Chàng Rể Ma Giới

Chương 320: Khách nhân bí mật tới Ma Linh trấn




Mặc dù bữa tiệc sinh nhật hoàn mỹ xuất hiện một khúc đệm nhỏ, nhưng mấy ngày sau đó, nữ trị an quan mới nếm thử tư vị gắn bó như keo sơn với nam trị an quan tinh thông lý luận nhưng thực tế là tay mơ.
Nhưng mà những ngày vui vẻ luôn luôn ngắn ngủi, cuối cùng đã đến lúc ly biệt. Có lẽ là càng thống khổ lúc ly biệt, mới càng trân trọng thời khắc gặp nhau.
"Mọi người yên tâm, chỉ cần kế hoạch của ta thành công bước đầu, như vậy là có cơ hội trở về rồi" Trần Duệ nhìn đám người Pagliuca đến đưa tiễn, khoát khoát tay.
"Ít tự mình đa tình đi" Lomond đang cưỡi trên một con ngựa, khinh bỉ nhìn hắn một cái "Rõ ràng là đến tiễn ta."
Lần này, Lomond cũng định rời đi, mục tiêu của hắn là Đọa Thiên Sứ đế đô. Hắn muốn gặp vị man đà la hoa Isabella, xem xem có phải là em ruột của phụ thân hắn hay không. Mục tiêu chủ yếu nhất của hắn vẫn là thăm dò tung tích của Phong Ảnh ngoa, thần khí của Bei Lier vương tộc.
Delia khẽ cười, hiện ra sự quyến rũ hiếm thấy, ngẩn ngơ nhìn Lomond: "Có phải trong lòng chàng đang hô to bốn chữ "tự do muôn năm" hay không?"
Lomond vội vàng lắc đầu: "Ta đang nghĩ, ta nhất định phải tận lực hoàn thành chuyện này, nhanh chóng trở về, sớm gặp lại nữ tử ta yêu thương, Delia."
Do Isabella rất có thể có quan hệ với thế lực thần bí kia, trong đó còn liên lụy đến Bạch Lạc, cho nên chuyến đi này của Lomond không hề nhẹ nhàng. Cũng bởi vì nguyên nhân này, Delia không thể đi cùng, để tránh tiết lộ hành tung đưa tới đám người Bạch Lạc thậm chí là Jacob. Trong tay Lomond có bí bảo ẩn tàng khí tức, Tà Lam chi lệ thêm chút trình độ ngụy trang, cho dù Bạch Lạc có đứng trước mắt, cũng chưa chắc có thể biết được.
"Đừng nghĩ giấu được ta!" Delia hừ lạnh một tiếng: "Vô luận thế nào, hãy nhớ đừng có đem mấy nữ nhân ngươi lưu dưỡng ở bên ngoài về..."
Đừng nhìn bề ngoài hai người như một đôi oan gia, nhất là cái tên gia hỏa kia trước mặt Delia lại có chút khúm núm, nhưng trong lòng hai người đều coi đối phương còn quan trọng hơn sinh mạng mình, cái này như một loại khế ước sinh tử vậy.
Trần Duệ và Athena cũng có loại khế ước này, cho nên hắn cảm thấy rất hạnh phúc, đời người, có thể gặp được chuyện như vậy cho dù có đau khổ hơn nữa cũng không uổng kiếp này. Chẳng qua, vào lúc chia tay này, Athena lại nhường chút thời gian ngắn ngủi này cho Cơ Á. Mấy ngày này, Trần Duệ luôn ở một chỗ với nàng, vẫn không có thời gian ở một mình bên Cơ Á, tuy là do yêu cầu của chính thị nữ mị ma, nhưng Athena vẫn cảm thấy thế là không công bằng với nàng ấy.
Kỳ thực đây chính là sự thông minh của Cơ Á, nàng rất may mắn khi gặp được một "chính thất" như Athena. Không thể phủ nhận hai nữ tử đồng thời chia sẻ một nam nhân khó tránh được có cạnh tranh, nhưng sự rộng lượng và thiện lương của Athena khiến cho trong lòng Cơ Á cảm thấy ấm áp. Chỉ thế thôi, tin tưởng rằng, mẫu thân Laiya đang ở một thế giới khác nhìn thấy, cũng sẽ mỉm cười chúc phúc.
