Chàng Rể Đại Gia

Chương 827: Mục tiêu thứ nhất




Chu gia là một trong bốn gia tộc lớn ở thủ đô, cũng là gia tộc siêu lớn mạnh đứng đầu cả nước, những gia tộc khác như Tôn gia, Tô gia, Đinh gia không thể so sánh được.

Cái khác chưa nói, về mặt quy mô và sức mạnh, Chu gia có năng lực để phân cao thấp với gia tộc ẩn dật như Hứa gia.

Thậm chí ở rất nhiều khía cạnh, Chu gia còn mạnh hơn cả Hứa gia.

Do đó ở thành phố vô cùng quan trọng như Đông Hải, Chu gia cũng đã bố trí sắp xếp không ít sản nghiệp, nằm trong phạm vi bố trí sản nghiệp Chu gia trêи phạm vi toàn quốc.

Ngoài câu lạc bộ Silver Lake, Thúy Hồ Cư, sở kiểm định Chu Thị, còn có nhiều sản nghiệp khác.

Trần Thế Hào và Thủy Băng Nguyệt đều đã nói với Chu Dương về những sản nghiệp này.

Lần này Chu Dương quyết định tạm thời tiếp xúc với người phụ trách những sản nghiệp trước.

Còn về đối phương sẽ có thái độ gì, vốn dĩ không phải chuyện bây giờ Chu Dương cần suy nghĩ, nếu mình không đi thăm hỏi, vậy thì vĩnh viễn cũng không thể biết được thái độ của bọn họ.

Mà lần này chỉ dựa vào Tô gia để tiêu diệt Hứa gia, có thể vẫn chưa đủ.

Cho nên để chắc chắn đạt được mục đích, Chu Dương vẫn nên hạ quyết tâm.

Chu Dương, Trần Thế Hào và Tôn Liên, xuất phát từ câu lạc bộ Silver Lake, đi đến địa điểm mục tiêu đầu tiên.

Tòa nhà tài chính Thiên Địa.

Nằm ngay trung tâm thành phố Đông Hải, là tòa nhà tài chính lớn nhất Đông Hải, cũng có vị thế cao trong cả nước.

Một công ty tài chính đi lên từ tòa nhà tài chính Thiên Địa, chỉ trêи thị trường cũng đã vượt hơn mười công ty khác, hơn nữa phần lớn tài sản đoán chừng vượt hơn mười tỷ.

Với lai lịch như vậy, tòa nhà tài chính Thiên Địa có danh tiếng vô cùng lớn trong ngành.

Mà tòa nhà tài chính này cũng chính là sản nghiệp của Chu gia ở Đông Hải, còn là sản nghiệp nổi bật nhất, thực lực mạnh nhất ở Đông Hải.

Hễ là những người có tiếp xúc với tầng lớp cấp cao của Chu gia, đều biết tòa nhà tài chính Thiên Địa có quan hệ vô cùng mật thiết với Chu gia ở thủ đô.

Điểm đến đầu tiên của nhóm người Chu Dương chính là tòa nhà tài chính Thiên Địa.

“Tòa nhà tài chính Thiên Địa này cũng có địa vị không tầm thường ở Chu gia, được coi là một trong năm sản nghiệp đứng đầu của Chu gia, người phụ trách là một trưởng lão của Chu gia - Chu Vỹ Hải, có thể xem là chú của gia chủ và là ông chú của cậu”.

Đến trước tòa nhà tài chính Thiên Địa, nhìn tòa nhà sừng sững trước mặt, Trần Thế Hào trầm giọng nói.

“Chu Vỹ Hải này là người như thế nào? Ý tôi là ông ta có địa vị thế nào ở Chu gia, có quan hệ gì với gia chủ?”

Chu Dương khẽ hỏi, đương nhiên anh không dám sơ suất, cũng không dám xem thường một người như vậy.

Tồn tại một nhân vật to lớn có thể nắm giữ tòa nhà tài chính Thiên Địa sao có thể là một nhân vật đơn giản được.

Mà sở dĩ anh hỏi như vậy, cũng là đang suy nghĩ đến lát nữa nhìn thấy đối phương thì nên nói chuyện thế nào với người ta.

Dẫu sao, nếu Chu Dương cũng không hiểu gì về Chu Vỹ Hải thì hoàn toàn không biết nên hành động như nào.

Sau khi biết được một vài chuyện của Chu Vỹ Hải ở Chu gia, nhất là mối quan hệ với Chu Hằng Thiên, anh mới có thể phát huy tốt hơn.

“Chu Vỹ Hải không có con nối dõi, cũng coi như tồn tại trung lập ở Chu gia, mà bởi vì năng lực của ông ấy vô cùng lớn mạnh, cho nên mới có thể vững vàng nắm giữ tòa nhà tài chính Thiên Địa này. Vai vế của Chu Vỹ Hải ở Chu gia cũng khá ổn, cho nên người của Chu gia không dám làm gì ông ta”.

“Còn về mối quan hệ của ông ấy với gia chủ, cái này tôi nói không được, bởi vì mười mấy năm trước, khi tôi rời khỏi Chu gia, lúc đó mối quan hệ của Chu Vỹ Hải và gia chủ hình như không tốt lắm, nghe nói hai người họ còn ầm ĩ một trận, cũng không biết sau đó thế nào”.

