Chàng Rể Ma Giới

Chương 694: Tông sư




Trên thực tế, quá trình Trần Duệ phá vỡ ma pháp trận không hề thoải mái chút nào nhưng thu hoạch đạt được tuyệt đối vượt bực. Trong ma pháp trận học, thực tiễn và lý luận đều vô cùng trọng yếu, nếu chỉ an phận ở một góc, vĩnh viễn chỉ như là ếch ngồi đáy giếng, cần phải không ngừng hấp thu, học tập và cải tiến mới có thể tiến bộ.

Feinuoya là ma pháp trận chuẩn tông sư chân chính, bình tĩnh mà xét, trình độ chắc hẳn cao hơn Trần Duệ không ít nhưng Trần Duệ nắm trong tay tri thức long ngữ minh văn và thượng cổ phù ngữ. Vậy nên thực lực tổng hợp của hắn sàn sàn với Feinuoya. Đối mặt một đối thủ đồng cấp như vậy, dưới sự trợ giúp từ độ sâu phân tích, Trần Duệ thu được không ít cảm ngộ quý giá, gồm cả một ít chi tiết và thủ pháp ma pháp trận.

Bất quá, bắt đầu từ điểm ma pháp trận thứ bảy, Trần Duệ không còn tiếp tục phá giải mà trực tiếp thông qua (1). Nguyên nhân? Đầu tiên, hắn không muốn kéo dài thời gian quá lâu; thứ hai, hắn đã tương đối quen thuộc phong cách bày trận của Feinuoya, không cần phải tiếp tục lợi dụng phá giải để thu hoạch lĩnh ngộ; thứ ba, thiết nghĩ nên lưu lại một ít thể diện cho vị tông sư sắp bái phỏng này.

(1) Giải thích tý kẻo mọi người tưởng TG đá ngược chương trước: điểm [1, 4] thông qua, [5, 6] phá giải, điểm [7, n] thông qua.

Cuối cùng, sau khi thông qua một Huyễn trận cấp boss, Trần Duệ đã trông thấy mục tiêu của chuyến đi lần này, nhà cây Tử Tâm.

Nói là nhà cây không bằng nói là một căn nhà nho nhỏ màu đỏ trên một gốc cây khổng lồ màu tím.

Tạo hình này rất chi là khác trạch viện tông sư trong tưởng tượng của Trần Duệ, phòng nhỏ như vậy... đại khái chỉ vừa đủ cho một người qwerty hoặc hai người một trên một dưới... Chẳng lẽ vị chế khí tông sư duy nhất của Tinh linh tộc lại cự ngụ tại loại địa phương này?

Đúng vào lúc này, cánh cửa ngôi nhà bỗng mở ra, một đạo "quầng sáng" phóng tới trước mặt Trần Duệ, ngay sau đó từ trong "quầng sáng" hiện ra hai bóng người. Một kẻ là nam tử tinh linh cao gầy trắng trẻo, tướng mạo phi thường non tơ, cấp cho người ta một loại cảm giác tự nhiên thân thiết khác hẳn với tinh linh thông thường hoặc nhiều hoặc ít đều tồn tại sự kiêu ngạo, tự cho mình ưu việt trong máu. Thế nhưng trong ánh mắt lãnh đạm của hắn lại ẩn chứa sự thành thục, cơ trí thẩm thấu mùi đời. Bên cạnh hắn là một ải nhân râu bạc trông rất lớn tuổi, chẳng qua luận về tuổi tác có lẽ còn thua xa vị tinh linh "non tơ" kia.

Tinh linh nam tử mở lời : "Ta là Feinuoya, vị này là chế khí tông sư Boende của sâm lâm ải nhân tộc, hoan nghênh tới nhà cây Tử Tâm hỡi bằng hữu nhân loại trẻ tuổi."

"Richard, tham kiến Feinuoya tông sư đại nhân, tham kiến Boende tông sư đại nhân." Không ngờ lại có hai vị tông sư ở đây, Trần Duệ không dám lãnh đạm, khom mình hành lễ.

Feinuoya và Boende thận trọng hoàn lễ. Tinh linh tông sư mở miệng nói: "Richard các hạ hà tất phải đa lễ, chỉ riêng trình độ ma pháp trận mà các hạ biểu hiện khi đi tới nơi này đã hoàn toàn có đủ tư cách để giao lưu bình đẳng với chúng ta rồi. Xin mời các hạ đi theo ta."