"Phải chú ý an toàn" Đôi mắt mê hồn của Cơ Á óng ánh, thực tế, nàng với vị "đại sư" này cũng không ở chung lâu, nhưng lại đã chân chính giao trái tim mình cho hắn.
"Ừ" Trần Duệ nhè nhẹ hôn lên trán nàng.
"Lần sau trở về, chàng có thể đeo cái kia lên..." Nói tới đây, trên mặt mị ma lướt qua một tia ửng đỏ, thanh âm nhỏ tới mức khó mà nghe rõ, lui về phía sau người Athena.
"Cái kia" tất nhiên là ám chỉ ý chí hắc ám. Trước đó, nàng nghe được từ trong miệng Athena, lúc hai người đi Tây Lang sơn, trưởng công chúa Mejia đã ban ý chí hắc ám cho Trần Duệ, Cơ Á cả kinh suýt chút không ngậm miệng lại được.
Mãi cho tới bây giờ, chỗ dựa lớn nhất để nàng đùa giỡn "chủ nhân nhân loại" kia là thể chất đặc thù, không ngờ đối phương đã sớm có phương thức khắc chế "sát chiêu cuối cùng" này.
Ý chí hắc ám là chiếc nhẫn bí bảo mà năm đó ái phi của Sakya Lucifer đại đế, Tuyết Hàn dùng tà vương chi nhãn mạnh nhất trộn lẫn với huyết dịch của Lucifer vương tộc tạo ra. Nó có lực lượng kỳ dị có thể áp chế tất cả lực cắn nuốt đặc thù, chính là khắc tinh của cắn nuốt chi thế hiếm thấy mà Cơ Á mang.
Ngay từ lúc nhân loại đảm nhiệm chức vụ quan quáng vụ ở Tây Lang sơn đã được trưởng công chúa bí mật ban cho chiếc nhẫn này, cũng chính là, sau này khi Cơ Á trở thành thị nữ của Trần Duệ, mấy trò trêu đùa câu dẫn của nàng như đang đùa với lửa, tùy thời có thể bị lửa thiêu thân.
Vậy mà lửa cuối cùng cũng vẫn không đốt nàng, quả nhiên là một nam nhân ngây ngốc, đồng thời cũng là một nam nhân có tính kiên trì, hay có thể nói là nhẫn nại? Bất kể thế nào, nàng đều thích.
Trần Duệ cũng không ngốc, trong lòng tự nhiên hiểu ý nghĩa của câu nói này, tròng mắt lập tức sáng lên, ý của Cơ Á đã rất rõ ràng, nhất định phải bình an trở về, phần thưởng chính là bản thân nàng. Loại "cơ chế ban thưởng" này thật là dụ người.
Ánh mắt Trần Duệ rơi trên người Athena, hoàn thành biến đổi từ một thiếu nữ thành một nữ nhân khiến nữ kiếm sĩ có nhiều thêm một phần thành thục và vũ mị, hắn đi qua, ôm lấy Athena, lại ôm lấy Cơ Á: "Chờ ta trở lại."
Ngữ khí hắn vô cùng kiên định hữu lực.
Gật gật đầu với Pagliuca và Delia, Trần Duệ cưỡi lên song túc phi long, đang nghĩ nói với Lomond mấy lời bảo trọng, gia hỏa kia đã mở miệng trước: "Này này, đội trưởng đại nhân, lần này ra ngoài sẽ không mang thêm nữ nhân về đấy chứ?"
Trần Duệ nuốt lời tạm biệt vào trong bụng, hắc hắc khẽ cười, nhìn Delia một cái: "Ta sẽ nói cho Delia, ở đế đô ngươi có mấy người tình cũ nhé?"
"A?" Lomond còn không có kịp nói tiếp điều gì, song túc phi long đã đằng không bay lên, mang theo âm thanh cười dài của Trần Duệ bay về đường chân trời.
"Tên khốn một điểm cũng không chịu thiệt" Lomond cảm giác được hai ánh mắt lạnh như băng của Delia, bất giác rùng mình một cái, nhanh chóng thúc ngựa chạy té khói. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - www.Truyện FULL
"Chúng ta đi thôi, khi trở về sẽ lại chầm chậm giáo huấn tên kia" Pagliuca ha ha khẽ cười, liếc mắt nhìn về nơi xa một cái, rồi xoay người rời đi.
