Chàng Rể Đại Gia

Chương 998: Ơn nghĩa của người đẹp




Người phụ nữ tỏ vẻ đáng thương nói với Chu Dương: "Thực ra, tôi hoàn toàn không có bất kỳ sức chiến đấu nào cả".

"Nhiệm vụ của tôi chính là ở nơi này hút chút chân khí của anh, nếu như anh thật sự có thể giao chân khí của anh cho tôi, vậy thì anh đương nhiên có thể vượt qua cửa ải này".

"Nếu không, cách duy nhất để anh có thể sang cửa ải tiếp theo chính là giết tôi".

Người phụ nữ có vẻ rất thành thật, nói ra toàn bộ mục đích của mình cho anh.

Nghe đến câu này, Chu Dương rơi vào trầm mặc.

Trong lòng anh đang cân nhắc, sơ bộ cũng đã hiểu hút chân khí mà người phụ nữ này nói là ý gì.

Có lẽ là làm ‘chuyện đó’, rồi người phụ nữ này sẽ có thể hút ra một lượng chân khí nhất định trong cơ thể của anh.

Mức độ nguy hiểm của cửa ải lần này như thế nào, Chu Dương cũng đã có thể tưởng tượng ra được.

Người phụ nữ này rất có khả năng sẽ cướp hết toàn bộ chân khí mà anh có.

Sau khi cơ thể anh trống rỗng cũng là lúc hoàn toàn mất đi sinh mạng.(o-0)

Nói cách khác nếu như bạn đồng ý với người phụ nữ này, về cơ bản đồng nghĩa với việc bạn chắc chắn phải chết.

Nhưng nếu như không đồng ý, người phụ nữ này có vẻ quá đáng thương.

Cô ta dường như cũng không làm sai điều gì, chỉ yên lặng ngồi ở nơi đó.

Bạn có thể rời khỏi căn phòng bí mật này hay không thực tế phải xem thực lực của bạn, không liên quan gì đến người phụ nữ kia.

Tuy nhiên bạn lại vì ɖu͙ƈ vọng cá nhân, mục đích muốn rời khỏi nơi này của mình mà ra tay với cô gái không hề làm gì sai trái này.

Đây là một chuyện rất tàn nhẫn, lương tâm của Chu Dương không cho phép anh làm như vậy.

Lấy một ví dụ đơn giản, Chu Dương muốn qua một con sông nhưng con sông này bây giờ không có bất cứ cây cầu nào, nếu như muốn đi qua con sông này Chu Dương nhất định phải bắt một người vô tội ở bên cạnh, dùng cơ thể của anh ta làm thành cây cầu cho mình qua sông.

Nhưng thực tế việc bản thân có thể qua được sông hay không, không hề liên quan đến người vô tội kia.

Sở dĩ làm như vậy chỉ là vì ham muốn ích kỉ của bản thân mà làm tổn hại đến lợi ích của người khác.

Giống y hệt với tình cảnh của anh lúc này.

Chu Dương cũng đã hiểu cuộc thử thách này rốt cuộc là gì.

Không hổ là thử thách dành cho hoàng đế võ giả.

Nếu như người đến đây là một tông sư võ giả thông minh, khi anh ta hiểu ra quy tắc ở nơi này, sau khi phát hiện người phụ nữ kia không thể đụng vào chắc chắn sẽ lập tức lựa chọn giết chết cô ta, không chút do dự rời khỏi căn phòng này. O.o!

Bởi vì đơn giản tính nguyên tắc của một số tông sư võ giả không mạnh mẽ lắm.

Nhưng đối với hoàng đế võ giả, chỉ cần trở thành hoàng đế võ giả cũng đồng nghĩa với việc tính nguyên tắc của anh phải vô cùng mạnh mẽ.

Sự kiêu ngạo của hoàng đế võ giả không cho bản thân làm chuyện này.

Vì sự nhu nhược của bản thân mà lại đi giết chết một cô gái vô tội. ….

Chu Dương yên lặng nhìn người phụ nữ kia, nhưng làm thế nào cũng không ra tay được.

Suy cho cùng cô gái ấy thực sự không có tội tình gì.

Bản thân anh không thể rời khỏi căn phòng này là do năng lực anh kém cỏi.

Nếu như giết người phụ nữ này đồng nghĩa với việc anh thừa nhận bản thân mình vô dụng, hơn nữa còn phó mặc sự vô dụng của bản thân mà đi đổ trách nhiệm lên người cô gái ấy, điểm này bản thân Chu Dương không thể chấp nhận được. .. ..

"Quan nhân, anh suy nghĩ xong chưa? Muốn giết tôi chưa?", người phụ nữ lại bắt đầu hỏi.

Chu Dương trầm lặng thở dài một hơi, sau đó quay người đi tới bên cạnh: "Tránh xa tôi ra chút, từ giờ trở đi đừng nói chuyện với tôi”.

