Nhìn bộ dáng kinh ngạc của Trần Duệ, Nero lãnh đạm nói: "Ta cũng đã đến ma giới mười năm, nhớ mười năm trước, gia tộc Kemplott còn phong quang vô cùng, tài lực đủ để làm chấn động cả nửa thế giới mặt đất. Chẳng lẽ chỉ trong mười năm ngắn ngủn, đệ nhất thương nghiệp gia tộc tại Long Hoàng lại vẫn lạc như thế? Hoặc là, ngươi căn bản không phải người kế thừa của gia tộc Kemplott? Việc này từ đầu đến cuối chỉ là một âm mưu?"
Những lời này vốn là một đòn cảnh cáo, nhưng Trần Duệ lại không có phản ứng đặc biệt gì. Hắn biết cường giả ma đế cấp có một trình độ cảm ứng khá là tinh tế với thiên địa vạn vật, vì vậy sau khi kinh ngạc thì hắn cũng đã bình tĩnh lại.
Lấy tâm cảnh sau khi đã trải qua luyện tâm của Trần Duệ, cho dù đối phương là cường giả ma đế cấp cũng rất khó nhìn thấu. Huống hồ lúc trước, hắn từng đối mặt với những cường giả như Manu, Jacob, thực lực chắc là còn trên cả Nero. Cho nên, đối mặt với sự chất vấn mang theo uy áp của Nero, sắc mặt của Trần Duệ vẫn như thường, không có gì là hoảng loạn.
"Vương tộc tôn kính, thân phận của ta không cần giải thích" Trần Duệ hơi khom người: "Còn về gia tộc Kemplott… có câu nói thế sự vô thường, đừng nói là mười năm trước, cho dù là một năm trước cũng không có người nào nghĩ đến việc này. Gia tộc của ta chịu trừng phạt của nhị hoàng tử Garfield, Rex đại đế cũng bị che mắt, cho nên…"
"Cho nên… bị luân lạc tới mức phải tới cầu trợ ác ma?" Nero nói tiếp, trên mặt lộ ra một tia trào phúng.
Trần Duệ đến nơi này trên danh nghĩa là Hắc Diệu thân vương triệu kiến, nhưng xuất hiện tại đây lại là tên nhân loại Nero này, cho dù là trong phạm vi của phân tích chi nhãn cũng không cảm nhận được sự tồn tại của Hắc Diệu.
Nhưng mà Trần Duệ hoàn toàn có lý do tin rằng, Hắc Diệu đã dùng phương pháp nào đó nhìn kỹ nhất cử nhất động ở trong đại điện này, đây là một khảo nghiệm trọng yếu nhất dành cho hắn.
"Ác ma?" Trần Duệ một bên chống đỡ áp lực từ trên người Nero, một bên tận lực duy trì sự hờ hững. "Dường như ta cũng không phải nhân loại đầu tiên đi tới thế giới ác ma, cho dù là các hạ thì cũng đã tới đây từ mười năm trước rồi. Nói trên ý nghĩa nào đó, hành vi của chúng ta cũng không có gì khác nhau, chẳng qua là ngươi tìm kiếm lực lượng, ta tìm kiếm tài phú để chống đỡ gấp mà thôi."
"Còn có… cái từ ác ma này, dùng không hề thỏa đáng a" Trần Duệ nói tiếp ngay: "Trong điển tịch của nhân loại, ác ma bị miêu tả là thế giới vực sâu hoang vu đầy khủng bố, sống ở đó là một đám sinh vật hung tàn giảo trá, một lũ ác ma ăn thịt người. Kỳ thật người biết chuyện đều hiểu rõ, ma tộc có văn minh và truyền thống của mình, so sánh với nhân loại, chẳng qua là có bề ngoài bất đồng mà thôi. Còn về ăn người…, không thể phủ nhận, xác thực có một ít ma tộc có đam mê khát máu, nhưng tuyệt đại bộ phận lại không phải như vậy. Nếu như muốn so sánh, thủ đoạn giết hại chính đồng loại của mình của nhân loại lại càng tàn nhẫn giảo trá hơn, người ăn người không thấy máu, gần như không nhả cả xương. Những điều này, tin rằng Nero các hạ hiểu rõ hơn so ta nhiều."
Nero cười lạnh nói: "Ta chỉ biết rõ một chuyện, những lời này chỉ cần công khai một đoạn ngắn cũng đủ để gia tộc Kemplott bị diệt vong triệt để."