Trên sườn núi phía xa, hai tay Alice đặt ở trên tầm mắt, ngắm nhìn thân ảnh đang bay đi xa, thật lâu mới hồi phục tinh thần.
"Hắn lại đi..."
"Rồi hắn sẽ trở lại" Một thanh âm có chút lạnh lùng vang lên, không ngờ lại là Mejia.
Alice nhớ đến mấy ngày trước bay lượn trên không trung cùng Trần Duệ, nhân loại đã từng mập mờ ám chỉ, muốn vĩnh viễn làm bạn tốt của nàng. Ngay lúc đó tiểu la lị nghe không hiểu, nhưng giờ trong lòng đã gần như hiểu rõ: chẳng lẽ người ta thật sự không bằng Athena? Là bởi vì bộ ngực không bằng sao? Hay là...
Trong mắt Trần Duệ, Alice rốt cuộc cũng chỉ là một thiếu nữ mười bốn tuổi, chỉ có chút manh động của tuổi thanh xuân hoặc là có chút hiếu kỳ với người khác giới mà thôi, không thể nói là thích, càng không thể gọi là tình yêu như hắn và Athena đã tạo ra trong sinh tử, tình yêu khắc cốt ghi tâm tất nhiên là phải khác.
"Tỷ tỷ, thích một người là cảm giác gì?"
Mejia có chút thất thần, thích một người, đó là bất kể có đôi lúc vô cùng chán ghét hắn, tưởng như không muốn nhìn thấy hắn nữa, nhưng đến khi không nhìn thấy hắn, trong lòng luôn có chút vấn vương.
Alice hình như cũng không mong chờ câu trả lời của tỷ tỷ, tự mình lẩm bẩm: "Yêu một người thì sao?"
"Alice, ngươi lại nghĩ ngợi lung tung sao?" Thanh âm Mejia càng lạnh hơn, thực tế, đáp án này nàng trả lời không nổi, dù cho chỉ là trong lòng.
Nghĩ đến danh ngôn nào đó mà vị bằng hữu thích uống rượu từng nói qua (tục ngữ long tộc), tinh thần Alice đột nhiên thanh tỉnh lại.
"Không có việc gì đâu, chúng ta đi thôi, tỷ tỷ!"
Ma Linh trấn.
Kanita cầm lấy một phần báo cáo, lông mày gắt gao nhíu chặt lại, biểu tình này luôn ngưng cố trên mặt hắn vào mấy ngày qua, nội dung phần báo cáo này là tình huống thu chi tài chính của quý trước, đây là những khoản thu chi trong nội bộ, không phải là loại sổ sách công khai làm vì ứng phó kiểm tra.
Thành thật mà nói, tình hình kinh tế của Ma Linh trấn còn tốt hơn Ma Đa trấn của Joseph, nhưng nguồn kinh tế tính ra tương đối đơn giản, gần đây khoản chi của quân phí đã càng lúc càng gấp. Quân lực của một trấn vốn là có hạn chế nghiêm ngặt, nhưng Joseph và Kanita đều có tư binh của chính mình, loại tư binh này đã vượt qua số lượng bình thường.
Xích U lãnh chủ Trác Thiết biết đây là chỗ đọ sức của hai nhi tử nên đối với điều này cũng mắt nhắm mắt mở cho qua. Nhưng trước giờ hắn vẫn chưa bỏ qua sự cảnh giác, binh lực hắn nắm trong tay đông hơn, mạnh mẽ hơn, cho dù hai nhi tử của hắn có dị động gì, hắn cũng nắm chắc tuyệt đối chấn áp được.
Cũng giống như đế vương và thái tử vậy, một mặt hy vọng thái tử càng thêm ưu tú, có thể thừa kế giang sơn của mình, một mặt lại phải đề phòng thái tử quá mạnh mẽ, cướp mất ngôi báu của mình. Trong đấu tranh quyền thế không có chỗ cho tình anh em, tình phụ tử, đối mặt với nhau chỉ có thể là đối thủ.
