Chàng Rể Đại Gia

Chương 741: Hành động bất ngờ




Nhậm Thanh Thanh nhìn Chu Dương đầy mong đợi, ánh mắt kϊƈɦ động phấn khích, tựa như Giang Yến đang đứng trước mặt, dang hai tay ra chào đón cô.

“Ừ...”

Chu Dương kinh ngạc, anh không ngờ Nhậm Thanh Thanh sẽ đưa ra yêu cầu với mình như vậy.

Không riêng gì Chu Dương, cả Nhậm Phong, Bào Ca và thím Ngô ở bên cạnh cũng sững sờ.

Tuy nhiên, sau khi thấy vẻ mặt vô cùng nghiêm túc của Nhậm Thanh Thanh, họ cũng không cảm thấy quá kì lạ nữa.

Chỉ là Chu Dương hơi khó hiểu, Giang Yến nổi tiếng đến vậy sao?

Fans hâm mộ của cô ấy lại là cháu gái của Nhậm Phong.

Phải biết rằng, địa vị và thân phận của Nhậm Thanh Thanh không hề kém Giang Yến.

Thậm chí, tòa nhà Hằng Phong có tính chất đặc thù, đây không chỉ là sản nghiệp của một gia tộc, vì vậy người mà Nhậm Thanh Thanh có thể tiếp xúc so với Giang Yến không những nhiều hơn, mà còn ở cấp độ cao hơn.

“Anh Chu Dương, tôi gọi anh một tiếng anh rồi, anh phải dẫn tôi đi gặp chị Giang Yến, tôi thực sự rất hâm mộ chị ấy, mãi vẫn chưa có cơ hội nói chuyện cùng, vốn dĩ tôi định đến gặp rồi, nhưng lại nghe nói chị ấy đã về nước.”

Nhậm Thanh Thanh thấy Chu Dương không lên tiếng, liền tiếp tục xin xỏ.

Đồng thời, Nhậm Thanh Thanh còn làm nũng.

Lúc này, Chu Dương không thể ngồi yên.

Đùa à, mình đã kết hôn rồi, điều này Nhậm Phong đương nhiên cũng biết.

Nếu Nhậm Thanh Thanh nũng nịu với mình khiến ông ta khó chịu, vậy thì hậu quả chắc chắn không hề tốt đẹp.

“Cũng không phải không thể, nhưng Giang Yến đang ở tỉnh Tương Tây, tôi tạm thời chưa có ý định đi đến đó…”

Chu Dương suy ngẫm một lúc, từ tốn nói.

Không phải anh cảm thấy không thể dẫn Nhậm Thanh Thanh đi Tương Tây gặp Giang Yến một lần, dù sao dựa vào thân phận và địa vị của Nhậm Thanh Thanh, cũng chẳng có ý đồ gì xấu với Giang Yến, vả lại, nếu Giang Yến biết mình có fans hâm mộ nhỏ tuổi như vậy, chắc sẽ rất vui.

Chỉ là trước mắt anh còn rất nhiều chuyện phải giải quyết ở Đông Hải, chưa thể đến tỉnh Tương Tây ngay được, ít nhất phải xử lý xong chuyện bên quận Phổ Đà, giải quyết mấy người Hứa Du, anh mới có thể bớt lo.

“Không sao hết, chỉ cần anh đồng ý đưa tôi đi gặp chị Giang Yến, lúc nào cũng được, tôi có thể đợi.”

Nhậm Thanh Thanh không hề quan tâm đến sự lưỡng lự của Chu Dương, cương quyết phải gặp được Giang Yến, trêи mặt đầy vẻ quyết tâm không từ bỏ.

“Chu Dương à, Thanh Thanh đã có nguyện vọng như vậy, mà cậu lại thân quen với Giang Yến, nếu không ngại thì bớt chút thời gian đưa con bé đi gặp Giang Yến một lần, nhân tiện giúp tôi gửi lời chào đến Giang gia.”

Nhậm Phong đột nhiên lên tiếng, ánh mắt nhìn Chu Dương với ẩn ý sâu xa.

Nhậm Phong đột nhiên nói muốn Chu Dương chuyển lời chào của ông ta đến Giang gia khiến anh thực sự kinh ngạc.

Dù sao, Chu Dương và Giang gia có không ít ân oán, lời chào hỏi gửi gắm cho Chu Dương Giang gia chưa chắc đã nhận.

Bản thân Chu Dương cũng không thể nói những lời như vậy với Giang gia.

“Ông Nhậm, tôi và Giang gia xảy ra chút chuyện không vui vẻ gì, vì vậy đến thời điểm này, người tôi có thể nói chuyện ở Giang gia chỉ có Giang Yến, những người khác, bây giờ đoán chừng hận không thể ăn tươi nuốt sống tôi.”

Chu Dương cười gượng nói.

Anh chẳng có gì phải che giấu.

