Chàng Rể Cực Phẩm

Chương 1190: Huyết Đan




Khi nãy Lâm Ẩn vẫn luôn kiêng dè vì mình còn bị thương, không ra tay toàn lực.

Nhưng lúc này anh không thể không toàn lực ứng phó, vì còn tiếp tục như vậy thì có thể anh sẽ chết.

Hai Ma Tộc chỉ được tốc độ nhanh, thân thể khỏe mạnh, cũng không có thứ như lĩnh vực, tinh hạch Huyền Tinh lơ lửng trên đầu Lâm Ẩn, khí lạnh đáng sợ chảy ra từ bên trong tinh hạch Huyền Tinh.

Lâm Ẩn sải bước, chớp mắt một cái đã xuất hiện ở trước mặt Ma Tộc, đánh một quyền lên đầu Ma Tộc.

Vốn dĩ với tốc độ của Thiên Tiên, Ma Tộc có thể kịp phản ứng, nhưng vào lúc Lâm Ẩn đến gần, hắn chợt không thể di chuyển, tốc độ chậm đi mấy phần, muốn tránh đã không còn kịp nữa rồi, bị Lâm Ẩn đánh một quyền lên đầu.

“Gào!”

Lúc nắm đấm bằng toàn lực của Lâm Ẩn đánh trúng đầu Thiên Tiên Ma Tộc, đối phương phát ra tiếng kêu thảm thiết. Thần niệm đáng sợ bao phủ khắp hư không, khiến không gian chấn động đến mức hơi run lên. Mặt đất mấy trăm mét xung quanh ầm ầm sập xuống mười trượng, một góc của tòa thành cổ cũng bị đánh sập.

Cái đầu to của Thiên Tiên Ma Tộc bị Lâm Ẩn đánh vỡ, trước một quyền toàn lực của anh, dù là ma thân Thiên Tiên cũng không chống đỡ được.

Dù Ma Tộc có sức sống mạnh mẽ, nhưng đầu đã bị đánh vỡ, bị thương nặng như thế, trong khoảng thời gian ngắn dù không chết cũng khó có thể hồi phục.

“Nhân Tộc chết đi!”

Mà lúc này, một Thiên Tiên Ma Tộc khác không hề tỏ vẻ sợ hãi, trong đôi mắt tựa như cửa sổ phát ra ánh sáng vô cùng tà ác. Thân thể to lớn cắt ngang hư không, trong nháy mắt đã xuất hiện trước mặt Lâm Ẩn.

“Hừ!”

Lâm Ẩn hừ lạnh.

Dù đôi tay mạnh mẽ của Thiên Tiên Ma Tộc bị khí lạnh ngăn cản một chút, nhưng đã lập tức vượt qua nó, đánh mạnh lên người ala.

“Oành!”

Một âm thanh thật lớn vang lên.

Trong miệng Lâm Ẩn đầy màu, người bị đánh bay ra ngoài, tạo thành một lỗ thủng cực to trong hư không.

“Khụ khụ khụ!”

Kịch chiến lâu như vậy, Lâm Ẩn vốn dĩ đang bị thương, đối mặt với hai Thiên Tiên Ma Tộc vẫn hơi không đủ sức. Mượn cách đánh bất ngờ, sử dụng tinh hạch Huyền Tinh khiến một tên mất đi sức chiến đấu, bây giờ chỉ cần giải quyết luôn tên trước mắt là được.

“Gào!”

Thiên Tiên Ma Tộc thấy một đòn không thể giết chết Lâm Ẩn bèn phát ra tiếng gào long trời lở đất. Cả người nháy mắt biến thành một con thoi dài cả mét, đâm tới từ phía xa. Trong chớp mắt, hư không cũng bị đâm nứt. Tốc độ của con thoi nhanh hơn mấy lần, gần như đã đạt đến gấp trăm lần vận tốc âm thanh.

Đây chính là chiêu giết người của Ma Tộc, cả người bọn họ được sinh ra để chiến đấu, lợi thế lớn nhất của Ma Tộc là tốc độ và thân thể của bọn họ.

“Hừ!”

Lâm Ẩn hừ lạnh.

