Chàng Rể Ma Giới

Chương 690: Tinh Linh




Pegasus đáp xuống mặt đất, thu lại đôi cánh. Michelle từ trên lưng ngựa nhảy xuống, cao hứng hướng bên đây chạy sang : "Blanchett! Thì ra tỷ ở nơi này!"

Blanchett đi qua nghênh đón, trước đó nàng một đường duy trì vẻ lạnh lùng, cho dù đối mặt cường giả như Trần Duệ cũng vẫn thế, nhưng vừa gặp Michelle không ngờ lại lộ ra nụ cười hiếm thấy.

Blanchett kéo Michelle qua rồi giới thiệu: "Michelle, vị này là..."

"Richard." Trần Duệ mỉm cười, "Michelle tiểu thư, rất hân hạnh được làm quen với cô."

"Nhân loại?" Michelle ngây ngẩn nhìn Blanchett rồi nhìn sang Trần Duệ nhẹ gật đầu, "Xin chào, muội là Michelle."

Dáng người vị tinh linh thiếu nữ này so với Alice không khác nhau nhiều lắm, tướng mạo thanh tú khả ái, nhãn châu rất lớn, giống như một con búp bê phấn điêu ngọc trác, lời nói cử chỉ cũng rất lễ phép, dễ khiến người nảy sinh hảo cảm, chẳng qua thực lực chỉ có F.

Michelle tò mò nhìn nhìn tên nhân loại trên đầu đậu một con tiểu hồng điểu, nói: "Huynh là... bằng hữu của Blanchett sao?"

"Ách, nếu như Blanchett tiểu thư không phản đối, ta nghĩ chúng ta có thể trở thành bằng hữu, còn cả vị... Bạch Phong (1) này nữa."

(1) tên con độc giác thú

Linh quả ẩn chứa tự nhiên chi lực cường đại, đối với sự trưởng thành của độc giác thú thì loại trái cây chứa tự nhiên chi lực này vô cùng trọng yếu trọng yếu. Dù là ở Phỉ Thúy Lâm Hải cũng vô cùng khan hiếm, hơn nữa còn xa mới có thần hiệu bằng loại linh quả này. Trước đó Bạch Phong được nếm qua sự ngon ngọt của linh quả, mắt lại thấy Trần Duệ tiêu diệt những tên địch nhân gây tổn thương cho nó, vì vậy độ tín nhiệm của nó đối với vị nhân loại xa lạ này tăng thêm rất nhiều, vừa nghe đối phương gọi tên của nó, nó liền lập tức lại gần.

Thấy một màn này, trên mặt Michelle lộ vẻ kinh ngạc. Con Bạch Phong này đến ngay cả rất nhiều tinh linh cũng khó lòng làm thân thế mà lại chủ động tiếp cận tên nhân loại này? Trần Duệ thấy trong mắt độc giác thú đầy vẻ mong chờ nhìn vào tay hắn , ngay lập tức liền hiểu ý, xuất ra một trái linh quả.

Ngay lập tức từ trên đầu Trần Duệ lóe lên một đạo hồng sắc thân ảnh, vọt tới lòng bàn tay của hắn, không chút khách khí đem linh quả ngậm đi, rồi lại nhảy vọt về tổ chim tạm thời trên đầu hắn. Đây đương nhiên chính là Đóa Đóa tiểu thư.

Tiểu phượng hoàng thực ra đã ăn no , chỉ có điều muốn sinh sự vô cớ cộng thêm tính cách "bổn tiểu thư muốn thế nào thì được thế đó" vốn có của Đóa Đóa tiểu thư. Đóa Đóa tiểu thư đặt mông ngồi bên trên linh quả còn kêu vài tiếng khiêu khích, nếu như không phải điều kiện thân thể không cho phép, thì chỉ sợ còn muốn dơ cả đôi móng vuốt lên.

"Oa!" Hai mắt Michelle tia sáng lên, "Richard. con chim của huynh thật đáng yêu! Có thể cho ta vuốt ve một chút hay không?"

Trần Duệ: "..."

Blanchett: "..."

"Michelle!" Blanchett cắt ngang, lời của Michelle có chứa khá nhiều hàm nghĩa…, "Là thế này, ta cùng Bạch Phong gặp phải mấy tay săn trộm, là Richard đã cứu chúng ta."

Hảo cảm của Michelle đối với Trần Duệ một lần nữa thăng cao: "Richard, cám ơn huynh đã cứu Blanchett và Bạch Phong."