“Có điều Chu Vỹ Hải được coi là một người dễ nói chuyện nhất trong số những người lần này cậu cần thăm hỏi, nếu ngay cả ông ấy cậu cũng không nắm chắc, vậy khả năng cậu muốn thuyết phục những người khác là cực kỳ nhỏ”.

“Nhưng nếu cậu có thể thuyết phục được Chu Vỹ Hải, vậy có ông ấy ở đây, cậu cũng sẽ dễ dàng thuyết phục những người kia hơn, vì họ ít nhiều sẽ tôn trọng ông ấy”.

Trần Thế Hào thấp giọng nói với nét mặt cũng vô cùng cẩn trọng, không dám chắc.

Dẫu sao mười mấy năm trước, ông biết Chu Vỹ Hải và Chu Hằng Thiên từng xảy ra mâu thuẫn, hơn nữa dường như đã gây ra chấn động không nhỏ ở Chu gia.

Phải biết rằng, lúc đó Chu Hằng Thiên vẫn chưa phải trở thành gia chủ của Chu gia.

Giờ đã mười mấy năm trôi qua rồi, rốt cuộc trong lòng Chu Vỹ Hải nghĩ thế nào, cho dù là Trần Thế Hào cũng không biết được.

“Như vậy thì...”

Trong lòng Chu Dương hơi nặng trĩu.

Anh không ngờ ngay cả người đầu tiên còn chưa gặp mà đã nghe được những tin không hay như vậy.

Chu Vỹ Hải này lại từng có xung đột mâu thuẫn với Chu Hằng Thiên, thậm chí lúc đó còn gây ra chấn động không nhỏ ở Chu gia.

Nói cách khác, giữa Chu Vỹ Hải và Chu Hằng Thiên có mâu thuẫn, hơn nữa rất có khả năng sẽ liên lụy đến mình.

Lúc này Chu Dương đến tận cửa hỏi thăm, muốn tìm kiếm sự giúp đỡ của Chu Vỹ Hải, đó không khác gì nói chuyện viển vông.

Sắc mặt Chu Dương hơi khó coi, nhưng đã đến tòa nhà tài chính Thiên Địa, trước khi không có được kết quả cuối cùng, anh cũng không thể từ bỏ.

Huống hồ, từ trong lời nói của Trần Thế Hào vừa nãy, Chu Dương cũng phân tích rõ vài điểm.

Đầu tiên, Chu Vỹ Hải không có con nối dõi, vậy ở Chu gia, ông ta không có nhu cầu lợi ích tuyệt đối, càng sẽ không có xảy ra tranh chấp gì về mặt quyền lực với Chu Hằng Thiên ở gia tộc.

Thứ hai, Chu Vỹ Hải có năng lực mạnh mẽ, vai vế cao.

Năng lực mạnh, chứng tỏ Chu Vỹ Hải là một người nhìn xa trông rộng, biết khi nào nên làm gì và gặp phải vấn đề gì thì nên làm thế nào.

Vai vế cao, chứng tỏ Chu Dương chỉ cần thuyết phục Chu Vỹ Hải, vậy thì cho dù là lần này tiêu diệt Hứa gia, hay tương lại anh vào Chu gia, Chu Vỹ Hải đều có thể giúp đỡ không ít.

Chuyện một công đôi việc như vậy, Chu Dương cũng không có bất cứ lý do nào để từ bỏ.

Nghĩ như vậy, nhóm người nhanh chóng bước vào tòa nhà tài chính Thiên Địa.

Vừa bước vào tòa nhà, trước mắt Chu Dương liền bừng sáng.

E rằng chỉ riêng diện tích đại sảnh tầng một của tòa nhà tài chính Thiên Địa chiếm đã hơn một nghìn mét vuông, khác xa với tòa nhà công ty Danh Dương, còn lớn hơn nhiều so với tòa nhà Hằng Phong.

Mà điều này cũng đủ nói rõ được thực lực của tòa nhà tài chính Thiên Địa, ngay cả đại sảnh tầng một cũng có diện tích lớn như vậy, có thể biết được thực lực của tòa nhà tài chính Thiên Địa này ra sao.

Hơn nữa, tòa tòa nhà này có một trăm bốn mươi tám tầng, là tòa nhà cao nhất Đông Hải, đứng top ba trong cả nước.

Tiền vốn và thực lực cần có để xây dựng tòa nhà này, người bình thường không tưởng tượng nổi.

Thậm chí nếu để Tôn gia, Tô gia hoặc Đinh gia đến, cũng không có bất kỳ gia tộc nào có thể đơn độc nuốt trôi một công trình to lớn như vậy.

Thậm chí ba gia tộc liên kết lại với nhau cũng chưa đủ.

Ba người họ đến đại sảnh, tới thẳng quầy lễ tân, nói rõ mục đích với nhân viên.

“Xin lỗi, nếu các anh không hẹn trước với chủ tịch Chu của chúng tôi, thì không thể lên gặp được”.