"Nhưng mà, không có cách nào phủ nhận những điều ta nói là sự thật, không phải sao? Chẳng qua, trong một số trường hợp, ta sẽ đem những lời vừa nói lúc nãy triệt để nói ngược lại. Lấy lực lượng của Nero đại nhân, căn bản không cần dùng thủ đoạn thấp hèn như lưu âm thạch (đá ghi âm) với loại người yếu đuối như ta."
"Ngươi! Lá gan của ngươi không nhỏ, có lẽ ngươi thật sự là người kế thừa của gia tộc Kemplott." Khí thế đang giảm dần quanh người Nero đã biến thành sát khí: "Như thế, thân là vương tộc của Lam Diệu đế quốc, tất nhiên ta sẽ không cho đệ nhất thương nghiệp gia tộc của Long Hoàng đế quốc có cơ hội phục hưng. Cho nên, hôm nay ngươi sẽ không có cách nào còn sống mà rời khỏi nơi này!"
Trần Duệ cảm nhận được loại sát khí này không phải là loại hư trương thanh thế dò xét lúc nãy, quát: "Nero đại nhân! Nơi này là ma giới, không phải là Lam Diệu đế quốc! Ta mang theo thành ý cùng lợi ích to lớn tới để hợp tác với nhiếp chính vương Hắc Diệu điện hạ, ngươi không có quyền giết ta!"
"Thực lực là quyền lực" Áp bách khủng bố trên người Nero đã bao bọc Trần Duệ: "Cái mà ngươi gọi là lợi ích to lớn chẳng qua là tài phú mà thôi, mà tài phú thì không thể nào mua sắm được thực lực. Đối với Hắc Diệu thân vương hoặc tất cả Đọa Thiên Sứ đế quốc mà nói, trợ giúp của một vị cường giả thánh cấp chân chính còn vượt xa thứ ngươi có thể cho bọn họ!"
Trần Duệ mắng to trong lòng, vốn còn tưởng rằng có thể lợi dụng quan hệ với tên "đồng hương" Nero này để lấy được sự tín nhiệm của Hắc Diệu, không ngờ được "đồng hương" lại là diêm vương gia đòi mạng.
"Ngươi sai rồi! Lợi ích mà ta mang đến tuyệt không chỉ có tài phú! Mà còn có thể nắm giữ lực lượng chân chính ở trong tay người hợp tác! Lực lượng khó mà tưởng tượng được!" Trần Duệ quát to một tiếng, âm thanh vang vọng cả đại điện để có thể dẫn được sự chú ý của Hắc Diệu.
"Hoa ngôn xảo ngữ tiếp cũng không hữu dụng đâu, muốn trách thì trách vận khí của ngươi quá kém, lại gặp phải vương tộc Heber. Mà ta lại giết ngươi tại ma giới, gia tộc của ngươi sẽ cho là ngươi bị ma tộc giết chết."
Nero nhìn ra ý đồ của hắn, cũng không nói nhảm tiếp, trong tay hiện ra quang mang chói mắt. Dù cho là lực thực của Nero còn thua xa những cường giả ma đế cấp ma tộc mà Trần Duệ từng gặp, dù cho Nero mới chỉ tấn cấp ma đế thì đối với một người còn chưa chân chính đạt tới cảnh giới ma hoàng như Trần Duệ mà nói, hắn vẫn là một tồn tại không cách nào địch nổi.
Lấy sự chênh lệch thực lực của song phương, chỉ sợ Trần Duệ không kiên trì nổi vài giây. Muốn mất mạng chính là, Phệ Thần mặt nạ hoặc Ma thuẫn là loại lợi khí bảo mạng không thể bạo lộ, một khi lộ ra, như thế thì tất cả kế hoạch sẽ thành công dã tràng, cho nên bây giờ chỉ còn một đường là chạy trối chết. Mặc dù thất bại ở bước cuối thì thật đáng tiếc, nhưng nếu ngay cả mạng cũng không còn thì chẳng có ý nghĩa gì cả.
Quang mang trong tay Nero mãnh liệt bạo phát ra, giống như xạ tuyến của tà nhãn, nhanh như chớp bắn trúng Trần Duệ. Nhưng mà lông mày của Nero lại hơi nhíu, xạ tuyến trong tay một lần nữa bắn về một phương hướng khác, ngay sau đó lại thêm một đạo.
