Chàng Rể Cực Phẩm

Chương 832: Gia tộc Bright




“A!”.

Anna vừa mới nói dứt lời, hai vệ sĩ trong gia tộc Cromir đã xông đến trước mặt Kim Đào, nhanh nhẹn đập gãy tay chân của anh ta, tùy tiện ném sang vệ đường.

Giữa lúc ấy, bốn tên vệ sĩ của Kim Đào còn muốn cản lại nhưng đã bị hai người vệ sĩ tùy tiện giải quyết.

Bởi vì bây giờ có nhiều chuyện phiền phức, Anna là cháu gái được lão Tước gia yêu thương nhất, hai vệ sĩ đến bảo vệ cho cô là cao thủ có thực lực bảng Nhân.

Chẳng qua vệ sĩ của Kim Đào chỉ là người bình thường mà thôi, làm sao là đối thủ của bọn họ được.

“Thưa cô, đã giải quyết xong rồi, tôi sẽ cử người đưa bọn họ đến gia tộc Bright!”.

Vệ sĩ hơi cúi đầu nói với Anna.

“Ừm, đi đi!”.

Anna gật đầu, cô ta toan đuổi theo Lâm Ẩn.

Còn Trần Vi đã sợ đến đờ người ra cả rồi, cô ta đứng sững sờ tại chỗ, không ngờ một người luôn vênh vênh váo váo trong Trung Hải như Kim Đào lại bị đánh gãy tứ chi, không biết còn sống hay đã chết.

Bốp bốp bốp!

Anna vừa mới đi được hai bước đã nghe thấy tiếng vỗ tay, một thanh niên trông có vẻ hung tợn dẫn theo bốn tên vạm vỡ không biết bước ra từ góc nào.

“Cô Anna, tôi đã mời cô nhiều lần lắm rồi, sao cô không chịu đến gặp tôi chứ? Gia tộc Cromir của cô tỏ vẻ ngang ngược ở Tường Vi Châu quá nhỉ, hở ra là đánh gãy tứ chi của người khác!”.

Thanh niên vừa nói vừa nhìn Anna với vẻ gian tà, bốn tên vạm vỡ cũng bao vây xung quanh Anna và hai người vệ sĩ.

“Derrick Bright! Không ngờ anh lại dám đến Tường Vi Châu của tôi à?”.

Ánh mắt Anna không hề có vẻ hoảng loạn gì cả, cô ta chỉ lạnh lùng nhìn Derrick Bright, gia tộc Bright và gia tộc Cromir là hai gia tộc lớn mạnh nhất ở phương Tây, đã tranh đấu ngoài sáng trong tối hàng trăm năm nay, đây là Tường Vi Châu, cô ta không việc gì phải sợ hãi Derrick Bright.

Cô ta tự tin rằng cho dù bây giờ bị Derrick Bright đánh bại thì người của gia tộc Bright cũng không thể bước ra khỏi Tường Vi Châu được, dù gì bọn họ đã xây dựng thế lực ở Tường Vi Châu hàng trăm năm rồi, một đám người ngoài không tài nào đọ nổi.

Mặc dù gia tộc Bright có lịch sử hàng ngàn năm bên phương Tây, lúc yếu lúc mạnh, nhưng vẫn luôn truyền lại cho thế hệ sau, đến thời điểm bây giờ vẫn là gia tộc hàng đầu, nhưng đây không phải là thứ có thể cho bọn họ lòng tự tin để gây hấn với gia tộc Cromir ở Tường Vi Châu.

“Ha!”.

Derrick bật cười khinh thường, hắn ta lạnh giọng mà nói: “Cô nghĩ rằng bây giờ Tường Vi Châu còn là thiên hạ của gia tộc cô sao? Chẳng bao lâu nữa Tường Vi Châu sẽ thuộc về sự thống trị của gia tộc Bright chúng tôi, còn cô cũng sẽ trở thành đồ chơi của tôi!”.

Nghĩ đến việc sắp sửa chiếm được đóa hoa tường vi xinh đẹp của gia tộc Cromir, hơi thở của Derrick cũng trở nên nóng bỏng,

“Gia tộc Bright các người bắt tay với Cố Thiên Vương rồi à?”.

Anna nhìn Derrick rồi hỏi với giọng lạnh tanh, ngoại trừ Cố Thiên Vương ra, cô thật lòng không nghĩ đến được còn ai có thể ra tay với gia tộc bọn họ.

“Đúng thế, gia tộc Bright chúng tôi đã hợp tác với Cố Thiên Vương rồi, cô thức thời thì bây giờ hầu hạ tôi cho tốt, có lẽ tôi sẽ cho cô một con đường sống”.

Sau khi nói dứt lời, Derrik nhìn Anna với vẻ đắc ý, ánh mắt hắn ta trở nên nóng bỏng.

Anna nhìn Derrick với vẻ khinh thường, cô ta nói hờ hững: “Anh chắc rằng mình sẽ thắng tôi sao?”.

“Anna của tôi ơi, cô ngoan ngoãn đi theo tôi đi!”, Derrick cười lạnh: “Chứ bằng không, đừng trách những đàn em của tôi mạo phạm cô Cromir đấy”.

Hắn ta vừa mới nói dứt lời, bốn gã vạm vỡ bao vây xung quanh Anna đều xoa nắm đấm đe dọa, bọn họ thủ thế chuẩn bị ra tay.

