Cũng không biết cụ thể là Lomond đã dùng phương pháp gì để khơi dậy lực lượng tinh thần của sào huyệt tà nhãn, từ trên ý nghĩa nào đó, loại lực lượng tinh thần này còn to lớn hơn so với tao ngộ của Trần Duệ trước kia. Chỉ là ngoại trừ Lomond ra, những người khác ở bên cạnh không có nguy hiểm gì, trong con mắt trái của hắn có một vòng xoáy tận lực hấp thu những lực lượng tinh thần kia.
Đối với Lomond mà nói, đây mới chỉ là sự khởi đầu của ác mộng, mỗi lần đều mang đến thống khổ khó mà tưởng tượng được, muốn sống không được, muốn chết không xong. Cũng là chiến đấu với chính mình, chỉ có tự chiến thắng mình một mình, tự vượt qua mình mới có thể chân chính phá kén thành bướm.
Trần Duệ vô cùng hiểu loại thống khổ này. Nó giống với kinh lịch nhiều lần trải qua trong khi luyện tâm của hắn, đặc biệt là lần ngủ say hai tháng nọ, cũng không biết bao nhiêu lần quanh quẩn ở biên giới của sự sụp đổ và tử vong.
Nếu như không phải có Trần Duệ ở bên cạnh sử dụng lực lượng và dược thủy để phụ trợ, chỉ sợ Lomond đã triệt để sụp đổ ở lần thứ ba, lần đó có thể cứu về được một cũng là may mắn. Trong kiểu ma luyện này, tác dụng mà ngoại lực tạo được gần như rất nhỏ, mấu chốt nhất là phải dựa vào chính mình.
Nếu không cho dù có sống lại dược thủy thì cứu về được cũng chỉ là một cái xác không hồn mà thôi.
Lomond đến khí lực để lăn lộn hay kêu thảm cũng không có, khắp người đầy mồ hôi lạnh không tự chủ được mà co quắp lại, vết máu đã khô bên mắt trái lại bắt đầu tràn ra dịch thể đỏ tươi. Hắn cắn chặt hàm răng, yết hầu thỉnh thoảng nghiến lại phát ra vài cái tên, đây chính là hắn tự mình ám thị để chống đỡ ý chí, cũng là cây trụ vững sau cùng của hắn.
Tên của Delia là nhiều nhất, còn có phụ thân của Lomond cùng mấy người không và tên. Tên của Trần Duệ cùng Athena đương nhiên cũng có trong đó.
Trần Duệ nắm chặt tay, đây là bạn hắn nhưng đáng tiếc việc hắn có thể làm bây giờ lại chỉ có trơ mắt mà nhìn. Lúc trước hắn hôn mê hai tháng, tên gia hỏa này chắc là ít nhiều cũng có loại tâm tình như thế a.
Vết máu trên mặt đất dần dần lan rộng, rất khó tin rằng nhiều máu tươi như thế đều từ một tròng mắt chảy ra ngoài. Nếu như là con người bình thường, chỉ sợ đã sớm mất máu quá nhiều mà chết. Làn da của Lomond lại một lần nữa xuất hiện sự vặn vẹo đáng sợ, dường như có đồ vật gì đó nhúc nhích bên trong, bộ phận có chút căng phồng không ngờ lại xuất hiện mạch máu và vết nứt, phảng phất lúc nào cũng có thể nổ tung ra. Trần Duệ biết đã đến lúc cực kỳ quan trọng, lúc trước Lomond đã suýt nữa bạo thể bỏ mình ở ngay bước này, hắn vội vàng ngưng thần chờ đợi, chuẩn bị cứu giúp bất cứ lúc nào.
Thân thể của Lomond càng run rẩy càng kịch liệt, "Oành! Oành! Oành!" từng âm thanh bạo liệt trầm muộn phát ra, hắn lập tức biến thành một huyết nhân. Lúc trước còn không xuất hiện tình huống tồi tệ thế này, Trần Duệ giật nảy cả người, đang định tìm cách cứu giúp thì huyết dịch kia đột nhiên hóa thành một đoàn sương máu bao phủ lên người Lomond.
Trong làn sương máu dần dần hình thành một hình ảnh kỳ dị, chắc là hình thái của một loài ma thú, chỉ là hình dáng vô cùng mờ ảo, không thấy rõ được bộ dáng cụ thể. Theo thời gian trôi qua, hình ảnh bắt đầu dần rõ nét.