Đạo thứ ba, hắn bắn trúng một cái viên tráo, đáng tiếc viên tráo chỉ duy trì được hai giây đã bị loại quang tuyến chứa lực phá hoại kinh khủng này chấn thành bụi phấn, dư lực của quang tuyến chân chính kích trúng mục tiêu.
Trần Duệ không ngờ phản ứng của Nero nhanh như vậy, hai lần thuấn di đều bị phán đoán được. Lần thứ ba, hắn cũng không còn thuấn di để dùng, chỉ có thể lấy phòng hộ tráo chống đỡ, nhưng mà còn chống đỡ không được, thời gian để thi triển Tinh Không chi môn cũng không có, liền bị cỗ quang mang hủy diệt đáng sợ kia kích trúng.
Nhưng mà không ngờ quang mang kia sau khi xuyên thấu Trần Duệ lại trở nên yếu ớt đi mất lần, phảng phất như đại bộ phận lực lượng của quang mang đã bị hấp thu mất vậy.
Nero hơi biến sắc mặt, Trần Duệ cảm nhận được lực phá hoại của quang mang có một bộ phận không nhỏ đã chuyển hóa thành lực lượng của bản thân, trong lòng biết là nguyên nhân tại Quang Quyến chi thể. Không dám ngập ngừng, hắn lập tức thi triển ra tinh không chi môn, đang lúc muốn đi vào thì một cỗ lực lượng to lớn mang theo lực hỏa diễm đột nhiên từ phía sau truyền đến.
Trần Duệ còn không kịp tiến vào tinh không chi môn, cả người hắn bị đánh bay đi. Hắn chỉ cảm thấy ngũ tạng lục phủ dường như đã bị đảo lộn, nếu như không phải do đặc tính của tinh thể và dẫn linh thì một kích vừa rồi đã xin hắn nửa cái mạng rồi.
Ngay sau đó, loại quang mang chói mắt này lại xuất hiện một lần nữa, lần này cũng bị thân thể Trần Duệ hấp thu phần lớn giống như lần trước. Nhưng mà dư lực vẫn như cũ chấn động mạnh khiến hắn phun ra một ngụm máu tươi.
"Quang Quyển chi thế!" Thân thể của Nero nháy mắt hiện ra ở trước Tinh Không chi môn, động dung nói: "Ngươi rốt cuộc là ai!"
Trần Duệ chầm chậm bò lên, chênh lệch thực lực của hai bên quá lớn, hơn nữa Tinh Không chi môn lại bị lộ rõ ra rồi. Cho dù thi triển Viêm Long phụ thể thần kỳ cũng chỉ sợ khó mà chạy thoát thành công được.
Vừa lúc đó, trong phân tích chi nhãn lại xuất hiện một tư liệu nhắc nhở cá nhân.
Chủng tộc: Ngạo mạn vương tộc (biến dị). Thực lực tổng hợp: không có cách nào phán đoán.
Tuy rằng không cảm nhận được khí tức của bất cứ người nào nhưng phân tích chi nhãn chắc chắn sẽ không báo sai. Ngạo mạn vương tộc cấp ma đế này, nhất định là Hắc Diệu! Trong lòng Trần Duệ vừa động, bắt đầu nhanh chóng tự hỏi, trước mắt đã tới lúc vô cùng nguy cấp, thành bại sống chết, lúc này đánh cược một lần vậy. Bạn đang đọc truyện tại Truyện YY - http://truyenfull.vn
"Nếu như có thể lựa chọn, ta thà rằng không có cái Quang Quyến chi thể đáng chết này" Trần Duệ bất chấp thương thế đang nặng, ho ra máu tươi mà bò lên, trên mặt lộ ra dáng vẻ giễu cợt, nhiều nhất là đối với chính mình: "Yên tâm, mặc dù cái thân này có cùng huyết mạch cảm ứng với nam nhân kia, nhưng cho dù nam nhân ấy biết ta chết ở trong tay ngươi cũng sẽ không đặt ở trong lòng. Bởi vì… ta chỉ là một đứa con tư sinh không thể ở ngoài sáng mà thôi."
Phen này, lời nói của hắn làm cho Nero càng thêm kinh hãi, cho dù là trong vương thất của hai đại đế quốc thần thánh cũng cực kỳ hiếm gặp Quang Quyến chi thể. Chỉ có huyết mạch của vương thất thuần chính nhất mới có thể sản sinh, cũng có nghĩa là, "nam nhân kia" ở trong miệng Charles rất có thể là Roland vương hiện nhiệm, Rex đại đế!