Anna là người đẹp nổi tiếng ở phương Tây, bọn họ có thể nhân lúc bắt giữ Annađể sờ soạng mặt mũi và sờ soạng cô ta, thế chẳng phải tuyệt lắm hay sao.

Nếu Derrick chơi chán rồi, nói không chừng sẽ thưởng cho bọn họ chơi đùa thì sao!

“Cô đi trước đi, chúng tôi sẽ cản bước chúng nó!”.

Hai người vệ sĩ che chở cho Anna đằng sau lưng mình, họ thì thầm với cô ta, hai người bọn họ đều là hộ vệ đã được gia tộc Cromir bồi dưỡng từ lúc còn nhỏ, bốn tên vạm vỡ mà Derrick mang đến có thực lực bảng Nhân, bọn họ cũng chẳng dám chắc cản nổi chúng, chỉ biết bán mạng chiến đấu một trận, hy vọng có thể đem lại cơ hội bỏ trốn cho cô Anna.

“Không cần!”.

Anna dửng dưng đáp lại,Lâm Ẩn còn mạnh hơn cả ông nội lão Tước gia của cô ta nữa, có Lâm Ẩn ở đây, Derrick sẽ không thể làm bọn họ bị thương được.

Nếu như Lâm Ẩn thất bại, cô ta cũng không thể trốn chạy nổi.

“Anna, không phải cô đang đợi cái người ở phương Đông đó đấy chứ?”, Derrick nhìn Anna với vẻ bỡn cợt: “Tôi đã kêu chú Jefferson đi giải quyết cậu ta rồi”.

Nghe nhắc đến tên Jefferson, hai vệ sĩ của Anna đều biến sắc, Tử Thần Jefferson, không ngờ cao thủ số hai của gia tộc Bright lại đến đây.

“Muốn bắt tôi thì một tên Jefferson không đủ đâu!”, Anna nói hờ hững.

Thấy gương mặt lạnh nhạt của Anna, trong lòng Derrick dậy lên cảm giác bất an, hắn ta lớn tiếng quát cô ta: “Anna, ai cho cô lòng can đảm này đấy? Lẽ nào lão già của lão Tước gia đến rồi sao?”.

“Bộp!”.

Derrick vừa mới nói dứt lời, một bóng người đáp xuống bên cạnh hắn ta.

Lâm Ẩn chậm rãi bước đến, anh hờ hững mà nói: “Lòng can đảm của Anna là tôi cho đấy, anh phục không?”.

“Lâm Ẩn!”.

Thấy Lâm Ẩn bước đến, gương mặt Anna toát ra vẻ vui mừng, mặc dù cô ta tin rằng chắc chắn Lâm Ẩn sẽ đến, nhưng vào giây phút nhìn thấy Lâm Ẩn, tảng đá trong lòng cô ta mới có thể hạ xuống đất.

Còn Derrick lại nhìn thi thể bị Lâm Ẩn vứt bên cạnh đăm đăm, gương mặt hắn ta toát ra vẻ kinh ngạc.

“Không…Không ngờ…Cậu lại giết Jefferson…”.

Bây giờ Derrick đã sợ đến nỗi nói năng lắp bắp, Jefferson là kẻ mạnh lên đến bảng Ám, không ngờ mới theo hắn ta ra ngoài một tiếng đồng hồ thôi mà đã trở thành thi thể.

Đôi chân của bốn gã vạm vỡ mà Derrick dẫn theo cũng bắt đầu run rẩy.

“Người phương Đông kia, phía sau gia tộc Bright chúng tôi là Cố Thiên Vương đấy, tôi khuyên cậu tốt nhất là rời khỏi đây đi, chứ bằng không ông nội tôi và Cố Thiên Vương sẽ không tha cho cậu đâu!”, Derrick quát lên, hắn ta cứng miệng nhưng trong lòng đang cảm thấy sợ hãi.

“Kêu bọn họ đến tìm tôi!”.

Mọi người chỉ nhìn thấy cơ thể Lâm Ẩn lay động, gần như không di chuyển, nhưng Derrick lại bị một bạt tai cách không của Lâm Ẩn đánh vào người.

Sức mạnh của Lâm Ẩn rất lớn, cho dù anh chỉ dùng một nửa sức mình thì Derrick - một người còn chưa bước lên bảng Nhân có thể cản nổi.

Nửa quả đầu của Derrrick đã bị Lâm Ẩn tát đến vỡ vụn, nhìn từ góc nghiêng, dường như đầu của hắn ta đã bịép thành một đường thẳng.

“Ầm!”.

Cơ thể của Derrick rơi xuống mặt đất ngoài bảy, tám mét.

Cậu con trai dòng chính của gia tộc Bright đến đây với giấc mộng đẹp trong lòng, thế mà lại bị một cái tát của Lâm Ẩn đánh chết.

“Gì!”.

Bốn gã vạm vỡ mà Derrick dẫn theo đều ngây người tại chỗ, bọn chúng phải làm thế nào khi đối mặt với người đánh thắng Jefferson đây?

Lâm Ẩn nhìn bốn người bọn chúng, anh tùy tiện vung tay, chém ra kiếm khí, trong nháy mắt đã chém bọn họ thành mấy khúc như thể đang cắt thịt, thi thể vương vãi đầy đất.

Rồi sau đó, Lâm Ẩn nhìn về phía người cuối cùng, anh lạnh giọng mà nói:

“Anh đưa chúng tôi về nơi ở của gia tộc Bright, tôi sẽ tha chết cho anh”.