Chàng Rể Cực Phẩm

Chương 1173: Cổ vũ




“Sao có thể như thế!”

Rất nhiều người giật mình kêu lên, cảnh trước mắt khiến người ta vô cùng ngạc nhiên, đất tổ nhà họ Kiền bên này và thế giới bên ngoài giống như hai thế giới vậy, gần vực sâu không có một ngọn cỏ, một vài người trẻ tuổi tu vi thấp chỉ nhìn về phía ma vực một cái đã cảm thấy khó chịu.

Bên cạnh vực sâu còn có rất nhiều vết máu chưa khô, thậm chí còn có một vài tay chân bị đứt của con người, máu thịt nhuộm đỏ xung quanh vực sâu.

Rất nhiều con chuột hai mắt đỏ rực gặm ăn máu thịt xung quanh vực sâu, nhìn thấy người đứng trong không trung chẳng những không sợ còn nhe răng trợn mắt với mọi người, như là đang cảnh cáo bọn họ vậy.

Mọi người còn chưa tiến vào phạm vi đất tổ nhà họ Kiền đã ngửi thấy mùi máu tanh gay mũi, chuyện này thật sự quá đáng sợ.

Theo thuyền chiến chậm rãi đến gần vực sâu, trên đất tổ nhà họ Kiền còn có thể nhìn thấy rất nhiều kiến trúc bị hủy hoại, sập thành một đống đổ nát, ngói vỡ tường đổ, vô cùng rách nát, dưới đất cũng không thể tìm thấy một thi thể hoàn chỉnh, đều không trọn vẹn, máu biến thành đen, xương trở thành mảnh vụn.

Quá thê thảm, đây còn là nơi ở của một hoàng tộc, ngoài người nhà họ Kiền còn có rất nhiều người phục vụ người nhà họ Kiền, giống như một tòa thành nhỏ, có mấy trăm nghìn người, bây giờ lại chẳng còn một ai.

“Đây là Kiền Hải, không ngờ cũng chết ở đây rồi!”

Một tiếng la hoảng hốt vọng tới, một Địa Tiên lớn tuổi chỉ vào một cái sọ đầu dưới đất kêu lên.

Lâm Ẩn cũng nhìn qua, hai mươi năm trước, Kiền Hải từng dẫn người hạ giới muốn ra tay với anh, nếu không nhờ có lão thiên sư ra tay thì anh đã chết trong tay Kiền Hải rồi, nhưng bây giờ Kiền Hải lại chết không toàn thây.

“Thực lực của Kiền Hải cũng không phải yếu, vì sao bọn họ muốn giết hết những người này?”

Lâm Ẩn hỏi.

Chuyện này quá bất hợp lý, năng lực của Kiền Hải Địa Tiên chắc chắn không yếu, có Ma Tộc ủng hộ cũng có sức chiến đấu hàng đầu, bây giờ lại chết ở đây.

“Đây là Kiền Bình…”

“Đây là Kiền Tứ Hải…”

Rất nhiều thi thể còn xem như hoàn chỉnh được người khác nhận ra, đều là người bọn họ từng qua lại, có thực lực không tầm thường, nhưng bây giờ lại chết ở đây.

“Nơi này có ít nhất mấy triệu người chết, nếu không ma vực không thể nào xuất hiện được”, Độ Mệnh Kiếm Tiên lạnh lùng nói: “Xem ra trong Ma Tộc có cao thủ chân chính, có lẽ những Địa Tiên này không thể hoàn toàn chuyển hóa thành người của Ma Tộc, đối với bọn họ, những Địa Tiên không thể chuyển hóa thành Ma Tộc này hoàn toàn không có tác dụng gì, còn không bằng trở thành tế phẩm bồi dưỡng ma vực, ở trong ma vực, thực lực của Ma Tộc sẽ tăng mạnh, hơn nữa một khi tế luyện ma vực thành công sẽ có thể đả thông con đường nối giữa bí cảnh Côn Luân và Ma giới, đến lúc đó Ma Tộc không ngừng kéo đến, thế giới này cũng sẽ hoàn toàn đi về hướng diệt vong”.