Trần Duệ gật gật đầu, Blanchett mở miệng nói: "Ta với Richard còn có chút việc. Muội cưỡi Phi Vũ mang Bạch Phong trở về trước được không ??"

Michelle kinh ngạc liếc qua Trần Duệ, lại nhìn Blanchett, thần thần bí bí đem thiếu nữ bán tinh linh kéo qua một bên cắn nhẹ vành tai : "Lần đầu tiên ta thấy tỷ đối một nam nhân lại chủ động như vậy, có phải hay không..."

"Chớ nói lung tung, " Blanchett nhẹ đẩy nói: "Mau trở về đi!"

"Còn nói không phải, " Michelle cười hắc hắc, "Chê ta chướng mắt có phải hay không?"

"Coi như giúp ta một lần này đi. Michelle, ta xin muội lập tức trở về a."

"Tại sao không gọi là điện hạ? Xem ra hôm nay tâm tình bạn tốt của ta tương đối khá nha? Nếu đã ước hẹn còn không đem cái blinker khó coi kia bỏ xuống, nhìn trông xấu chết đi được."

Tại ở một chỗ khác, Trần Duệ rốt cuộc hiểu dụng tâm lương khổ của Blanchett. Nàng là không muốn để cho người tên "Richard" không rõ lai lịch lại có thực lực cường đại này biết được thân phận đặc thù của Michelle nhằm tránh lọt vào tình huống ngoài ý muốn, vậy nên nghĩ cách để Michelle mang theo độc giác thú xa rời nguy hiểm, tự mình lưu lại đối phó.

Từ điểm này có thể thấy vị bán tinh linh tiểu thư này có chút tâm kế, nhưng càng quan trọng hơn là ... tâm địa nàng tương đối tốt.

Trần Duệ mỉm cười: "Hóa ra là Michelle 'Điện hạ' ~ thất kính thất kính."

Blanchett biến sắc. Tại thời điểm Michelle nói ra câu nói kia, nàng liền biết đại sự đã hỏng, Michelle cười hì hì nói: "Nếu ngươi dám khi dễ Blanchett, ta chắc chắn sẽ không bỏ qua cho ngươi."

Trần Duệ vội vàng giải thích nói: "Hai vị tiểu thư, ta nghĩ các ngươi đều hiểu lầm rồi, ta tới Phỉ Thúy Lâm Hải là bởi có sự tình quan cần phải gặp tông sư Feinuoya các hạ. Nhưng mà thật hổ thẹn là, bởi vì lần đầu tiên tới Lâm Hải, cho nên bị lạc đường... Còn cần phải xin hai vị trợ giúp ~ dẫn ta tới nơi ở của tinh linh tộc."

"Hóa ra ngươi muốn tìm lão sư..." Michelle ngây ngẩn, trong lúc vô tình lại để lộ một thân phận khác. Làm thiếu nữ bán tinh linh đứng bên bất đắc dĩ lắc đầu.

"Hai cô có thể giúp ta chuyện này không ?"

"Được thôi!" Michelle gật đầu nói: "Coi như cảm ơn ngươi vì đã cứu Blanchett và Bạch Phong a. Nhưng mà lão sư có gặp ngươi hay không thì ta cũng không biết rõ được. Hiện giờ đã không còn sớm nữa, chúng ta mau chóng lên đường thôi."

Sau một phen dùng và lấy linh quả làm mồi, cuối cùng Trần Duệ cũng thành công cỡi được độc giác thú. Michelle và Blanchett thì cùng nhau cưỡi trên Pegasus, hai thớt tọa kỵ nhanh chóng phóng về phía trước, băng qua một khu rừng rậm, sau đó xuyên qua từng tầng kết giới đặc thù trông như màng nước, cuối cùng tới Ngân Nguyệt tiên đô – thành trì của tinh linh tộc.

Lúc này đã là ban đêm, dưới ánh trăng, tiên đô lấm chấm tinh hoả phảng phất như vô số viên dạ minh châu mỹ lệ, xa xa mơ hồ nghe thấy tiếng nhạc truyền tới, tất cả đó làm người ta có một loại cảm giác tình thơ ý hoạ.

"Nguyệt Quang nữ thần tại thượng! Michelle điện hạ, cuối cùng người cũng trở về! Yến hội hôm nay điện hạ vắng mặt, dường như khiến Liv bệ hạ rất tức giận, điện hạ tốt hơn hết mau mau trở lại hoàng cung a." Tại cửa thành, âm thanh lanh lảnh của môt nữ nhân vang lên. Nàng là một nữ tinh linh xinh đẹp có dáng người cao gầy, ở phía sau nàng còn có 1 đội vệ sĩ.