Thiếu hụt tài chính càng lúc càng lớn, Kanita đã có cảm giác cưỡi lên lưng hổ, muốn xuống cũng khó mà xuống được, muốn vứt bỏ lại càng không có khả năng. Trước mắt, hắn chỉ có thể cắn răng đi về phía trước, Hắn và Joseph (thậm chí còn có thêm Trác Thiết nữa), xem ai có thể kiên trì đến phút cuối chính là kẻ thắng lợi.
Muốn lật đổ phụ thân Trác Thiết là một vấn đề lâu dài, hiện tại không cần suy sét nhiều, đối thủ trọng yếu nhất trước mắt là huynh trưởng Joseph.
Về phương diện chiến đấu, mặc dù Joseph đã đột phá đến ma vương cấp, nhưng vô luận là cá nhân, quân lực hay quân sự, Kanita đều nắm chắc giành thắng lợi, nhưng về phương diện tài lực lại kém hơn không ít. Joseph đảm nhiệm chức vụ tài chính quan của Ám Nguyệt được thế lực Carol gia tộc chống đỡ, so với hắn, gốc rễ của Joseph còn chắc chắn hơn nhiều, cho nên vấn đề cần giải quyết gấp trước mắt là chuyện tiền bạc.
Xích hữu sở đoản, thốn hữu sở trường. Cũng giống như hắn hơn xa Joseph về mặt thiên phú, thì về phương diện kinh tế lại kém Joseph thật nhiều, đầu tư ở lãnh địa khác và Âm Ảnh đế quốc đều lấy thất bại chấm dứt, mà thuế của Ma Linh trấn đã không thể lại tăng cao, vấn đề kinh tế càng lúc càng khẩn trương. Chính vì thế, đoạn thời gian trước, Kanita mới ác liệt chiến đấu với Joseph như vậy. Tâm cơ của Joseph cũng vô cùng thâm trầm, hiểu rõ điều này, cho nên không đấu lại, mặt ngoài thì chịu thiệt trên thực tế lại là chiến thuật kéo dài, có lòng chờ lúc Kanita sụp đổ.
Kanita cũng hiểu điều này, nên trong lòng lo âu vô cùng, nhưng nhất thời vô kế khả thi. Nếu như cứ để tình thế này phát triển, ngoại trừ giải trừ quân đội và làm bản thân mình suy yếu ra thì không còn biện pháp nào khác. Những tư binh kia đều là tâm huyết của hắn, tuyệt đối là tinh anh trong tinh anh, muốn hắn vứt bỏ, thì đơn giản là đau hơn so với cắt vào thịt. Loại chuyện tự làm mình suy yếu này vô hình trung bằng với việc làm cho đối thủ cường đại, chẳng khác gì uống thuốc độc giải khát, càng ngày càng nghiêm trọng, mất đi ưu thế của mình và nâng cao chỗ mạnh của địch, sau này lấy gì tranh phong với Joseph đây?
Ngay lúc này, thị vệ tới báo: "Samuel đại nhân đã trở về, còn mang đến một người, nói có chuyện trọng yếu cần cầu kiến."
"Mau mời họ vào" Kanita thu báo cáo vào không gian giới chỉ, trong khoảng thời gian này, hắn dùng đủ mọi thủ đoạn để lung lạc Samuel, vị cường giả kia cũng đã buông lỏng sự cảnh giác và cao ngạo xuống, song phương kiến lập một sự hữu nghị bền chắc.
Trước đó vài ngày, Kanita bị người ám sát, cũng may mà Samuel kịp thời ra tay, giết chết mấy tên thích khách kia. Ngay sau đó hắn còn chủ động nhận lệnh, bí mật đến Ma Đa trấn, thiêu hủy kho lương của Joseph, còn chiến đấu và đánh trọng thương nguyên lão kiên trì ủng hộ Joseph là Randy, tính ra cũng là một điểm an ủi trong khốn cảnh.
Samuel đi đến đại sảnh, còn mang đến một người thân mặc áo choàng, thấy không rõ mặt mũi. Samuel nhìn thị vệ đứng bên cạnh Kanita một chút, Kanita hiểu ý, cho người hai bên lui xuống. Kanita không lo Samuel gây khó dễ cho hắn, đây dù sao cũng là địa bàn của hắn, trên người hắn tất nhiên còn có bảo vật, hơn nữa cho dù Samuel có gây chuyện, giữ đám người kia ở lại cũng không làm được trò trống gì.