Trần Duệ hơi suy nghĩ một chút, rồi không tiếp tục khách khí nữa mà bước vào trong quầng sáng. Quầng sáng này có hiệu quả định vị truyền tống, Trần Duệ vừa mới cảm giác trước mắt tỏa sáng đã ngay lập tức xuất hiện tại một địa phương sáng sủa rộng rãi. Nơi này là một gian đại sảnh phong cách đại khí, nội thất tinh mỹ, xung quanh đan xen rất nhiều căn phòng.

"Đây là... không gian kiến tạo độc lập! Có thể xứng là cấu trúc lập thể cực kỳ hoàn mỹ. Thì ra Feinuoya các hạ còn là một ma pháp sư không gian đỉnh cấp, bội phục!" Hóa ra trong gian nhà cây bề ngoài nhỏ hẹp này lại có động thiên khác, tương tự như sơn cốc Thải Hồng của Lola, cực kỳ vững chắc, chẳng qua không gian lại nhỏ hơn rất nhiều.

Biên: Động thiên ở đây đồng nghĩa với động tiên, chốn bồng lai.

"Ánh mắt của Richard các thật độc! Hẳn là cũng có tâm đắc đối với ma pháp không gian?" Mục quang của Feinuoya sáng ngời mang theo vài phần kinh hỉ, nhìn ra không gian độc lập cũng không quá thần kỳ, khó được chính là một câu vạch rõ loại hình cấu trúc không gian.

Trần Duệ lắc đầu: "Thật hổ thẹn, thiên phú của ta tại phương diện ma pháp so với ma pháp học đồ phổ thông cũng không bằng, chỉ hiểu sơ qua một ít lý luận mà thôi, khiến Feinuoya các hạ chê cười rồi."

Lão ải nhân ngắt lời: "Thuật có sở trường. Không phải ai cũng nhàn nhã giống mấy tên gia hỏa có thể sống mấy ngàn năm, thứ loạn thất bát tao gì cũng có thời gian đi nghiên cứu."

Feinuoya mỉm cười: "Boende, ngươi không cần đố kỵ, Nguyệt Quang nữ thần rất công bằng, tuy tinh linh có sinh mệnh dai dẳng, nhưng tỷ lệ sinh đẻ lại không cao, nhân khẩu tăng trưởng luôn vô cùng chậm."

"Hừ, tại sao ngươi không nói, nếu như tỷ lệ sinh đẻ mà cao, tinh linh nhất tộc sớm đã thống trị toàn bộ thế giới?"

Feinuoya cười mà không nói, phất tay ra hiệu: "Mời ngồi, Richard các hạ."

Trần Duệ ngồi xuống: "Feinuoya các hạ, phương thức ta tới bái phỏng có chút thất lễ, xin hãy thứ lỗi."

"Không sao, hôm nay vừa vặn là ngày thí luyện của Tinh Quang học viện, " Feinuoya cười nói: "Ngươi coi như cũng lưu lại cho ta một chút thể diện, không có phá giải hết đống ma pháp trận, khiến cho những học sinh kia trực tiếp tìm được đến nơi này."

Trần Duệ mỉm cưới đáp lại, không giải thích thêm. Vô luận ở lĩnh vực nào, người có thực lực mới có quyền nói chuyện, quá khiêm tốn có đôi khi sẽ đưa đến phản tác dụng.

"Đi thẳng vào vấn đề nhé. Sở dĩ ta tới Ngân Nguyệt tiên đô là nhận uỷ thác của ải nhân miền núi đại vương Oufuge của thành Hậu Thổ, đem một kiện di vật khi còn sống của Rick tông sư giao cho Feinuoya các hạ." Trần Duệ xuất ra một tấm bản vẽ cũ kỹ rồi chuyển qua.

Thấy bản vẽ, Feinuoya chấn động, hai tay nhận lấy, trên khuôn mặt lãnh đạm lộ ra kích động hiếm thấy, cẩn thận nhìn ra ngoài một hồi, gật gật đầu: "Đúng là nó, rất tốt, rất tốt."

"Đây chính là vũ khí ma pháp mà ngươi và lão Rick hợp tác nghiên cứu năm đó sao?" Boende tiến tới nhìn nhìn bản vẽ, nhíu nhíu mày: "Tấm bản vẽ này hẳn có ẩn giấu ấn khắc chi thuật tương đối cao minh bên trong, nhưng mà không trọn vẹn đầy đủ, tất phải hợp lại hoàn chỉnh mới có thể nhìn ra đồ vật lúc ban đầu."

