“Cậu Ẩn cẩn thận, tên này là đệ tử chân truyền của U Tuyền Tông, đứng thứ hai mươi bảy bảng thiên tài”, Trần Long Tượng ở bên cạnh nhắc nhở.
Dù hắn không tiện ra tay giúp đỡ, nhưng ông nội của hắn là đại trưởng lão Thiên Cơ Tông, dù U Tuyền TÔng muốn động vào hắn cũng phải nghĩ đến Thiên Cơ Tông đã, không dám tùy tiện động vào hắn.
“Một kẻ đứng thứ hai mươi bảy cũng dám nói ẩu nói tả trước mặt tôi à?”, Lâm Ẩn tiến lên một bước, bình tĩnh nói: “Ở trước mặt tôi, dù là nửa bước Chân Thần đỉnh cao cũng không dám ngông cuồng như thế đâu, một Thiên Tiên đỉnh cao, là ai cho cậu lá gan đó vậy?”
Lâm Ẩn giơ một ngón tay lên.
Ầm!
Vuốt rồng U Dương Tử đánh ra lập tức tan nát, nhưng cái chỉ tay của Lâm Ẩn vẫn tiến về phía trước, chớp mắt một cái đã xuất hiện ở chỗ cách U Dương Tử ba trượng, chỉ vào ấn đường của hắn ta.
“Ngươi dám!”
“Dừng tay!”
“Muốn chết à!”
Ba nửa bước Chân Thần của Âm Dương Tông vừa giận vừa sợ. Bọn họ không ngờ Lâm Ẩn lại mạnh như thế, cái chỉ này của anh trông thì bình thường, nhưng có thể mơ hồ cảm nhận được quy tắc trong đó.
Quy tắc thiên địa là thứ chỉ cao thủ Chân Thần mới có thể sử dụng đó!
“Ồn ào!”
Lúc này, Lâm Ẩn không thèm để tâm đến ba người, lúc ngón tay anh chỉ lên ấn đường của U Dương Tử, kiếm khí vô tận đột nhiên bắn ra từ đầu ngón tay, tựa như một cái máy khoan nhanh chóng xoay tròn, thô bạo đánh nát pháp khí hộ thể trên người U Dương Tử.
Đầu U Dương Tử nổ tung thành một làn sương máu, ngay cả thần hồn cũng không thoát được.
“Lâm Ẩn, ngươi đi chết đi!”
Ba nửa bước Chân Thần của Âm Dương Tông vừa giật mình vừa vô cùng tức giận, không ngờ chỉ với một chiêu mà U Dương Tử trên bảng thiên tài đã bị giết chết, bọn họ còn không có cơ hội cứu hắn ta.
Ba nửa bước Chân Thần liên thủ tấn công, hai con hàn long và một con hỏa long dài vạn trượng xuất hiện sau lưng bọn họ, vắt ngang hư không, khí huyết quanh người bọn họ sôi trào như biển, khiến rất nhiều cao thủ xung quanh không thở nổi.
“Lâm Ẩn, chịu chết đi!”
Trưởng lão Âm Dương Tông gào lên, ánh mắt lạnh lẽo, sát khí cuồn cuộn.
Lúc này mọi người đều tập trung trên người Lâm Ẩn, mang theo vẻ tiếc nuối, rõ ràng là không xem trọng anh, cũng có không ít người tỏ vẻ cười trên nổi đau của người khác.
Trần Long Tượng vừa định lên tiếng.
Bên cạnh bỗng vang lên giọng nói lạnh lùng:
“Âm Dương Tông cấu kết với tông môn bên ngoài, có ý đồ phá hỏng nền móng của Nam Hoang ta, đáng chết!”
Nghe thấy lời này, mọi người đều hoảng sợ.
Ba bóng người đi ra từ trong thành, nhanh chóng xuất hiện bên cạnh Lâm Ẩn, hai người đàn ông trung niên cao to và một người đàn ông trung niên mắt bạc, trông khác nho nhã.
Khí thế trên người bọn họ rất mạnh, rõ ràng đề là nửa bước Chân Thần, hơn nữa thân phận của bọn họ đều rất rõ ràng, chắc chắn hai người đàn ông cao to là cao thủ của Man Thần Tông, còn người còn lại là cao thủ của tộc Ngân Linh.
Man Thần Tông đã sớm biết U Tuyền Tông có hai cao thủ ở đây, sao có thể không đề phòng Âm Dương Tông đã sớm cấu kết với U Tuyền Tông được.
Nhìn thấy ba người, người xung quanh lập tức thở phào.
Danh tiếng của Man Thần Tông ở Nam Hoang cũng tạm được, Nam Hoang vốn dĩ hoang vắng, dù tài nguyên cao cấp không phong phú mấy, nhưng bình thường vẫn có rất nhiều tài nguyên, tông môn cũng ít xảy ra mâu thuẫn với nhau, đa số những người xem chiến đều hy vọng Man Thần Tông có thể thắng.
Mấy người Tống Hoa Ngân Linh Tử cũng nở nụ cười, không còn căng thẳng như trước nữa, vì người dẫn đầu là một cao thủ ẩn cư đã lâu của Man Thần Tông bọn họ, tu vi đã đạt đến Hóa Kình, chỉ thiếu chút nữa là có thể bước vào cảnh giới Chân Thần.
Có ba trưởng lão nửa bước Chân Thần ra tay, lại thêm một Lâm Ẩn, lần này thắng chắc rồi.
“Hừ!”
Nhưng ba trưởng lão Âm Dương Tông lại không hề sợ hãi, nhìn bọn họ với ánh mắt châm chọc.
