Chàng Rể Kỳ Quái

Chương 197: 197: Ung Gia Không Yên Ổn






Hoành Thiên Giai hắng giọng nói: “Nhà họ Hòa ở phía Bắc so về thế lực cũng đạt hạng nhất, Ung tiểu thư, có thể hợp tác được với nhà họ Hòa, cũng coi như là một vinh dự cho nhà họ Ung.”
Ung Tiểu Ni đột nhiên hiểu ra mấy lời vừa rồi của mình có chút kiêu ngạo.
nhà họ Ung ở thành phố Giang Thanh, đối diện với nhà họ Hòa chỉ như một con kiến.
Lập tức nâng ly cười nói: “Anh Hòa, tôi hi vọng được nhà họ Hòa hỗ trợ nhiều hơn.”
“Khách sáo rồi, trong chuyện này chúng ta hợp tác bình đẳng với nhau, có gì mà hỗ trợ với không hỗ trợ chứ.”
Giọng nói Hòa Tiến vẫn có chút lạnh lùng, miệng thì nói vậy nhưng trong lòng lại vô cùng lạnh nhạt.
Làm xong chuyện này, nhà họ Ung muốn đi đâu thì đi, Hòa Tiến không muốn dẫn theo một kẻ đầu óc thiển cận như vậy, thậm chí còn dám so sánh nhà họ Ung ở thành phố Giang Thanh với nhà họ Hòa ở phía Bắc.
Một con heo mập, đã xấu lại còn thích nằm mơ viễn vông.
“Ung tiểu thư, khi nào thì mạng lưới bán hàng của Tập đoàn Uyển Như có thể bị phá hủy?”
Ung Tiểu Ni nói, “Chỉ cần ba tháng là đủ.

Đến lúc đó, không chỉ các kênh bán hàng của Tập đoàn Tiêu Dao sẽ hoàn toàn sụp đổ, mà những đại lý đó cũng sẽ lần lượt bị hủy bỏ hợp tác, thậm chí nhà họ Ung của chúng tôi còn nhận được một khoản đền bù thiệt hại khổng lồ.”
“Vài tháng? Quá chậm.” Hòa Tiến không thể đợi lâu như vậy, nhà họ Hòa ở phía Bắc đã mất kiên nhẫn từ lâu.
Vì vậy mọi chuyện phải được tiến hành nhanh chóng ngay bây giờ.
“Thế này đi, cô đẩy nhanh tốc độ chuyển hàng, tôi muốn trong vòng một tháng phải nhìn thấy được kết quả.”
“Nếu như Cố Uyển Như đó chủ động tìm đến mấy người để hòa giải, thì phải đặt chuyện của nhà họ Hòa lên hàng đầu, bắt cô ta chia sẻ công nghệ quan trọng mà nhà họ Hòa mong muốn.”
“Còn về những dự án khác thì phụ thuộc vào ý cua rchủ tịch Cơ.”
Hoành Thiên Giai cười nhẹ và không nói gì.
Tuy nói là hợp tác, nhưng giành được lợi ích thì lại thuộc về bản thân.
"Nhưng...!nếu Cố Uyển Như từ chối hợp tác...”
Hòa Tiến lạnh lùng ậm ừ: “Vậy thì sao? Bây giờ các dự án của tập đoàn Uyển Như ở thành phố Giang Thanh sẽ bị đóng băng ngay lập tức.”
Nói đến đây, anh ta liếc nhìn Hoành Thiên Giai.
Hoành Thiên Giai đang lên kế hoạch làm chuyện này, đóng băng tài khoản của tập đoàn Uyển Như, và dừng tất cả các dự án hợp tác với tập đoàn Uyển Như.