Vốn là loại biến hóa chưa từng có trước đó này phải là một dấu hiệu thành công, nhưng mà thân thể của Lomond lại dường như không chống đỡ được để hoàn thành hình ảnh, thân thể bắt đầu khô quắt lại bằng tốc độ mắt thường cũng thấy được, trông như giống một cái xác khô vậy.
Trần Duệ cảm thụ được khí tức sinh mạng của Lomond đang nhanh chóng suy yếu, trong nháy mắt đã yếu tới cực điểm. Hình ảnh của ma thú vốn đã dần dần rõ nét cũng bắt đầu tan vỡ, rõ ràng là triệu chứng trước khi tử vong. Trần Duệ quyết định thật nhanh, lấy ra một bình sống lại dược thủy trực tiếp vẩy lên trên thân thể khô quắt kia của Lomond. Sinh mệnh lực đang tan vỡ của "thây khô" kia lập tức trở nên mạnh mẽ, thân thể và sinh cơ cũng từng bước hồi phục, xem ra hành động chó ngáp phải ruồi lần này đã kéo Lomond trở về từ con đường tử vong.
Làn sương máu kia ngưng tụ thành hình ảnh ma thú cũng tương đối rõ nét, đây là một loài cùng loại với ma thú bọ ngựa, chân trước phảng phất như hai thanh đại đao sắc bén.
"Ma đấu sĩ" của chòm sao "Bọ Ngựa"? Lúc Trần Duệ ngạc nhiên thì hình ảnh kia sau khi duy trì trong khoảnh khoắc liền tiêu tán trong làn sương máu, nhanh chóng thu hồi vào trong mắt trái của Lomond.
Rất lâu sau, hai mắt đang nhắm chặt của Lomond chầm chậm mở ra, trong con ngươi của mắt trái bắn ra quang mang màu đỏ kỳ dị. Cho dù là Trần Duệ trong nháy mắt nhìn vào cũng có loại cảm giác linh hồn bị dao động.
Lúc Trần Duệ thu liễm tinh thần vận xuất lực lượng phòng bị, tròng mắt của Lomond đã khôi phục bình thường, tuy rằng thần sắc mệt nhọc không chịu nổi, nhưng nhãn thần lại lấp lánh sự cuồng hỉ và phấn chấn.
Trần Duệ mừng rỡ: "Ngươi thành công?"
"Hắc hắc, đương nhiên, không nhìn bổn đại gia là ai à? Bây giờ Tà Vương chi nhãn đã có được phá tà lực, chẳng qua còn cần thời gian mới có thể sử dụng thuần thục loại lực lượng mới này" Ánh mắc của Lomond rơi vào cái bình trong tay hắn, có chút chấn động: "Vừa nãy… chẳng lẽ là sống lại dược thủy?"
Trần Duệ lộ ra thần sắc tiếc hận: "Đúng a, cho dù là truyền thừa đại tông sư kia cũng rất khó lấy được, thế mà lại lãng phí trên thân tên nhị hóa (*) như ngươi."
(*) nhị hóa là ngu ngốc.
Tuy không biết rõ nhị hóa là có ý gì, nhưng Lomond cũng nghe được đó không phải là lời ca ngợi, lúc này cũng lộ ra thần sắc thương tiếc: "Một đời chỉ có thể sử dụng sống lại dược thủy một lần, ngươi không ngờ lại lấy đi lần đầu tiên quý báu của ta, nếu để Delia biết được, chắc là thương tâm lắm…
Trên trán Trần Duệ đã nổi đầy gân xanh: "Nếu ngươi còn tiếp tục đáng ghét như vậy, ta sẽ chuốc cho ngươi một bụng xuân dược, sau đó ném ngươi vào giữa một lũ toàn kẻ biến thái yêu thích nam nhân."
Lomond rùng mình một cái: "Đội trưởng, một chiêu này của ngươi quá ác rồi, ngươi mới thật sự là ác ma."
"Khua môi múa mép ít thôi, uống thuốc khôi phục vào, ăn chút gì đó, nghỉ ngơi cho tốt một lúc, sau đó chúng ta đi bắt tà nhãn. Isabella cho ta thời hạn ba ngày, nếu tốc độ nhanh, có lẽ còn có thể kịp."