Người kế thừa của đệ nhất thương nghiệp gia tộc Long Hoàng đế quốc, không ngờ lại là con trai ruột của Rex đại đế! "Bí mật" này làm cho Nero kinh hãi, như vậy thì mẫu thân của "Charles" là ai? Nữ tử có thể sinh hạ ra Quang Quyến chi thể chẳng lẽ cũng là người trong vương thất? Vì sao mà có được Quang Quyến chi thể ngược lại lại trở thành con tư sinh không được lộ ra ngoài sáng?
Chính Nero cũng là một chi của vương tộc, tất nhiên biết được là càng bên dưới ánh sáng của hào môn quý tộc thì lại càng che dấu nhiều điều ghê tởm. Đặc biệt là một ít gièm pha hoang đường trong vương thất, có thể dùng từ "làm người giận sôi" để hình dung. Nhưng mà hiện tại Nero không quan tâm đến những lời gièm pha bát quái này, mà là huyết mạch cảm ứng theo lời của "Charles". Tuy rằng không biết cụ thể loại cảm ứng huyết mạch này thần kỳ như thế nào, nhưng đây là một loại lực lượng thiên phú đặc hữu của Roland vương tộc, không phải là lừa người.
Một khi Rex đại đế biết được con trai mình chết trong tay hắn, chỉ sợ là sẽ không phải là không chút phản ứng như "Charles" tự nhận định. Cho dù là không dẫn đến phân tranh ngoài sáng giữa hai nước, lấy sự cường thế cùng tính cách của Rex đại đế cũng sẽ âm thầm thực hiện sự báo thù đáng sợ. Nero chỉ là vừa mới thành công đột phá đến thánh cấp (ma đế sơ đoạn), còn xa mới có cách để đối kháng với thánh cấp cường giả lâu năm như Rex. Huống hồ, cường giả của Long Hoàng đế quốc, sao có thể chỉ có một mình Rex đại đế.
"Mục đích mà ngươi đến ma giới tới cùng là cái gì?" Nero cân nhắc nhiều lần rồi hỏi một câu, vấn đề này giống như là hỏi dùm Hắc Diệu vậy.
Cho dù tên Charles này muốn chết, cũng không thể chết ở trên tay hắn.
Trần Duệ có thể cảm nhận được sát khí của Nero đã thu liễm, thần sắc trào phúng trên mặt càng đậm: "Không cần biết ta là con trai của ai, trước mắt ta là người kế thừa của gia tộc Kemplott. Ta tới ma giới là vì tìm người hợp tác."
"Chỉ đơn giản như thế?"
"Còn chưa đủ đơn giản sao? Cùng là con trai ruột của nam nhân kia, ta lại không có tư cách để cạnh tranh chức vị người kế thừa đế quốc. Cho dù là như thế, Garfield cũng chưa từng buông tha cho ta, còn muốn dồn ta và cả cái gia tộc Kemplott này vào chỗ chết!" Cảm xúc của Trần Duệ hiện lên vẻ kích động, vốn đây chỉ là một tình tiết dùng để đề phòng bất trắc, bây giờ tình thế biến hóa quá nhanh, chỉ có thể biểu diễn tới cùng.
Nero không cho là đúng, loại tranh chấp trong vương thất này hắn nhìn quen lắm rồi, vì quyền lực mà thủ túc tương tàn không phải là việc mới mẻ gì trong nguyên bản lịch sử của loài người.
"Ta không cam tâm! Có được Quang Quyến chi thể lại chỉ có thể tu hành thổ hệ ma pháp! Có được lực lượng và tài năng vượt qua mấy tên hoàng tử kia lại chỉ có thể trở thành tôi tớ phải bò rạp dưới chân chúng!" "Charles" xiết chặt nắm tay: "Ta không chỉ muốn vượt qua cửa ải khó khăn này, ta còn muốn chính thức lật ngược! Ta không chỉ muốn lật đổ Garfield, ta còn muốn lật đổ tất cả, bao gồm cả nam nhân cao cao tại thượng kia! Ta muốn cho hắn biết, ai mới là kẻ kế thừa ưu tú nhất, ai mới thật sự có thể kế thừa tất cả Long Hoàng đế quốc!"
"Cho dù ngươi có thể đạt thành tâm nguyện, bước lên hoàng vị của Long Hoàng đế quốc, nhưng chỉ cần việc ngươi cầu trợ ma giới bị lộ ra ánh sáng, thì ngươi vẫn thân bại danh liệt như cũ, bị hậu thế không dung."