Ân oán giữa anh và Giang gia, hàng loạt chuyện xảy ra ở Tương Tây đến cả Hổ Gia cũng biết rõ ràng.

Nếu Nhậm Phong muốn biết, chưa đến một ngày tất cả thông tin đều sẽ được đặt trêи bàn của ông ta, vừa xem là hiểu ngay.

“Vậy à, thôi được rồi, bỏ đi, nhưng cậu có thể nói chuyện với Giang Yến vậy giúp Thanh Thanh làm quen với cô ấy chắc không có vấn đề gì chứ?”

Nhậm Phong nói, không nhắc đến chuyện nhờ Chu Dương chuyển lời chào của ông ta đến Giang gia nữa.

Ban đầu, Nhậm Phong cho rằng quan hệ giữa Chu Dương và Giang gia rất tốt, ông cũng nghe Nhậm Thanh Thanh nói Giang Yến xuất thân từ một gia tộc lớn.

Có thể được Nhậm Thanh Thanh coi như một gia tộc lớn tất nhiên phải có sức ảnh hưởng rất lớn ở Tương Tây.

Vốn dĩ Nhậm Phong muốn nhờ Chu Dương chuyển lời chào hỏi của mình đến Giang gia, thực ra cũng có ý định muốn chống lưng cho Chu Dương.

Bất luận thế nào, dựa vào địa vị của Nhậm Phong ở Đông Hải và trong cả nước, tất nhiên cũng có ảnh hưởng không nhỏ ở Tương Tây.

Nói như vậy, Giang gia cũng sẽ không xem thường Chu Dương và Nhậm Thanh Thanh.

Nhưng bây giờ Chu Dương nói những lời này, Nhậm Phong cũng không gượng ép nữa.

Để thuận theo tự nhiên đi!

Dẫu sao, Nhậm Phong nghe giọng điệu và hàm ý vừa nãy của Chu Dương, cảm thấy hình như có chuyện gì đó với Giang Yến mà anh vẫn chưa nói ra.

Nhưng điều đó không quan trọng, Nhậm Phong không phải người thích hóng chuyện, không hề để tâm đến mấy chuyện như vậy.

“Ừ, thế này đi, chờ xử lý xong mọi chuyện, tôi cũng cần đi Tương Tây một chuyến, đến lúc đó, nếu cô còn ở trong nước thì tôi sẽ đưa cô đi gặp cô ấy, giới thiệu để hai người làm quen.”

Chu Dương suy nghĩ một lúc, rồi cười nói.

Anh thật sự không thể từ chối Nhậm Thanh Thanh.

Cô là một tiểu thư nhà giàu, không mưu mô thủ đoạn, vẫn luôn sống trong sự bao bọc, bảo vệ của Nhậm Phong, có lẽ luôn mơ hồ đối với những âm mưu toan tính của thế giới bên ngoài.

Mà một vài hiểu lầm ban nãy chẳng qua là Nhậm Thanh Thanh hiểu lầm Nhậm Phong định giới thiệu bạn trai cho cô.

Chu Dương có thể hiểu Nhậm Thanh Thanh, chắc chuyện Nhậm Phong giới thiệu bạn trai như thế này đã từng xảy ra không ít lần nên mới cảnh giác đến mức này.

“Thật sao! Tốt quá!”

Nhận được câu trả lời chắc chắn từ Chu Dương, Nhậm Thanh Thanh rất phấn khích, nhảy nhót tại chỗ, hai tay giơ lên cao, xoay người một vòng, vẻ mặt vô cùng vui mừng.

“Yêu anh quá đi mất!”

Đột nhiên, Nhậm Thanh Thanh chạy đến chỗ Chu Dương đột ngột ôm chầm lấy anh.

Khoảnh khắc ấy, trong biệt thự vô cùng yên lặng.

Nhậm Phong, Bào Ca, thím Ngô kinh ngạc nhìn chằm chằm Chu Dương và Nhậm Thanh Thanh với vẻ mặt khó tin.

Thậm chí, Nhậm Phong và thím Ngô ngoài ngạc nhiên thì dường như còn hơi vui mừng.

Chỉ có Chu Dương lúc này cảm thấy toàn thân cứng ngắc, trong nháy mắt bị Nhậm Thanh Thanh ôm chầm lấy, anh như mất đi ý thức, hai tay lúng túng dang ra, quay đầu đi, không dám tiếp xúc gần với Nhậm Thanh Thanh.

Chu Dương đâu ngờ được, Nhậm Thanh Thanh lúc vui mừng sẽ điên cuồng đến vậy, nhào vào lòng ôm chặt lấy anh.

Dù sao Chu Dương và Nhậm Phong là chỗ quen biết, cũng không phải người xa lạ gì với Nhậm Thanh Thanh, anh sẽ không có ý nghĩ không tốt nào với cô.

Nhưng nếu là một nơi xa lạ, với một người không hề quen biết, lẽ nào Nhậm Thanh Thanh cũng làm như vậy?