Lomond cũng không tiếp tục mở miệng, mà bắt đầu hồi phục lực lượng ngay. Lần này tìm được đường sống trong chỗ chết mà đột phá thành công, lại còn hao phí một bình thuốc trân quý đủ để làm chấn động ma giới, nhưng hắn không nói một lời cảm tạ nào với Trần Duệ. Việc này có thể đặt ở trong lòng là được, mặc dù tên gia hỏa này nhìn bên ngoài cực kỳ vô sỉ, kỳ thật cũng không giỏi biểu đạt tình cảm của chính mình. Huống hồ trong tình đồng bạn, có những lời chính là dư thừa.
Vốn lần đột phá này làm Lomond gần như tiêu hao hết lực lượng mình có, nhưng sống lại dược thủy là dược thủy đẳng cấp tối cao, có hiệu lực bất phàm, thêm việc mới đột phá giành được phá tà lực nữa, trạng thái trước mắt là tương đối ổn. Chỉ là trước đó tinh thần quá mệt nhọc, sau khi nghỉ ngơi mấy giờ cuối cùng cũng đã khôi phục phần lớn.
Sau đó, cần phải bắt và hàng phục một con tà nhãn có đẳng cấp không thấp hơn bản thân. Nếu không có gì bất ngờ thì con tà nhãn này sẽ hóa thành hình thái linh thể, trở thành thú bạn sinh của Tà Vương chi nhãn, làm bạn với Lomond một đời. Hai bên đều là đối tượng hỗ trợ lẫn nhau theo khế ước, chia sẻ lực lượng, có thể cùng tiến hóa. Khi mà Tà Vương chi nhãn lĩnh ngộ bước tiếp theo của tà vương chi lực còn có thể hợp nhất cùng thú bạn sinh, cũng có thể thao túng tà nhãn có thực lực thấp hơn thú bạn sinh, số lượng và thực lực thao túng được cũng có quan hệ tỉ lệ thuận.
Lomond tuy lĩnh ngộ được phá tà lực, nhưng thực lực chỉnh thể vẫn còn ở cấp đại ma vương sơ giai. Chẳng qua sau khi giành được phá tà chi lực, tốc độ đột phá cảnh giới nhỏ chắc rất nhanh, còn về ma hoàng, then chốt là ở lực lĩnh vực, giờ nghĩ đến vẫn còn quá sớm.
Muốn bắt được một gia hỏa tà nhãn cấp đại ma vương trong sào huyệt của tà nhãn, có thể nói là không phải là một việc dễ dàng, bởi vì loại ma thú quần cư này thì đánh một con sẽ dẫn đến một ổ, theo lời Lomond, nơi này còn có tà nhãn bạo quân cấp ma hoàng.
Tà Vương chi nhãn tuy rằng có thể sản sinh ra khí tức tăng ích cho tà nhãn để chung sống, nhưng đây chỉ là dưới tình huống không có địch ý. Một khi địch ý bị lũ tà nhãn mẫn cảm cảm nhận được, như thế thì cho dù là Tà Vương chi nhãn cũng không thể ngăn ngừa nổi công kích.
Đơn cử một ví dụ, nếu như chim xỉa răng muốn giết chết cá sấu, thế thì cá sấu còn có thể mặc kệ cho nó kiếm ăn trong miệng sao? Sớm đã nhai xương cốt nó thành phấn vụn rồi.
Ở dưới tình huống này, Trần Duệ và Lomond chỉ có thể lấy tốc độ nhanh nhất để bắt lấy con mồi, sau đó nhanh chóng chuồn mất. Nếu như mà bị tà nhãn bạo quân phát giác, chỉ sợ thoát thân cũng thành vấn đề.
Ưu thế của Lomond là trước khi bại lộ địch ý thì sẽ không chịu phải sự công kích của tà nhãn. Cho nên hai người lập kế hoạch, Trần Duệ đã bị xác định là "kẻ xâm nhập" nên sẽ làm mồi nhử, Lomond ở một bên chờ cơ hội xuống tay, bắt giữ một con tà nhãn cấp đại ma vương. Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL
Cứ như thế, "con mồi" đã mất dấu lúc trước lại tiến vào tầm nhìn của đám tà nhãn. Không cần Trần Duệ phải phát tán ra tinh thần câu thông gì, mấy con tà nhãn cực kỳ thù dai kia đã bay về phía hắn, hơn nữa lại còn gọi thêm mấy đồng bạn. Trần Duệ vừa tránh né loại xạ tuyến công kích tầm xa, vừa phóng ra tham thực đằng để quấy nhiễu và hấp dẫn lũ tà nhãn.