Dáng người và tướng mạo của tinh linh nhất tộc quả thực vô cùng xuất chúng, thứ không thiếu nhất chính là tuấn nam mỹ nữ. Hơn nữa thực lực những thành viên vệ đội này đều không hề kém, đặc biệt nữ tinh linh cao gầy cầm đầu đã đạt đến cấp A.

"Hôm nay ta tới khu phía bắc Lâm Hải trợ giúp lão sư thu thập tài liệu luyện kim." Michelle nhếch miệng, thấp giọng lẩm bẩm một câu, "Loại yến hội nhàm chán này, ta có mà thèm tham gia nha."

"Phía Bắc? Khu vực đó gần đây không an toàn!" Nữ tinh linh nhìn sang Trần Duệ thanh âm bỗng nghiêm nghị trở lại: "Người này... là nhân loại? Hắn là ai?"

Vừa dứt lời, vệ đội sau lưng đồng thời vây hắn lại, khiến các tinh linh kinh ngạc chính là ~ nhân loại này không ngờ lại từ trên lưng độc giác thú nổi tiếng bướng bỉnh Bạch Phong nhảy xuống.

"Nana, đừng khẩn trương như vậy, Richard là bằng hữu của Blanchett. . . và ta. Hắn tới bái phỏng lão sư Feinuoya, hắn còn giúp chúng ta tiêu diệt những tay săn trộm."

"Điện hạ, người có chỗ không biết, nhân loại tên nào cũng phi thường giảo hoạt, không nên để chúng đánh lừa!" Nana liếc qua Blanchett, mục quang càng thêm lăng lệ ác liệt, "Bán tinh linh, ngươi không ngờ dám đầu độc công chúa điện hạ, mang một tên nhân loại bất minh xâm nhập Ngân Nguyệt tiên đô!"

Trong vệ đội đã có người thấp giọng nói: "Hừ! Không ngờ con bán tinh linh này lại còn đem một người nam nhân trở về!”

"Người nam nhân này thật là khó coi, quả nhiên nàng kế thừa trình độ thưởng thức của Lanthry, câu mẹ nào con nấy quả là không sai."

". . ."

Từ xưng hô của Nana cùng những tiếng xầm xì bàn tán phía sau có thể nhìn ra. Ở Tinh linh tộc Blanchett xác thực là đối tượng chịu sự kỳ thị, bán tinh linh thiếu nữ miệng hơi giật giật, không có giải thích điều gì, sắc mặt duy trì vẻ hờ hững trước sau như một.

"Nana! Việc này không liên quan Blanchett, là ta dẫn hắn trở về!" Michelle mất hứng nói: "Hôm qua Philly không phải cũng mang về một đám nhân loại sao? Ma ma còn thiết yến chiêu đãi bọn họ!"

"Những người kia tất nhiên khác nhau, bọn họ là đồng học của Philly điện hạ tại Tinh Quang học viện, lần này là tới Lâm Hải tham gia rèn luyện, hơn nữa còn có Lam Diệu đế quốc. . ." Nana cảnh giác liếc nhìn Trần Duệ, không có nói tiếp, "Vô luận thế nào, quyết không thể để một nhân loại lai lịch bất minh tiến vào Ngân Nguyệt tiên đô, trừ khi hắn nguyện ý sống nốt quãng đời còn lại trong nhà giam."

Trên đường đi có Blanchett khống chế Pegasus nên trong lúc rảnh rỗi Michelle và Trần Duệ trò chuyện rất hợp ý, vừa nghe Nana có ý đem Trần Duệ trục xuất hoặc bắt giữ liền kiên quyết lắc đầu nói: "Không được! Đây là bằng hữu của ta!"

Trần Duệ không nhanh không chậm nói: "Michelle điện hạ, ta cực kì cảm tạ lòng tín nhiệm và tình hữu nghị của nàng. Ta rất vinh hạnh có thể quen biết một vị tinh linh công chúa mỹ lệ, ưu nhã mà nho nhã lễ độ như nàng, đồng thời, cũng rất vinh hạnh được kết giao cùng một vị bán tinh linh tiểu thư dũng cảm, kiên cường, thiện lương."