Lời của Độ Mệnh Kiếm Tiên khiến lòng mọi người trùng xuống.

“Nhưng nơi này chỉ có mấy trăm nghìn người, sao có thể có mấy triệu người chết được?”, một Địa Tiên nhỏ giọng hỏi.

“Nếu tôi đoán không lầm, mấy gia tộc khác chắc chắn cũng bị tàn sát, có lẽ còn có rất nhiều người bị bắt tới từ nơi chúng ta không biết, trở thành chất dinh dưỡng”, Độ Mệnh Kiếm Tiên nghiêm túc nói, lão ta nói mấy triệu chỉ là khả năng thấp nhất mà thôi không phải máu tươi của mấy triệu sinh linh là có thể tạo ra ma vực.

“Thiên Tiên của nhà họ Kiền đâu? Những người này cũng là người trong gia tộc lão, cứ thế bị xem là nguyên liệu sao?”, một tiểu bối không cam lòng hỏi, hắn không tin có người ngay cả người thân của mình cũng có thể vứt bỏ như tế phẩm.

“Hầy!”

Độ Mệnh Kiếm Tiên lắc đầu nói: “Một khi nhập ma, những Nhân Tộc không thể nhập ma này không cùng một tộc với bọn họ, ma là không có nhân tính!”

Độ Mệnh Kiếm Tiên nhìn ra đằng trước.

Không trung trên vực sâu có ma khí cuồn cuộn, xé rách bầu trời, phát ra những cơn chấn động đáng sợ, tựa như có thứ kinh khủng gì đó sắp đi ra từ bên trong.

Tất cả tội ác, tất cả máu tanh, tất cả tàn bạo đều hướng về nơi đó, cảm giác nơi đó là ngọn nguồn của sự hủy diệt.

Bọn họ sắp đối mặt với bộ tộc đáng sợ ở trong đó.

Cả hư không và mặt đất đều chấn động, trong vực sâu vang lên tiếng nói nhỏ, không lớn lắm, nhưng lại như kề sát bên tai mọi người.

“Loài người thấp kém, các ngươi đến rồi sao? Thế giới này sắp nằm trong vòng tay của Ma Tộc rồi! Chỉ có chủ động chào đón vực sâu, các ngươi mới có chút hy vọng sống”, nơi đó vang lên một giọng nói cực kỳ uy nghiêm.

“Giết!”

Hiên Viên Phá Thành quát.

Bọn họ không có gì để nói với đám Ma Tộc này cả, nếu bọn họ đều chết trận, thì thế giới này sẽ không còn hy vọng gì nữa.

Những người còn lại đều đỏ cả mắt, dù các thế lực lớn trong bí cảnh Côn Luân cũng có tranh đấu, nhưng đây là lần đầu tiên bọn họ nhìn thấy cảnh máu me như thế, bây giờ bọn họ muốn báo thù.

Một chữ “giết” nói ra ý nghĩ của tất cả mọi người, lúc này có không biết bao nhiêu người bay lên từ trên thuyền chiến, xông về phía vực sâu.

“Võ giả dưới bốn mươi tuổi ở lại!”

Cụ ông Trịnh Thiên Long nói khẽ một câu, những tiểu bối vốn định tham chiến đều bị người lớn bên cạnh ngăn lại.

“Các cô cậu không còn nhiều thời gian nữa đâu!”

Người người lớn thở dài một tiếng, bay về phía vực sâu.

“Ầm!”

Lửa nóng hừng hực sôi trào, thần quang cuồn cuộn, sát khí bay thẳng đến chân trời, bảy, tám Thiên Tiên, mười mấy đỉnh cao Địa Tiên, cộng thêm mấy trăm Địa Tiên cùng ra tay.

Nguồn sức mạnh này vô cùng đáng sợ, khiến mọi người đều thầm thấy ngạc nhiên.