"Không sai, còn có một nửa ở chỗ ta." Feinuoya lấy ra một tấm bản vẽ có tính chất tương đồng. Thời điểm hai tấm bản vẽ ghép lại với nhau, phát ra kim sắc quang mang chói mắt rồi biến thành một tấm bản vẽ hoàn chỉnh hoàn toàn mới.

Trên bản vẽ này vẽ một loại trang bị đặc biệt, có các loại tiết diện (sơ đồ mặt cắt) cùng số liệu phân tích, Trần Duệ liếc qua, trong lòng không khỏi chấn động, không ngờ lại là thứ này! Xem ra, dù là hai vị diện hoàn toàn song song nhưng phát minh và sáng ý vẫn có thể giống nhau kinh người.

"Nếu như ta đoán không lầm, ma pháp vũ khí này hẳn có thể khiến người bình thường có năng lực đối kháng cường giả, giống như Ma Tinh pháo thu nhỏ vậy." Trần Duệ mở lời: "Nếu như chiến thuật thoả đáng, dù là trung cao tầng cường giả cũng phải kiêng kị thứ này vài phần, có lẽ khi nó được ra mắt sẽ cải biến lại hình thức chiến tranh trong tương lai. Nhưng mà, xem tình hình trước mắt thì bản thiết kế vũ khí này vẫn chỉ là hình thức ban đầu, còn tồn tại khá nhiều thiếu sót, ví dụ như ống ngắm chuẩn..."

Feinuoya và Boende càng nghe càng kinh ngạc, lời bình thế này đã vượt quá phạm vi hiểu biết của ma pháp trận, chỉ có luyện kim đại sư chân chính thậm chí là tông sư mới có thể có được kiến thức trác tuyệt như vậy, có chút phương diện thậm chí khiến cho Feinuoya khai thông bế tắc, phảng phất thấy được một mảnh thiên địa mới.

Tạo hình và kết cấu của ma pháp vũ khí này thập phần tương tự vũ khí nóng ở một thế giới khác, kỳ thực Trần Duệ còn bảo lưu rất nhiều, chỉ đem sáng ý "ba điểm thẳng hàng" của ống nhắm nói ra.

Sau khi Trần Duệ nói xong, tinh linh tông sư cẩn thận tiêu hóa nội dung vừa mới nghe được, thật lâu sau mới hít sâu một hơi, ánh mắt tràn đầy nhiệt thành nhìn về phía nhân loại.

"Rất lâu rồi ta không bước ra Phỉ Thúy Lâm Hải, xem ra đã có phần cô lậu quả văn (2), thật không biết từ lúc nào nhân loại lại xuất hiện một luyện kim tông sư thiên tài như vậy."

(2) Cô lậu quả văn: nông cạn thiển cận.

"Loại kiến thức này, ta cũng chỉ có thể nói một chữ phục, trách không được tiểu tử Oufuge kia lại có thể ủy thác một nhân loại tới đây. Ngươi vẫn chưa tới ba mươi tuổi phải không?" Lão ải nhân dùng sức gãi đầu. "Xem ra Feinuoya và ta sống lâu mà vẫn không bì được rồi."

"Hai vị tông sư hiểu lầm rồi, trên thực tế ta cách tông sư còn xa lắm, lần này tới Phỉ Thúy Lâm Hải chính là muốn thỉnh giáo hai vị tông sư chân lý trong chế khí thuật..." Tâm niệm Trần Duệ vừa động, liền tính cả Boende vào bên trong.

Boende nhếch miệng cười: "Lời này của ngươi đã phô rõ bản chất giảo hoạt của nhân loại, ta trở thành tông sư vẫn chưa tới một năm, ngoại trừ Feinuoya, chỉ có thượng tầng sâm lâm ải nhân mới biết, ngươi sao nghe nói Lâm Hải có hai tông sư?"

"Richard các hạ đừng nên để bụng, ngươi là bằng hữu của ải nhân miền núi nên hiểu rõ ải nhân nhất tộc chính là trực lai trực vãng như vậy. Chẳng qua ải nhân có một câu ngạn ngữ rất hay: 'Lời cây búa là chân thật nhất'. Các hạ có nguyện ý thi triển một ít bản lĩnh chế khí trước mặt hai lão già chúng ta hay không?" Feinuoya thoáng nhìn qua căn phòng bên cạnh, cửa phòng chợt mở ra, bên trong là một cái không gian độc lập, chính là một gian phòng chế khí.