Bỗng hắn chợt xoay chuyển ngữ khí, ngạo nghễ nói: "Chỉ có điều, với tư cách là sử giả ngoại giao của tộc gò núi ải nhân, sự đối đãi được nhận tại Ngân Nguyệt tiên đô khiến ta vô cùng tức giận và tiếc nuối. Ta sẽ lập tức phản hồi Hậu Thổ thành bảo trên Hắc Nham Sơn, hướng gò núi ải nhân chi vương Oufuge truyển đạt chi tiết thái độ của tinh linh tộc."

Bàn tay Trần Duệ chậm rãi mở ra. Bên trong là một cái huy chương ma pháp hình lá cây tán phát ra khí tức tự nhiên thanh đạm, dưới ánh trăng chiết xạ quang mang óng ánh như chân châu bảo thạch.

"Thánh Diệp huy hiệu!" Nana chấn động, thất thanh kêu lên.

"Cái này chính là đại biểu minh hữu tối cao của tinh linh - Thánh Diệp huy hiệu sao? Nghe đâu chỉ có gò núi ải nhân và Lam Diệu đế quốc mới có?" Michelle một hớ hênh, hai mắt tỏa sáng nhìn chằm chằm vào chiếc huy hiệu, "Cho ta sờ thử chút xíu nha?"

Trần Duệ: "..."

Nana: "..."

Ngay khi vệ binh khẩn cấp tiến về hoàng cung thông báo không lâu liền có hai vị tinh linh xuất hiện ở cửa thành, một nam một nữ. Nam tinh linh khuôn mặt lạnh lùng, nữ tinh linh mỹ lệ khoáng đạt, cả hai đều mặc trường bào màu trắng viền bạc.

Michelle vừa rồi còn đang cùng Trần Duệ nói chuyện vui vẻ nhưng vừa thấy nữ tinh linh kia, lập tức lộ ra vẻ khẩn trương, liền tiến lên hành lễ: "Patrick lão sư, Qieluopan trưởng lão."

Xem ra lão sư của Michelle không chỉ có một, rất hiển nhiên đối vị lão sư này nàng khá là kính sợ.

"Tiểu nha đầu, chớ khẩn trương, ta cũng không phải tới trách phạt ngươi." Patrick chợt nhếch miệng cười, mục quang đặt tại trên người Trần Duệ: "Thật là khiến người bất ngờ, gò núi ải nhân lại có thể phái một nhân loại làm đại biểu tới Ngân Nguyệt tiên đô. Ta là trưởng lão Patrick của Tinh linh tộc, vị này là Chrome trưởng lão, hoan nghênh sứ giả gò núi ải nhân tới tiên đô."

Thực lực hai tinh linh này đều là Ma Đế cấp, xem ra tinh linh tộc đối với vị sứ giả như hắn vẫn khá là coi trọng. Trần Duệ hơi khom khom người: "Richard, bái kiến hài vị trưởng lão. Thật áy náy, muộn như vậy vẫn còn tới quấy rầy. Thực ra, may nhờ có Michelle điện hạ cùng Blanchett tiểu thư tận tình dẫn đường, bằng không tại hạ bây giờ vẫn còn đang lạc trong sự mỹ lệ của Lâm Hải."

"Richard các hạ, xin mời vào thành nghỉ ngơi, sáng sớm ngày mai, Liv bệ hạ sẽ chính thức tiếp kiến các hạ tại hoàng cung ."

Trần Duệ nguyên bản chỉ là tới tìm tông sư Noah Fee, không nghĩ tới một miếng huy chương nho nhỏ lại có thể gây nên động tĩnh lớn như vậy, lập tức nhẹ gật đầu, theo hai người tiến vào trong thành. Michelle cũng bị Patrick thuận tiện bắt về hoàng cung.

Đúng lúc này, Đóa Đóa tiểu thư bỗng mở ra đôi mắt còn đương mông lung buồn ngủ, líu la líu lô kêu lên.

"Papa, ăn khuya! ăn khuya! Đóa Đóa muốn ăn bánh pudding!"

Trần Duệ bất đắc dĩ vừa cùng hai vị trưởng lão xã giao khách sáo, vừa tại trong ánh mắt kỳ dị của chúng nhân xuất ra một cái bánh pudding ném lên trên đầu mình, mặc cho dưỡng nữ tiểu thư thoải mái hưởng dụng.

Chrome nhìn Đóa Đóa một hồi, lộ ra vẻ nghi hoặc: "Con chim kia..."

"Kia là chim của Richard”, Michelle điện hạ mắt to đang đứng nhanh nhẩu nói, "Thật muốn sờ một chút."

Chrome trưởng lão: "..."

Richard đồng học: "..."