Chàng Rể Cực Phẩm

Chương 466: Quà tặng của gia tộc Cromir




“Nói đi, cô tìm tôi có chuyện gì?”, Lâm Ẩn nghiêm mặt nhìn về phía Anna.

Anna cười vui vẻ, chớp mắt nói: “Anh Lâm thân mến à, chẳng lẽ tôi tìm anh không thể có chuyện gì khác sao? Cứ mang dáng vẻ nghiêm túc như thế làm gì”.

“Anh Lâm thân mến, tôi muốn cảm ơn sự giúp đỡ của anh với tôi. Đêm nay tôi tổ chức tiệc ở toà nhà Tử La Lan, chúng ta ăn một bữa tối dưới nến nhé?”.

Đôi mắt xinh đẹp của Anna lấp lánh ánh nước, dáng vẻ khát vọng tràn ngập sức quyến rũ.

Nói thật, rất khó có đàn ông từ chối một báu vật tuyệt trần như thế.

Sao từ chối cho được những ám chỉ trần trụi như vậy.

“Tôi không rảnh”, Lâm Ẩn lạnh nhạt nói.

“Trở về lo kinh doanh chút sản nghiệp của cô ở Cảng Thành đi”.

Lâm Ẩn không hề có ý nói nhiều với Anna.

Anna cũng không nản lòng, cắn nhẹ môi, ánh mắt mang theo khát vọng và mong đợi.

“Chỉ lần này thôi, Lâm thân mến, khó khăn lắm anh mới giải quyết được đối thủ là Quý Trọng Sơn, chẳng lẽ không nên chúc mừng một chút sao? Đêm nay tôi sẽ thả lỏng với anh, chúng ta vui vẻ một đêm nhé?”.

Anna càng nói càng to gan, càng nói càng lộ liễu, mang đầy ý trêu ghẹo.

Hades và Chris nghe mà cũng thấy không thoải mái.

“Sếp Lâm, hai chúng tôi còn có việc nên ra ngoài trước nhé?”.

Chris và Hades cẩn thận hỏi trước, rất ngoan ngoãn rời khỏi phòng làm việc, tiện thể còn biết điều đóng cửa lại.

Cô Anna và sếp Lâm tán tỉnh lẫn nhau, đây đâu phải lúc hai người bọn họ có thể đứng đó?

Lỡ như làm ảnh hưởng đến hứng thú của sếp Lâm và cô Anna thì bọn họ thật sự gây ra tội ác tày trời rồi.

“Ha ha”.

Nhìn thấy hai người rời đi, Anna che miệng cười trộm.

Cô ta lại lần nữa to gan tiến đến gần ngồi vào lòng Lâm Ẩn, giơ tay ôm lấy cổ anh.

“Lâm thân mến à, bọn họ đều đã ra ngoài rồi, bây giờ trong phòng làm việc chỉ có hai chúng ta thôi, cũng không có chuyện nghiêm chỉnh gì để nói, anh đừng giả vờ đứng đắn nữa”.

“Đồng ý với tôi đi, đêm nay đến toà nhà Tử La Lan cùng nhau ăn bữa cơm được không?”.

Anna phà hơi thở như lan nói chuyện bên tai Lâm Ẩn, giọng nói nũng nịu.

Lâm Ẩn cong môi cười lạnh một tiếng, cô gái nhỏ này chủ động đùa giỡn như vậy là thật sự xem mình như tượng đất sao?

Tượng đất còn có ba phần lửa đấy.

Huống hồ còn là một thanh niên tinh lực dồi dào.

Lâm Ẩn duỗi tay ôm lấy eo nhỏ của Anna, soạt một tiếng đặt thân thể mềm mại của cô ta lên bàn làm việc, đưa lưng về phía mình.

“Nếu cô còn trêu ghẹo nữa, có tin tôi làm cô ngay tại đây không?”.

“Hả?”.

Động tác bất ngờ của Lâm Ẩn khiến Anna sợ tới mức hết hồn, mặt cũng ửng đỏ.

Tư thế nằm nhoài thế này khiến cô ta cảm thấy rất thẹn thùng.

“Không, Lâm thân mến à. Anh… Anh không thể làm như vậy! Anh đừng nôn nóng!”.

Anna hoảng hốt nói.

Lâm Ẩn hừ lạnh một tiếng, khoanh tay đứng dậy.

“Tôi từng nói với cô rồi, tôi là người đã có gia đình”, Lâm Ẩn đưa lưng về phía Anna, lạnh nhạt nói: “Cô đừng chơi mấy trò đó trước mặt tôi, cô còn non lắm”.

Sau lần đầu tiên khi Anna Cromir này to gan chủ động thân mật với mình, thì bây giờ ngày càng suồng sã hơn rồi.

Rõ ràng cô ta nghĩ rằng mình sẽ không làm ra chuyện gì quá đáng.

Thật ra Anna này vẫn là một cô gái nhỏ ngây ngô.

Doạ cô ta một cái đã hoảng hốt ngay tắp lự rồi.

Mặt Anna ửng đỏ, biết mình bị Lâm Ẩn doạ sợ thì hơi mất mặt, nhưng cô ta vẫn thấy không phục.