“Nhân tộc thấp kém, dù là cố gắng giãy giụa thế nào cũng không thay đổi được hiện thực đâu, quá yếu!”

Giọng nói này rất lạnh lùng, không lớn lắm, có vẻ rất thờ ơ, đối với tất cả mọi người, đây là một sự khinh bỉ, xem thường việc liên thủ của cả bí cảnh Côn Luân.

Trong ánh mắt sợ hãi của mọi người, một bàn tay lớn giơ lên dưới vực sâu, đen như mực, trên bàn tay lớn đầy vảy, đè xuống đoàn người phía trước.

“To gan!”

Cụ ông Trịnh Thiên Long của nhà họ Trịnh hét to một tiếng, nhanh chóng xuất hiện bên dưới bàn tay lớn, đánh một quyền về phía bàn tay.

“Ầm!”

Bàn tay đen như mực vỡ nát.

“Ồ!”

Trong vực sâu vang lên giọng nói vừa ngạc nhiên vừa nghi ngờ.

Mấy bóng người bay ra từ bên trong vực sâu, đứng yên bên cạnh vực, sau lưng bọn họ là một đám quái vật vẻ ngoài kỳ lạ lít nha lít nhít, có tới hơn chục nghìn con.

Con lớn nhất trong đó cao hơn bốn mét, có thực lực đỉnh cao Địa Tiên, còn con yếu hơn cao chưa tới nửa mét, mặt xanh nanh vàng, thực lực cũng chỉ mới Thần cảnh.

Dù đa số quái vật đều có thực lực Thần cảnh, nhưng cũng có khoảng một nghìn quái vật Nhân Tiên, mấy trăm quái vật Địa Tiên, còn không biết trong vực sâu có quái vật gì, chỉ thế đã khiến bọn họ cảm thấy da đầu tê dại rồi.

Nhìn thấy nhiều quái vật như thế, rất nhiều người đều tái mặt, không còn chút máu, chiến ý vừa dâng lên trước đây không lâu bị dập tắt bởi cảnh tượng này.

Bọn họ gần như đã huy động toàn bộ lực lượng, nhưng bên phía Ma Tộc chỉ tùy tiện phái ra một nhóm đã không yếu hơn bọn họ, thậm chí còn mạnh hơn, bảo bọn họ đánh nhau kiểu gì đây?

Dù các thế lực đều đã đến, nhưng cảnh trước mắt vẫn khiến bọn họ thấy tuyệt vọng.

Trong chốc lát rất nhiều người đều dao động, nếu đánh tiếp, bọn họ cũng chỉ có thể bỏ mình, sẽ bị tàn sát.

Xung quanh trở nên yên tĩnh, không một ai nói gì.

“Vẫn chưa đánh mà mọi người sợ cái gì?”

Cụ ông Trịnh Thiên Long lạnh lùng hét lên: “Trận chiến này, chúng ta đã không còn đường lui, lùi lại chỉ có một con đường chết, nghĩ lại người thân bạn bè sau lưng mình đi, nếu bọn chúng thật sự có thực lực áp đảo chúng ta thì sao phải đợi đến ngày này?”

“Đúng thế, bọn chúng chỉ ra oai mà thôi, nếu bọn chúng chỉ có chút thực lực này, hôm nay chính là ngày chúng bị tiêu diệt!”

Hiên Viên Phá Thành cũng lạnh lùng nói.

“Các vị, các vị nhìn kỹ đây, Ma Tộc không phải là vô địch, Nhân Tộc chúng ta cũng không phải không có sức đấu với bọn họ một trận, hôm nay sẽ cho mọi người biết Ma Tộc cũng chỉ đến thế mà thôi!”, Trịnh Thiên Long quát, ông ấy tiến lên một bước, xông về phía mấy Thiên Tiên có khí thế mạnh nhất, một người xông lên như làm gương, cổ vũ tinh thần chiến đấu!

- -------------------