Lý do? Chỉ cần tùy ý tìm một lý do cũng cũng đủ để Tập đoàn Uyển Như ngấp ngoải, Hoành Thiên Giai có cái quyền này.
Ở thành phố Giang Thanh, anh ta chính là trời.
Ung Tiểu Ni chỉ chờ một câu này, hơn nữa cô ta cũng đã chờ từ rất lâu rồi.
Có nhà họ Hòa ở phía Bắc và Hoành Thiên Giai cũng ra tay đối phó, Tập đoàn Uyển Như còn có năng lực gì để có thể tiếp tục nhảy nhót nữa cơ chứ.
Sẽ không mất quá nhiều thời gian để có thể khiến cho Tập đoàn Uyển Như sụp đổ hoàn toàn.
Cô ta có thể nói là hận Giang Hải, hận Cố Uyển Như đến tận xương tủy.
Lúc đầu, ở trung tâm mua sắm thành phố Giang Tư bị bọn họ chơi một vố, sau đó lại còn từ chối hợp tác với nhà họ Ung.
Thậm chí, cuối cùng bọn họ lại ném quyền hợp tác đó vào tay tên vô dụng Cố Thượng kia, khiến cho nhà họ Ung bị tên Cố Thượng đó kiềm chế.
Trong trận chiến này, cô ta luôn gặp bất lợi, doanh nghiệp của nhà họ Ung đã bị tập đoàn Uyển Như siết chặt, thậm chí bây giờ không còn nhiều chỗ đứng trong giới.
Đây là một trận đấu tranh sinh tử.
Nhưng hiện tại thì khác.
Ung Tiểu Ni có chút phấn khích, Giang Hải và Cố Uyển Như, hai kẻ ngu ngốc đó, đã đắc tội với nhà họ Hòa ở phía Bắc còn mong có thể sống tốt sao?
Ung Tiểu Ni nói: “Anh Hòa, tôi nghe nói tên Giang Hải này không dễ đụng vào.”
Nói rất khóe léo, nhưng từ ngữ và giọng điệu thì lại đầy ẩn ý khiêu khích.
“Ngay cả trong thế giới ngầm, Giang Hải cũng rất có tiếng nói.”
“Mà trong đám đàn em của anh ta cũng có một vài người cực kỳ quyền lực.”
“Tôi thấy, Anh Hòa vẫn nên cẩn trọng một chút thì hơn.”
Lời của Ung Tiểu Ni nghe có vẻ rất mát lòng, như kiểu lo lắng cho Hòa Tiến.
Nhưng trên thực tế, cô ta đang khích Hòa Tiến, để anh ta đụng độ trực diện với Giang Hải.
Quả nhiên, những lời vừa rồi của Ung Tiểu Ni khiến Hòa Tiến cảm thấy rất khó chịu, lại nghĩ tới ngày gặp mặt hôm đó, vệ sĩ của anh ta đã bị đánh tơi tã, đây rõ rằng là đánh lên mặt mũi của anh ta cũng là của nhà họ Hòa.
“Có thực lực? Thực lực thế nào?”
“Cẩn thận? Tôi phải cẩn thận cái gì?”
Hòa Tiến nheo mắt, hừ lạnh, khóe miệng cười khinh thường.
Anh ta không giấu giếm sự khinh thường dành cho Giang Hải: “Ung tiểu thư, tôi sợ là cô chưa hiểu rõ thế lực của nhà họ Hòa ở phía Bắc rồi.”

“Mặc dù nhà họ Hòa ngoài mặt chỉ là kinh doanh, nhưng trong thế giới ngầm cũng thế lực không thể coi thường.”
“Chưa nói tới việc Giang Hải đó chỉ là một tên ở rể, cho dù có là chủ nhân thực sự của tập đoàn Uyển Như, trong mắt gia tộc lớn như chúng tôi, cũng chỉ như một con kiến, cách biệt như thế nào chắc cô cũng tự tưởng tượng ra được.”
“Cô, hiểu không?”
Ung Tiểu Ni ngay lập tức tỏ ra cực kỳ hoảng sợ: “Hiểu, hiểu, tất nhiên là hiểu.”
“Gang Viêm dám đắc tội với anh Hòa, rõ ràng là đang tự đào hố chôn mình.”
“Có điều…”
Hòa Tiến lại cau mày, Ung Tiểu Ni này, rốt cuộc có não không vậy? Toàn nói mấy lời đâm chọt, có thể nói gì đó khiến ông đây nghe lọt tai một chút có được không?
“Có điều cái gì? Không cần phải ấp a ấp úng như thế.”
Ung Tiểu Ni nói: “Có điều, nếu như thật sự chọc giận anh ta...!tôi...!nhà họ Ung nhà chúng tôi, thật sự chọc không nổi những kẻ kiêu ngạo và độc đoán đó đâu.”
“Anh Hòa, đám đàn em đó của anh ta....!không dễ động vào đâu.”
"Không sao, tôi đã sắp xếp cao thủ đi nghe ngóng tình hình rồi, chỉ cần khiến cho tên Giang Hải đó chịu khổ một chút, anh ta tự khắc sẽ biết nên hành xử thế nào”
Giang Hải, thật không biết tự lượng sức.
Dám đắc tội với anh ta, coi như tự chuốc lấy thảm bại.
Hơn nữa, thứ mà Hòa Tiến muốn không chỉ là cho Giang Hải một bài học, mà còn là mạng của Giang Hải.
Lần trước, Hòa Tiến đã tìm tới Quỷ, muốn gã giúp đỡ thủ tiêu Giang Hải.
Không ngờ tên Quỷ đó lại quen biết với Giang Hải, cuối cùng lại cắt đứt hoàn toàn quan hệ với nhà họ Hòa.
Hòa Tiến ngay lập tức lan truyền chuyện này đến phía Bắc.
Ý của nhà họ Hòa ở phía Bắc là muốn cử một vài cao thủ đến ngay lập tức.
Địa bàn ở thành phố Giang Tư, nhà họ Hòa nhất định phải có được, thế lực ngầm ở tỉnh Hải Đông cũng không ngoại lệ.
Nhà họ Hòa cũng đã nuôi dưỡng lực lượng ngầm của riêng mình.
Để có thể làm chủ được thế lực ngầm của tỉnh Hải Đông một cách trọn vẹn, Giang Hải nhất định phải chết.
Đây chính là cái giá cho việc dám tự xưng là Giang gia.
Nhà họ Triệu ở phía Bắc? Thế lực tổn thất lớn, đây là thời điểm tốt nhất để nhà họ Hòa tiến vào tỉnh Hải Đông, một mẻ thu gọn địa bàn trong thế giới ngầm, mối làm ăn này thật quá hời rồi.