“Ai nói tôi còn non?”, Anna bĩu môi không phục ưỡn ngực lên, đồi núi phập phồng lập tức xuất hiện.

“Anh xoay người qua đây, nhìn tôi!”.

Lâm Ẩn không xoay người, cũng không nói gì.

Anna đã ôm lấy Lâm Ẩn từ sau lưng, thân thể mềm mại dán sát vào lưng anh.

Cảm nhận được thân thể mềm mại ở sau lưng, trong lòng Lâm Ẩn cũng hơi mất bình tĩnh.

“Đủ rồi!”.

Anh nhướng mày, xoay người xách Anna lên ném cô ta tới chỗ sofa.

Vẻ mặt Lâm Ẩn hờ hững, ánh mắt cũng lạnh như băng.

Đầu tiên Anna hơi sửng sốt, bị đôi mắt lạnh như băng của Lâm Ẩn làm chấn động.

Sau đó, cô ta che miệng cười khanh khách.

“ Lâm thân mến kích động như vậy à, đừng nói anh có phản ứng rồi nhé?”, Anna nở nụ cười đắc ý, cười cực kỳ vui vẻ.

“Ừm…”, cô ta hơi cong môi, đắc ý nói: “Anh Lâm thân mến này, khi nãy anh cảm thấy rất thoải mái đúng không? Tôi có thể khiến anh càng thoải mái hơn đó”.

Nói xong, Anna liếm môi cười thú vị.

Cô ta cuộn mình trên sofa, sau đó duỗi eo, ra sức để lộ dáng vẻ và cử chỉ quyến rũ với tư thế cực kỳ xinh đẹp.

Lâm Ẩn mang vẻ mặt hờ hững, tim lặng như nước, trong lòng cũng rất bình tĩnh.

Cô yêu tinh nhỏ này thật sự quá biết trêu ghẹo, nếu không phải luyện võ dưỡng khí mấy chục năm thì đúng là không nhịn được nữa.

“Hades, đi vào tiễn khách”.

Lâm Ẩn lạnh nhạt nói.

“Ơ kìa anh Lâm, tôi chỉ đùa với anh một chút thôi mà”.

Anna vội vàng đứng dậy, sợ chọc giận Lâm Ẩn.

“Thôi vậy, anh Lâm, lần này tôi đến tìm anh là có việc công”.

Anna nghiêm túc nói.

Nói xong, cô ta lấy một túi tài liệu từ trong túi xách ra.

“Anh Lâm, gia tộc Cromir chúng tôi cực kỳ cảm ơn hợp tác lần này của anh. Cũng rất cảm ơn lợi ích ở Cảng Thành mà anh đem đến”, Anna nghiêm túc cúi người với Lâm Ẩn: “Tôi đại diện gia tộc Cromir bày tỏ sự tôn kính chân thành nhất với anh”.

“Đây là tài liệu sang tên một vài sản nghiệp thực thể ở Cảng Thành, tổng giá trị hơn một tỷ”, Anna nói: “Còn có huân chương Tường Vi máu đại diện cho thân phận khách quý của gia tộc Cromir nữa, chỉ cần cầm huân cương Tường Vi máu này trong tay, thì đến nơi nào trên thế giới, nếu ở đó có sức mạnh của gia tộc Cromir, anh đều có thể tự do sử dụng quyền hạn”.

“Mấy thứ này đều là bố tôi kêu tôi đưa cho anh, đây là quà tặng của gia tộc Cromir chúng tôi, ông ấy còn nhờ tôi gửi lời thăm anh nữa”.

“Sau khi bố tôi nghe nói về chuyện của anh thì rất là kính trọng anh, hy vọng sau này có cơ hội có thể cùng nhau uống tách trà”.

Nói xong, Anna trịnh trọng đưa túi tài liệu trong tay lên.

Lâm Ẩn nhận lấy túi tài liệu, ném vào trong ngăn kéo của bàn làm việc.

Gia tộc Cromir làm việc đúng là rất cẩn thận.

Hiểu cái gì là biết tiến biết lùi.

Cốc! Cốc!

“Sếp Lâm, khi nãy cậu gọi tôi sao? Có gì cần dặn dò ạ?”.

“Làm phiền rồi, sếp Lâm, có người tự xưng là bạn của cậu đến công ty tìm cậu”.

Ngoài cửa vang lên giọng nói căng thẳng của Hades.

“Vào đi”.

Hades lo lắng đẩy cửa ra.

Khi nãy hắn ta có nghe thấy tiếng kêu của Lâm Ẩn, nhưng vì sợ làm phiền đến thời gian tốt đẹp của sếp Lâm và cô Anna nên không dám đẩy cửa đi vào.

Lúc này có người vội vã tìm đến cửa, còn rất hùng hổ, cho nên hắn ta không thể không gõ cửa.

“Hades, là ai tìm đến vậy?”, Lâm Ẩn hỏi.

“Lâm Ẩn, chuyện của cậu ở Cảng Thành cũng xong xuôi rồi đúng không? Triệu Thừa Kiền tôi tìm cậu để kết thúc tất cả mọi chuyện đây!”.

Một giọng nói hùng hồn vang lên.

Triệu Thừa Kiền nghiêm túc dẫn đà chủ Mã và Bùi Vô Danh hùng hổ xông vào phòng làm việc.