Duệ sờ sờ đầu tinh linh tiểu công chúa nhu thuận, "Ta nhất định sẽ mang Blanchett bình an trở về."