"Đương nhiên, đây là vinh hạnh của ta." Trần Duệ nghe ra Feinuoya rõ ràng có ý chỉ điểm, trong lòng mừng rỡ không thôi.

Rừng Quang Huy, đỉnh Thánh Quyến thuộc Quang Minh thánh sơn.

Quyển sách trên tay pho tượng thiên sứ bốn cánh bỗng nhiên tỏa ra hồng sắc hỏa diễm, trong nháy mắt lan khắp toàn thân, rừng cây lân cận đều bắt đầu bùng cháy, cả thảy Quang Huy sâm lâm tràn ngập khí tức nóng bỏng. Nếu như Trần Duệ có mặt tại nơi này liền có thể cảm giác ra, tốc độ lưu động tín ngưỡng lực ở xung quanh gần như tăng cường gấp đôi.

Khí tức nóng bỏng dần dần tản đi. Thật kỳ quái, ban nãy bạch sắc lâm mộc còn bốc lên hoả diễm nghi ngút nhưng hiện giờ lại không hề có một chút vết tích bị thiêu đốt, chỉ là lá cây đã biến thành màu lửa hồng.

Bên ngoài rừng Quang Huy xuất hiện một thân ảnh nam tử. Tại nơi đó, tam boss Thánh Sơn do giáo hoàng Vatican Brandeis dẫn đầu đang cung kính nghênh đón.

Thấy Islamic Yueluer xuất hiện, tam boss đồng thanh nói: "Chúc mừng Islamic Yueluer đại nhân!"

Trong mắt Islamic Yueluer mang theo vài phần vui mừng: "Hiện tại cuối cùng cũng đại công cáo thành, lực lượng Chân Viêm gia tỏa đã hoàn toàn dung nhập vào Thẩm Phán chi thư. Tất cả là nhờ lượng lớn hỏa hệ bảo vật trân quý mà Eudora cống hiến, công lao này không thể bỏ qua."

"Có thể vì đại nhân xuất lực là vinh hạnh của Eudora." Eudora khom người đáp nhưng trong lòng lại có tư vị không đúng. Trên thực tế, những bảo vật hỏa hệ kia đều là vì trứng phượng hoàng mà chuẩn bị, cơ mà tên Richard đáng giận đã trộm mất trứng phượng hoàng khiến cho nàng kiếm củi ba năm thiêu mất một giờ, bây giờ đành phải thuận nước đẩy thuyền, dâng hiến bảo vật cho Islamic Yueluer.

"Con người của ta thưởng phạt phân minh, tương lai ta sẽ nói tốt cho ngươi trước mặt Rafael đại nhân." Những lời này khiến Eudora đại hỉ. Islamic Yueluer nhìn thoáng qua Vatican Brandeis. "Còn Vatican Brandeis, với tư cách là người lãnh đạo tối cao của giáo hội, ngươi phải chịu trách nhiệm lớn nhất về việc thánh thụ biến mất, xử phạt là khẳng định khó tránh khỏi. Nhưng mà trước đó, ta phải tự tay bắt giữ tên dị giáo đồ chết tiệt kia, xem có hi vọng thu hồi thánh thụ hay không."

Chỉ cần thu hồi tuyết đạt lai trở về là có thể giảm bớt rất nhiều hậu quả ác liệt do việc này đem lại. Vatican Brandeis liền vội vàng hành lễ nói: "Hết thẩy làm phiền đại nhân. Trước mắt, phía đông đã bị phong tỏa hoàn toàn, đặc biệt là các điểm truyền tống quốc gia. Đại nhân có thể đến khu vực phía đông trước tiên rồi thi triển Con Mắt Thần Linh một lần nữa. Ta tin rằng tên dị giáo đồ kia nhất định sẽ không còn cách nào lẩn trốn."

Islamic Yueluer khẽ vuốt cằm, tay đảo nhẹ, một khỏa huyết châu ảm đạm đã xuất hiện trong tay, trong mắt bắn ra khí tức hỏa diễm bén nhọn: "Không cần biết ngươi là ai, lần này đừng hòng thoát khỏi lòng bàn tay của ta!"