Đối với hành vi khiêu khích rõ ràng của vật săn giảo hoạt này, lũ tà nhãn tỏ vẻ vô cùng tức giận, dồn dập đuổi theo. Nếu như bây giờ có ánh đèn sáng rực, có thể thấy được một bóng người đang chuyển hướng cực nhanh kéo theo một chuỗi tà nhãn bay đằng sau, cảnh tượng khá là vui nhộn. Chẳng qua chính Trần Duệ lại chẳng thấy vui nhộn gì hết, cho dù tốc độ của tà nhãn đúng là sở đoản nhưng sự di động của hắn cũng không thể nào nhanh hơn tinh thần lực được. Đến bây giờ hắn đã bị ba đạo xạ tuyến và một đạo tinh thần lực đánh trúng, cũng may là hai đạo xạ tuyến là của tà nhãn cấp ma vương phát ra, hắn lại mặc bì giáp có tính kháng nguyên tố mạnh, cũng không gặp trở ngại gì. Chỉ là loại thiên phú bỏ qua phòng ngự của tà nhãn quá nghịch thiên, cái tinh thần xung kích kia lại một lần nữa xuyên thủng phòng ngự tinh thần lực của hắn, suýt nữa khiến hắn té ngã.
Trần Duệ cảm thấy mình càng lúc càng giống cái khiên thịt đi kháng quái và kéo quái trong phụ bản, hấp dẫn tất cả thù hận của kẻ địch, vấn đề là không có trị liệu sư tăng máu cho hắn, càng không có đồng đội xuất hiện giúp hắn diệt quái. Cũng không biết tên gia hỏa Lomond kia đã nhắm được mục tiêu chưa, chuẩn bị một kích chế địch cho tốt. Thiên phú của tà nhãn quá đáng sợ, số lượng lại cứ nhiều lên như thế, chẳng may boss bạo quân chạy đến thì tổ đội hai kẻ đáng thương này cứ xác định đoàn diệt.
(ND: Đọc đoạn này nhớ lại hồi chơi TLBB quá
Biên: Còn mình thì nhớ hồi chơi trò VL )
Lomond đi đằng sau đám tà nhãn, hắn trước mắt vẫn tán phát ra khí tức của Tà Vương chi nhãn, đối với tiêu hao tinh thần lực của tà nhãn là một loại bổ sung, cho nên đám tà nhãn theo tập quán không lộ ra địch ý đối với hắn. Nhưng cơ hội của hắn chỉ có một lần, một khi thất bại, hắn cũng chỉ có thể cùng đội trưởng đại nhân ôm đầu chạy trối chết thôi.
Lomond đã nhắm chuẩn một con tà nhãn đại ma vương trung giai ở đằng sau đội ngũ, thông thường thực lực của ma thú làm bạn sinh thú càng mạnh càng tốt, bởi vì linh thể bạn sinh cùng phân hưởng lực lượng với hắn. Điều này có ý nghĩa là tốc độ đề thăng thực lực của hắn sau này sẽ chậm hơn so với bình thường, đương nhiên uy lực sẽ cường đại hơn.
Ngay khi bọn tà nhãn liên tiếp phát ra xạ tuyến, lúc đang chuyên chú truy kích Trần Duệ, Lomond cuối cùng cũng động thủ. Phong hệ tinh thông và thiên phú huyết mạch "thiểm linh" đồng thời phát động, thân thể con tà nhãn cấp đại ma vương đột nhiên khựng lại, nguyên tố phong hệ đã trói chặt lấy nó. Gần như cùng lúc đó, thân ảnh của Lomond đã hiện ra ở sau lưng tà nhãn, một quyền đánh tới con mắt lớn trên đầu nó.
Tinh thần lực của tà nhãn kia đã đạt tới đại ma vương đỉnh phong, nhạy bén cảm giác được nguy hiểm, nhưng việc này đột nhiên xảy ra, đã đến là không kịp trốn tránh, bị một quyền của Lomond đánh vào chính diện.
Nhưng mà một quyền này của Lomond lại dừng lại cách tà nhãn khoảng mười centimet, bởi vì trước người Tà nhãn đã có thêm một cái lồng hơi mỏng, một quyền nhanh như chớp này chỉ có thể đánh cho cái lồng run rẩy không ngừng, không ngờ lại không cách nào phá được.
"Ma lực hộ tráo? Thiên phú biến dị đáng chết!" Lomond không ngờ con mồi đã nhắm trúng lâu như thế mà lại có thiên phú biến dị loại này. Không ít tà nhãn đã cảm nhận được dị trạng sau lưng, bắt đầu tới tấp quay đầu lại. Con tà nhãn bị đánh lén lập tức dùng phương thức giao lưu tinh thần đặc thù nói ra hành vi của Lomond, đám tà nhãn tức giận ào ào bay ngược trở lại.