Khi bọn họ đang nói chuyện, thì thư ký của Ung Tiểu Ni bước tới cúi đầu xuống thì thầm gì đó vào tai cô ta.
Sau khi nghe xong điều này, Ung Tiểu Ni mỉm cười nói: “Anh Hòa, Cố Uyển Như có kế hoạch đến thành phố Giang Thanh khảo sát, và yêu cầu các kênh bán hàng của nhà họ Ung hợp tác.”
Hòa Tiến nói: “Cho dù cô ta có biết nhà họ Ung đứng sau lưng làm bất ổn thị trường thì đã sao? Cô ta có bằng chứng không?”
“Nhưng mà...!Giang Hải có thể sống đến khi tới được thành phố Giang Thanh hay không thì thật khó nói.”
“Cho dù có đến đi chăng nữa thì cũng không có mạng mà trở về.”
Lúc này, Hoành Thiên Giai lên tiếng: “Tôi lại nghĩ rằng cứ để mấy người của tập đoàn Uyển Như đến thành phố Giang Thanh để mở rộng tầm mắt.”
“Hả?” Hòa Tiến tỏ vẻ khó hiểu.
Lẽ nào Hoành Thiên Giai không muốn giết Giang Hải sao?
Ung Tiểu Ni cũng có cùng một câu hỏi tương tự.
Hoành Thiên Giai nói: “Tập đoàn Tiêu Dao đến thành phố Giang Thanh, đương nhiên sẽ mở tiệc chiêu đãi những đối tác làm ăn.”
“Đến lúc đó, chúng ta cũng sẽ tổ chức một bữa tiệc, tôi lấy danh nghĩa là chủ tịch mời những người nổi tiếng từ thành phố Giang Thanh đến bữa tiệc.”
“Tôi cũng sẽ mời thêm một số bạn bè từ phía Bắc, để bọn họ nhìn thấy môi trường đầu tư tại tỉnh Hải Đông, đương nhiên, bữa tiệc cũng sẽ được tổ chức như một hội nghị xúc tiến đầu tư.”
“Để các tập đoàn, gia tộc trong thành phố Giang Thanh có cơ hội hợp tác với phía Bắc, anh nghĩ xem, bọn họ có tới không?”
Hòa Tiến vỗ tay cười: “Nếu như vậy thì tiệc của tập đoàn Uyển Như sợ là chỉ còn mỗi mấy người phục vụ.”
Ung Tiểu Ni cũng cười hưởng ứng.
Tuy nhiên, Hoành Thiên Giai lại nói: “Đến khi đó, chúng ta phải nghe ngóng xem Tập đoàn Uyển Như sẽ tổ chức tiệc ở đâu, chúng ta cũng sẽ chọn cùng một khách sạn với Tập đoàn Uyển Như.”
“Tôi cũng sẽ mời tập đoàn Tiêu Dao đến tham gia tiệc.”
Hòa Tiến sửng sốt: “Mời bọn họ? Cái này...”
Ung Tiểu Ni hiểu ý, trên môi nở một nụ cười.
Ngay lập tức, Hòa Tiến cũng hiểu ra, nhếch mép cười nói: "Đến lúc đó, bọn họ có tới cũng không được, không tới cũng không được, haha.”
Nếu Cố Uyển Như tới, chính là tự sỉ nhục mình, tất cả bọn họ đều có quan hệ với Hoành Thiên Giai, e rằng sẽ giẫm đạp tập đoàn Uyển Như dưới chân mình.
Nếu như không tới, cùng một khách sạn, hai sảnh tiệc, một thì sôi động và một thì vắng vẻ.
Nhìn bề ngoài là thủ phủ của một tỉnh, đà phát triển của Tập đoàn Uyển Như đang rất hưng thịnh.
Tuy nhiên, nhiều người biết được nôi tình bên trong đều hiểu, hiện tại bọn họ đang ở trong tình trạng bấp bênh.
Hoành Thiên Giai muốn đối phó với Tập đoàn Uyển Như không phải là chuyện đơn giản.
Tác động tiêu cực này sẽ tiếp tục ảnh hưởng, thậm chí còn phát triển thành việc phá vỡ hợp đồng của các đối tác làm ăn với Tập đoàn Uyển Như.
Tất nhiên, cũng sẽ có những phương tiện truyền thông suốt ngày tung ra các loại tin tức tiêu cực về Tập đoàn Uyển Như, thậm chí còn có tin đồn rằng Tập đoàn Uyển Như đang suy tàn.
Bên cố Uyển Như còn chưa có động tĩnh thì đã nhận được lời mời từ thành phố Giang Thanh, mời Tập đoàn Uyển Như tham gia tiệc xúc tiến đầu tư.