Nửa bước Chân Thần của Man Thần Tông và tộc Ngân Linh hơi khó hiểu.
“Hàn lão quỷ, ngươi muốn giở trò quỷ gì nữa, bây giờ bó tay chịu trói đi, nể tình đều là người của Nam Hoang, chỉ phạt ngươi ở dưới tháp Trấn Ma năm trăm năm thôi, sau đó sẽ thả ngươi ra ngoài”.
Một nửa bước Chân Thần của Man Thần tông khàn giọng nói.
“Đúng thế, năm trăm năm tự do và mạng sống, ngươi tự nghĩ đi”, một trưởng lão khác của Man Thần tông cũng lên tiếng.
Chỉ có nửa bước Chân Thần của tộc Ngân Linh không nhịn được nhíu mày, nhưng cũng không nói gì.
Nếu ba nửa bước Chân Thần liều mạng phản kích, bên phía bọn họ chắc chắn cũng sẽ xuất hiện thương vong. Nếu bọn họ có thể tự chịu thua, bằng lòng tiến vào tháp Trấn Ma năm trăm năm chính là kết cục tốt nhất.
“Đánh bại được bọn ta rồi nói!”
Nửa bước Chân Thần của U Tuyền Tông từ tốn nói.
“Xem ra cấu kết với U Tuyền Tông thật sự khiến các ngươi to gan hơn rồi!”, phong cách làm việc của Man Thần Tông vốn là có thể ra tay thì sẽ không nói chuyện, thấy người của Âm Dương Tông không biết điều, một trưởng lão Man Thần Tông bước lên, đánh một quyền về phía trưởng lão Âm Dương Tông.
“Ầm ầm ầm!”
Cú đấm này rất mạnh, ngay cả Lâm Ẩn cũng không thể không thừa nhận, sức mạnh của cao thủ Man Thần Tông không hề yếu hơn bí quyết Tinh Thần Luyện Thể mà anh tu luyện, thân thể của bọn họ gần như đã được tu luyện đến cực hạn rồi.
“Nếu Âm Dương Tử ở đây thì chắc có thể đấu một trận, nhưng Hàn lão quỷ, các ngươi vẫn chưa xứng đâu!”, nói xong, trưởng lão Man Thần Tông đánh ra một quyền.
Hư không vỡ vụn, dưới một quyền này, nguyên khí thiên địa đều bị rút sạch, tạo thành một thế giới chân không không có linh khí thiên địa.
“Quyền hay!”
Ngay cả Lâm Ẩn cũng không nhịn được lên tiếng, trưởng lão Man Thần Tông này đã tu luyện đến nửa bước Chân Thần đỉnh cao rồi, còn mạnh hơn Lộ Uyên, người mạnh nhất mà anh từng giao thủ một chút.
Vẻ mặt của ba trưởng lão Âm Dương Tông cũng mang vẻ nghiêm túc, đầu tiên là một con hàn long đỡ lấy cú đấm này, sau đó hai con rồng một âm một dương khác chậm rãi dung hợp lại với nhau, hình thành một thái cực lớn vạn trượng, bảo vệ ba người ở phía sau.
“Ầm ầm ầm!”
Hàn Long và lực đấm giao nhau, nháy mắt bị đánh nát, lực đấm thì vẫn không dừng lại, đụng thẳng lên trên thái cực.
“Ầm!”
Một cơn chấn động vô hình lan ra khắp xung quanh, Lâm Ẩn tiến lên một bước, tạo ra lĩnh vực cực hàn trong phạm vi trăm dặm, bao quanh cả thành Bạch Sư, cơn chấn động vô hình kia chậm rãi biến mất như bị thứ gì đó ngăn cản, thành trì dưới chân bọn họ không tổn hao gì.
“Phụt!”
Ba trưởng lão của Âm Dương Tông thì không may mắn như thế, sau khi Thái Cực đồ giằng co một lát thì cứ thế vỡ nát, ba trưởng lão cũng bị đánh bay ra ngoài.
Đúng vào lúc này, đột nhiên có hiện tượng lạ diễn ra.
Lúc trưởng lão Man Thần Tông thừa thắng xông lên, một tia sáng nhanh như chớp bắn thẳng tới như vào chỗ không ngừng, phá rách lĩnh vực của Lâm Ẩn, va vào nắm đấm của trưởng lão Man Thần Tông.
Sắc mặt hai nửa bước Chân Thần khác cũng thay đổi, người trái kẻ phải, đều nhằm vào tia sáng kia.
“Phụt, phụt, phụt!”
Ba người đều phun ra máu tươi, bay người ra ngoài.
Cánh tay phải của trưởng lão Man Thần Tông dẫn đầu bị chém tới tận gốc, máu tươi bắn tung tóe.
Lâm Ẩn cố nén máu ứ trong lòng không phun ra, nhìn chằm chằm về phía xa với sắc mặt nặng nề.
Lúc này mọi người mới thấy rõ tia sáng khiến bốn cao thủ nửa bước Chân Thần bị thương chỉ là một phiến lá bình thường.
“Hoan nghênh tông chủ”.
Lúc này trưởng lão và đệ tử của Âm Dương Tông đều ngã dưới đất, mừng rỡ nhìn về hướng tia sáng bay tới.
Một người đàn ông trung niên khuôn mặt nham hiểm xuất hiện, đứng trong hư không lạnh lùng nhìn chằm chằm mọi người, giống như thần linh trên trời nhìn xuống chúng sinh.
Trưởng lão Man Thần tông tỏ vẻ kinh hãi, khó tin nói:
“Âm Dương Tử, không ngờ ngươi đã đột phá Chân Thần rồi!”
- -------------------