Lomond bị dọa nhảy dựng lên, tranh thủ thời gian tăng cường lực lượng đánh ra, nhưng mà ma lực hộ tráo này là do thiên phú biến dị của tà nhãn tạo ra, vốn tinh thần lực của nó vô cùng mạnh mẽ, Lomond trong lúc cấp thiết lại không có cách nào công phá, ngược lại có mấy con tà nhãn bay tới bắt đầu phát động công kích xạ tuyến với hắn.
Lomond vội vàng né tránh, thiên phú tốc độ mạnh nhất ma giới "thiểm linh" quả nhiên danh bất hư truyền, không những xạ tuyến kia không có một đạo nào có thể bắn trúng hắn. Lomond tập trung tinh thần, không bỏ qua con tà nhãn biến dị kia, ngược lại còn phát động phản công mãnh liệt với xạ tuyến và xung kích tinh thần. Con tà nhãn này có được thiên phú biến dị, nếu có thể hàng phục thành thú bạn sinh thì sẽ có sự tăng cường rất lớn đối với lực chiến đấu của hắn.
Trong tích tắc lồng hộ thân của tà nhãn sắp sụp đổ, đột nhiên một bóng người nháy mắt xuất hiện ở bên cạnh.
"Đội trưởng?" Lomond tuy rằng đã giật mình, nhưng mà trong lòng đất này chỉ có hai người hắn và Trần Duệ, cũng không quá khẩn trương.
"Đi mau!" Thanh âm của Trần Duệ mang theo một tia nôn nóng.
"Đợi đợi! Ta cũng sắp bắt được con tà nhãn này rồi…"
"Bắt cái rắm, tà nhãn bạo quân đến rồi!" Trần Duệ nói một câu làm cho Lomond giật mình, không có nửa điểm do dự, trở tay nắm chắc cánh tay của Trần Duệ, thiên phú thiểm linh phát huy tốc độ cao nhất, bỏ chạy về hướng đằng sau.
"Xong rồi, tà nhãn thù dai nhất, lỡ mất lần này, sau này có quay lại thì cũng là kẻ địch của chúng nó" Lomond miệng thì nói nhưng tốc độ dưới chân một chút cũng không giảm lại, kéo xa khoảng cách với tà nhãn đằng sau.
Tà nhãn bạo quân là tà nhãn ma hoàng cấp, chỉ sợ cường giả ma đế cũng không nguyện ý trêu chọc nó. Với thực lực bây giờ của hai người thì chỉ có thể chạy trối chết, càng huống hồ còn có một đoàn lớn tà nhãn tiểu đệ như thế.
"Đều tại ngươi, ngắm lâu như thế mà một con cũng không bắt được!" Trần Duệ quả thực có loại cảm giác hận sắt không thành thép, chính mình kéo thù hận lâu như vậy, kết quả là bên này một con quái nhỏ cũng không thu thập được.
"Ta làm sao mà biết được nó có năng lực biến dị…" Lomond tự biết đuối lý, vẻ mặt đau khổ nói một câu: "Hay là chạy một vòng rồi quay lại tìm con nào đại ma vương sơ giai."
Lúc này cũng đã sắp cách xa đám tà nhãn đằng sau tới một khoảng cách an toàn, Trần Duệ đột nhiên chấn động, bước chân dừng lại. Lomond vừa định hỏi thì Tà Vương chi nhãn bỗng dưng cảm nhận được một cỗ tinh thần áp bức kinh khủng từ đằng sau truyền tới, lập tức biến đổi sắc mặt.
Phân tích chi nhãn của Trần Duệ hiển thị: Chủng tộc: tà nhãn. Thực lực tổng hợp: A-. Thể chất B, lực lượng B, tinh thần A+, độ linh mẫn B.
Tà nhãn… bạo quân ma hoàng cấp!
Rõ ràng độ linh mẫn chỉ có B, vì sao mà đuổi theo được? Vừa lúc đó, tư liệu hiển thị ở mặt sau nháy mắt hiện ra mặt trước, Trần Duệ và Lomond đồng thời cảm giác được biến hóa này, cùng lúc cả kinh: thuấn di!
Tà nhãn bạo quân có thiên phú biến dị thuấn di! Bây giờ có muốn chạy trốn cũng thành vấn đề!