Tuy nhiên, thời gian cụ thể vẫn chưa được xác định.
Cố Uyển Như cũng không nghĩ nhiều, lập tức đồng ý, nói rằng cô nhất định sẽ đến.
Giang Hải chậm rãi lắc đầu, cô vợ ngốc này, sợ là vẫn chưa biết mấy chuyện phía sau đều là một ván do Hoành Thiên Giai cố tình dàn xếp, đây là một cái bẫy.
Người mời là Hoành Thiên Giai, tên này, tuyệt đối không phải là loại tốt lành gì.
Lịch trình sáng sớm ngày hôm sau đã định, nhân viên làm việc ở thành phố Giang Thanh của Tập đoàn Uyển Như lập tức đặt khách sạn.
Tuy nhiên, vào thời điểm này, thời gian tổ chức tiệc của Hoành Thiên Giai cũng đã được ấn định.
Cố Uyển Như cau mày, “Làm sao có thể cùng một lúc?”
Nhưng mà, thay đổi thời gian vào lúc này thì đã quá muộn rồi.
Có tin tức liên quan, Thất Hồn nhanh chóng báo cho Giang Hải.
“Những đối tác đó nhất định sẽ lựa chọn tham gia tiệc của Hoành Thiên Giai.”
“Đế vương, chúng ta có cần phải làm gì không?”
Giang Hải nhếch miệng nói: “Đương nhiên, nếu như không tặng cho Hoành Thiên Giai một một món quà lớn, thì anh ta sẽ còn tiếp tục làm càn.”
Hoành Thiên Giai dự định chính thức đẩy mình về phía trước.
Dùng uy danh của chủ tịch thành phố để cho mọi thế lực, những người nổi tiếng, các gia tộc lớn thấy, Tập đoàn Uyển Như đã đắc tội người không nên đắc tội, sau này bất cứ hợp tác với tập đoàn Uyển Như thì đều là kẻ thù của Hoành Thiên Giai.
“Đây là danh sách khách mời của Hoành Thiên Giai, trong này có rất nhiều thế lực phía Bắc.”
“Đặc biệt là những tập đoàn, gia tộc ở thành phố Giang Thanh, tất cả đều được liệt kê.”
Giang Hải cầm lấy, ngẫu nhiên liếc nhìn.
“Cứ tương kế tựu kế đi.” Giọng nói của Giang Hải rất bình tĩnh, Thất Hồn biết mình phải làm gì.
Vào lúc này, các tập đoàn, gia tộc ở thành phố Giang Thanh đã nhận được hai thiếp mời.
Không ít người bày ra vẻ mặt khó khăn khi phải lựa chọn.
Một mặt nghĩ tới giai đoạn đầu hợp tác với Tập đoàn Uyển Như, mặt khác, cũng không thể làm phật lòng Hoành Thiên Giai.
Ngoài ra, tham gia tiệc của Hoành Thiên Giai còn sẽ có cơ hội tiếp xúc với các gia tộc phía Bắc, nếu như có thể hợp tác với gia tộc phía Bắc, đối với bọn họ mà nói, đó là cơ hội có tu tám đời cũng chưa chắc có được.
“Tiệc của tập đoàn Uyển Như, tôi không tham dự.”
Một thế gia đang mở một hội nghị gia tộc bàn về vấn đề này.
“Tôi nghĩ mình nên thu xếp cho cấp dưới đi ứng phó một chút.”
"Không, tôi thấy có chỗ nào đó không ổn, thời gian mở tiệc của Hoành Thiên Giai chỉ sớm hơn so với tập đoàn Uyển Như có một tiếng.”.