Nero dội một gáo nước lạnh vào đầu Trần Duệ, nhưng mà trong lòng lại ngấm ngầm tính toán, nếu như có thể cho Long Hoàng đế quốc bận rộn nội đấu, không cần biết cuối cùng ai là người thắng, đối với Lam Diệu đế quốc đều là có lợi mà vô hại.
Hiện nay tâm tư của hắn đối với Trần Duệ đã nảy sinh biến hóa, không phải là "không thể tự tay giết" mà là "không thể giết". Đương nhiên, thứ có đủ sức thuyết phục nhất chính là Quang Quyến chi thể.
Vương tộc phổ thông, cho dù là chính bản thân Nero cũng không có loại thể chất đặc thù này. Tên "Charles" này chắc chắn là trực hệ huyết mạch của Long Hoàng đế quốc. Án chiếu theo theo tuổi của hắn, lúc mà Nero rời khỏi thế giới loài người thì vẫn chưa nghe qua có một vị hoàng tử thế này, xem ra cái "thân thế" kia hẳn là thật rồi.
"Đúng như lời mà ngươi nói, thực lực, chính là quyền lực" Trần Duệ uống vào một bình dược thủy chữa thương, cười lạnh nói: "Lịch sử đều do người thắng lợi viết nên, chỉ cần ta trở thành kẻ thắng lợi sau cùng, cầu trợ ma giới cũng tốt, cấu kết ma tộc cũng được, tất cả đều do ta định đoạt."
Nero nhìn kỹ hắn một lần, không nói gì, ngấm ngầm suy nghĩ làm thế nào để lợi dụng cơ hội ngoài ý muốn này… Uy hiếp? Khống chế?
Lúc này rốt cuộc một thanh âm đã từ sau người truyền đến: "Lịch sử đều do kẻ thắng lợi viết nên, câu nói này ta tán thành. Chỉ là, điều mà ta càng muốn biết là vẻn vẹn chỉ dựa vào một gia tộc thương nghiệp mục nát đầy nguy cơ, ngươi lấy cái gì để lật bàn? Lấy cái gì để đẩy ngã những đối thủ kia? Mà Đọa Thiên Sứ đế quốc của ta có thể nhận được cái gì mà ngươi dám gọi là "lực lượng khó mà tưởng tượng" đây?"
Ánh mắt của Trần Duệ hơi động, chính chủ cuối cùng cũng xuất hiện. Hắn quay đầu lại, ngay lập tức nhìn thấy không xa đằng sau đã nhiều hơn một người. Người này có dáng người khôi ngô, tóc vàng, để râu quai nón, ngũ quan nhìn chung rất sâu, hai mắt có thần, trên trán lộ ra một cỗ uy thế bức người không giận tự uy. Đó chính là kẻ nắm quyền tối cao của Đọa Thiên Sứ đế quốc hiện này, nhiếp chính vương Hắc Diệu.
Một câu "Đọa Thiên Sứ đế quốc của ta" kia không chút che dấu mà bộc lộ dục vọng và dã tâm chiếm hữu mãnh liệt.
"Vị này, chắc hẳn là Hắc Diệu điện hạ rồi" Trần Duệ chỉnh trang lại quần áo hơi nhếch nhác của mình, hành lễ một cái: "Đầu tiên thỉnh điện hạ tha thứ, nếu như không phải vị Nero các hạ này không cho ta cơ hội diện kiến điện hạ đã trực tiếp hạ sát thủ, điện hạ có lẽ cũng phải chờ đến một cơ hội thích đáng về sau mới nghe được ta nói thẳng thắn về thân thế của mình. Còn về nghi vấn của điện hạ… thỉnh cho phép ta nói với một mình điện hạ thôi, tin rằng chúng ta đều sẽ nhận được sự thuyết phục mãn ý nhất."
Hắc Diệu nhìn Nero một chút, tròng mắt Nero vừa chuyển, cười cười: "Hắc Diệu điện hạ, ta nghĩ ta có thể chứng thực một chuyện. Quang Quyến chi thể, chỉ có huyết mạch thuần chính nhất trong vương tộc hai đại thần thánh đế quốc của loài người chúng ta mới có thể sinh ra được. Nếu như án chiếu theo huyết mạch vương tộc, có lẽ thật sự nên xưng hô vị Charles này một tiếng điện hạ."
Nói xong một câu này, Nero xoay người rời khỏi cung điện. Trong đại sảnh chỉ còn lại Hắc Diệu thân vương và Charles… điện hạ.