"Samuel các hạ" Kanita đứng lên, làm ra vẻ coi trọng nói: "Hoan nghênh ngài đắc thắng trở về, ta đã nhận được tình báo của Ma Đa trấn, hiện tại chắc là Joseph đang tức đến mức giậm chân đây."
"Chỉ là một cái nhấc tay thôi" Samuel không thèm để ý mà lắc đầu "Kanita các hạ, lần này ta mang về một người, đặc biệt giới thiệu cho các hạ."
Kanita nhìn người mặc áo choàng kia một chút, trong lòng thấy kinh ngạc, Samuel là một kẻ cao ngạo, nhưng hiện giờ đứng trước mặt người này lại có một loại kính ý trước đó chưa từng có, xem ra thân phận của người này không nhỏ.
"Vị này là trưởng huynh của ta, kẻ kế thừa chân chính của Kemplott gia tộc, Charles. Huynh ấy vừa mới đến ma giới, chuyến đi này có một sự vụ vô cùng trọng yếu" Trên mặt Samuel lại lộ ra thần sắc cung kính "Huynh trưởng, vị này là bằng hữu ta quen biết tại ma giới, Kanita các hạ, chưởng khống giả Ma Linh trấn."
Nhân loại vừa mới đến ma giới? Lại còn là huynh trưởng của Samuel? Kanita chú ý đến cách xưng hô của Samuel, con ngươi có chút co rút, sự kính sợ của Samuel vốn cao ngạo đối với ca ca mình không phải là ngụy tạo, một điểm này khác hẳn thái độ của hắn với Joseph.
Nhân loại thần bí kia chậm rãi cởi cái áo choàng ra, nam tử này có vóc người không cao lắm, tóc vàng, làn da trắng nõn, con ngươi cũng là màu vàng, nét mặt cương nghị, cả người phát tán ra khí tức khiến Kanita có cảm giác run rẩy.
Quả nhiên, nhân loại này chí ít cũng là cường giả đại ma vương cấp, từ thái độ của Samuel mà xét, chỉ sợ thực lực của Charles còn hơn xa đệ đệ, chẳng lẽ đã tấn cấp ma hoàng?
"Trấn trưởng?" Nhân loại tóc vàng nhíu mày "Samuel, người ngươi giới thiệu không ngờ lại là một trấn trưởng? Ta cho rằng chí ít cũng là một vị lãnh chủ mới đúng chứ. Ngươi đến tột cùng là làm cái quỷ gì?"
Phút chốc, trong lòng Kanita luân chuyển vô vàn ý niệm, câu nói không khách khí của Charles không khiến hắn tức giận, ngược lại lại mỉm cười nói: "Phụ thân ta là Trác Thiết đại nhân, chính là chủ nhân của Xích U lãnh địa này, cũng là một trong tứ đại lãnh chủ của Đọa Thiên Sứ đế quốc. Chỉ vì mấy ngày trước, phụ thân ta đã đóng cửa tu hành cho nên Samuel các hạ dẫn ngài đến nơi này là một quyết định sáng suốt nhất."
Kanita không hề biết hai nhân loại này từ trước đã thông đồng đến đâu rồi, lại thấy tư thái của Charles không phải là cố ý giả bộ, nên cấp cho Samuel bậc thang, có thể từ đoạn đối thoại này giải vây cho hắn.
Samuel gật gật đầu với Kanita biểu tạ kính ý, sắc mặt "Charles" hơi dịu đi, nói: "Nếu Kanita các hạ đã là con của lãnh chủ, lại là bằng hữu của Samuel, thì ta hi vọng có thể được các hạ trợ giúp, an bài cho ta gặp mặt lãnh chủ đại nhân một lần."
Ma tộc và nhân loại tuy là tử địch, nhưng qua nhiều năm như vậy, nhân loại đến ma giới tu hành không hề hiếm thấy, không ít sẽ tạm thời đầu nhập thế lực ma giới, nhưng mà Charles vừa thấy mặt đã muốn bàn bạc cùng đại lãnh chủ, tình huống hình như có chút không đúng, thêm lời "có chuyện trọng yếu" mà Samuel nói khi nãy khiến cho lòng Kanita sinh ra rất nhiều nghi vấn.
Mục đích của "Charles" đến cùng là gì?