Dù vết thương còn đang chảy máu, nhưng anh vẫn không lùi bước, thân thể tựa như tia chớp, tốc độ còn nhanh hơn con thoi gấp mấy lần. Có thể thấy lúc này sắc mặt Lâm Ẩn trắng bệch, rõ ràng tăng tốc đến mức này đem lại áp lực rất lớn cho anh.

“Phập!”

Chẳng mấy chốc con thoi đã xuyên qua người Lâm Ẩn, nhưng không có máu tươi chảy xuống, đó chỉ là một tàn ảnh. Bản thể của Lâm Ẩn đã xuất hiện bên trái con thoi, đôi tay như đúc bằng vàng đột nhiên cầm lấy con thôi.

Một tay cầm lấy đầu nó, một tay cầm lấy đuôi nó. Con thoi liều mạng giãy giụa, nhưng hai tay Lâm Ẩn vẫn không nhúc nhích. Phần đuôi của Thiên Tiên Ma Tộc bị ngón tay của Lâm Ẩn đâm ra bốn lỗ máu, máu đen chảy ròng.

“Nói cho ta biết, nơi này là đâu, đã xảy ra chuyện gì?”

Lâm Ẩn nhìn Thiên Tiên của Ma Tộc.

Anh điều khiển chân nguyên trong người, khống chế chặt chẽ Ma Tộc, không cho gã thoát khỏi.

“Ha ha ha ha!”

Thiên Tiên của Ma Tộc nở nụ cười quái dị: “Nghìn năm trước Nhân Tộc của ngươi giết chết gần như tất cả Ma Tộc bị vây ở đây, chỉ còn lại hai bọn ta, bây giờ ngươi đang sỉ nhục ta sao?”

“Bụp!”

Ma Tộc trong tay Lâm Ẩn cực kỳ quyết đoán, không ngờ lại tự khiến thần hồn nổ tung.

Lâm Ẩn phản ứng rất nhanh, chớp mắt một cái đã tránh xa mấy nghìn mét, nhưng vẫn chậm một bước,

Tìm website gốc t a m l i n h 2 4 7 mà đọc nhé. Hãy cho nhau lối đi an toàn. Đừng phụ thuộc vào nhau

Lâm Ẩn thầm nghĩ.

Bỗng nhiên, anh phát hiện ở một góc nho nhỏ không đáng chú ý trên tế đàn có một lỗ chùa khóa nho nhỏ, vừa khéo khớp với chìa khóa lão Long đưa cho anh.

Lâm Ẩn cũng không chậm trễ, đâm chìa khóa ngọc vào luôn.

Nhưng tế đàn không chút phản ứng, Lâm Ẩn không nhịn được nhíu mày.

Anh đặt tay lên tế đàn, cẩn thận truyền chân nguyên của mình vào trong.

“Cạch!”

Một âm thanh lanh lảnh vang lên, tế đàn nghìn năm không có ai sử dụng bắt đầu phát sáng, sau đó một cái hộp ngọc chậm rãi bay lên từ giữa tế đàn.

Lâm Ẩn đứng lên, cầm lấy hộp ngọc.

Anh mở hộp ngọc ra, một sức mạnh khí huyết nồng đậm xông thẳng lên trời.

Một viên đan dược đỏ như máu nằm yên trong hộp, trong hộp ngọc còn có một tấm da thú và một bức thư. Da thú này cũng không biết làm bằng vật liệu gì, đã biết bao nhiêu năm chẳng những không mục nát, mà bên trong còn phát ra ánh sáng nhàn nhạt.

Lâm Ẩn cầm lấy da thú, phát hiện bên trên ghi chép một vài bí pháp sát phạt.

Trong bức thư mấy trăm chữ giới thiệu rất nhiều thứ.

Viên đan dược đỏ như máu này là Huyết Đan, trước kia khi mới đến hành tinh xanh, Sơn Hải Thiên Tiên không thể trời về Thiên Hoang giới, ở mười năm trên hành tinh xanh mới tìm thấy tinh lộ, sau khi đi đến tinh lộ, phát hiện sự tồn tại của Ma Tộc, một mình giết chết mười mấy Thiên Tiên cảnh của Ma Tộc và hàng nghìn hàng vạn Địa Tiên, lấy khí huyết trong người bọn chúng cộng thêm bí pháp của Triều Thiên Cung luyện chế ra.