"Tôi sẽ tự mình nghĩ cách rời khỏi căn phòng rách nát này, nhưng cô tuy.ệt đối đừng để tôi tìm được lý do giết cô".

Giọng nói lãnh đạm của Chu Dương vang lên.

Anh quyết định tạm thời không chạm vào người phụ nữ này, hơn nữa nhất định phải để cô ta tránh xa mình…..

Nếu không anh sợ bản thân không khống chế được, sợ rằng anh sẽ cố ý mượn cớ nào đó để làm khó cô ta, đến khi cô ta chọc giận anh một chút, anh sẽ ra tay giết chết cô ta.

….

Nhưng nguyên nhân mà anh thực sự giết cô ta không phải vì cô ta đã chọc giận anh.

Mà là bởi vì sự hèn nhát của bản thân.

Anh cho rằng bản thân không thể rời khỏi căn phòng này vì vậy mới ra tay với cô ta.

…..

Chu Dương tuyệt đối không cho phép chuyện như vậy xảy ra.

Vì thế anh đi thẳng đến mép căn phòng, đến chỗ cửa đá đồng thời nhắc nhở người phụ nữ kia phải tránh xa anh ra.

Nhìn cánh cửa đá trước mặt, Chu Dương ngưng tụ chân khí lại sau đó đánh mạnh lên trêи đó.

…..

Bản thân là hoàng đế võ giả, sức lực của anh có thể dễ dàng phá vỡ tảng đá to…..

Vốn dĩ một người vừa mới bước vào tông sư võ giả, trong cơ thể đã có một sức mạnh ngang với một con trâu, còn những tay lão luyện đã đắm chìm trong cảnh giới của tông sư võ giả mấy chục năm, thậm chí đã gần đạt đến hoàng đế võ giả, trong cơ thể có sức mạnh gấp ba lần.

Nói cách khác, một tông sư võ giả có sức mạnh cực lớn, một cú đấm ngang với trọng lượng của ba con trâu cộng lại….

Vô cùng khủng bố!

Nếu như so sánh, sức mạnh của một hoàng đế võ giả có lẽ nhiều hơn ba con voi cộng lại.

….

Trọng lượng của ba con voi hoàn toàn không thể so sánh được với tông sư võ giả.

Đồng thời nếu như một hoàng đế võ giả dùng toàn bộ sức mạnh của mình hội tụ trong một cú đấm, sức mạnh của người này có thể dễ dàng phá vỡ cả tảng đá.

Vì vậy Chu Dương mới thử cách này, hơn nữa anh cũng có đủ tự tin bản thân có thể phá vỡ cửa đá trước mặt.

….

Cú đấm này của anh có thể hội tụ trọng lượng hàng chục tấn….

Chẳng lẽ ngay cả một cửa đá cũng đánh không vỡ được sao?

Đúng vậy, đánh không vỡ được.

Sau khi Chu Dương đấm mạnh vào, lực truyền tới từ cửa đá đánh bật anh ra ngoài….

Không ngờ cửa đá này có thể phản lực.

….

Dường như vừa nãy Chu Dương đã dùng bao nhiêu sức lực, kết quả bấy nhiêu sức lực lại phản ngược lại trêи người anh.

Mà sức mạnh của anh lại không thể tạo ra bất cứ tổn hại nào cho cửa đá này.

….

Chịu một đòn toàn lực của mình, Chu Dương bất ngờ bay ra sau đó phun ra một ngụm máu.

Vừa rồi anh hoàn toàn không có chút chuẩn bị nào vì thế đã bị một đòn đánh nặng nhất của mình đánh trúng.

Vẫn may trong căn phòng này không có mối đe dọa nào khác, vì thế thứ anh có là thời gian để dần dần hồi phục vết thương…..

Sắc mặt của Chu Dương trở nên nghiêm túc, anh ngồi xếp bằng, từ từ vẫn chuyển chân khí lên.

Lúc này người phụ nữ đang ngồi ở phía sau bức rèm lại nói: "Quan nhân, anh không thể rời khỏi nơi này nếu chỉ dùng vũ lực, như vậy chỉ càng khiến anh thêm bị thương mà thôi”.

"Muốn rời khỏi nơi này chỉ có hai cách, cách một là để tôi hút ra một phần chân khí của anh, cách hai là giết chết tôi”.

Chu Dương hừ một tiếng: "Tôi đã nói rồi, đừng nói chuyện với tôi, đừng để tôi tìm được lý do giết cô, nghe không hiểu sao?"

"Muốn hút một phần chân khí của tôi ư?"

"Cô chắc chắc là một phần chứ? Thực sự không phải là sẽ hút hết sao?"

“Tôi sẽ không bị mắc lừa đâu”....