Chàng Rể Cực Phẩm

Chương 1155: Giết chết




“Được đấy.”

Lâm Ẩn gật đầu: “Ngọn lửa này đúng là không tầm thường.”

Thân thể của anh gần như không thứ gì có thể làm ảnh hưởng, Địa Tiên bình thường đã rất khó khiến anh bị thương, dù là đỉnh cao Địa Tiên muốn làm anh bị thương cũng không dễ dàng, nếu là cao thủ cùng cấp bậc với anh có ngọn lửa này sẽ tạo thành uy hiếp rất lớn với anh.

Giọng điệu của Lâm Ẩn hờ hững, ông tư Kiền càng sợ hãi hơn, sau khi lão ta được ban kỳ vật máu quạ vàng, cụ ông nhà họ Kiền từng nói chỉ cần sử dụng kỳ vật này, dù lão ta có gặp cao thủ đỉnh cao Địa Tiên cũng có thể đánh một trận. Dù là cao thủ đỉnh cao Địa Tiên không cẩn phận dính phải ngọn lửa này cũng rất phiền phức.

Nhưng khi nãy rõ ràng lửa đã đốt làm ngón tay của cao thủ bí ẩn này lộ ra xương trắng, nhưng nó lại tắt ngúm trong nháy mắt.

Đây không phải chuyện cao thủ bình thường có thể làm được, ít nhất mười đỉnh cao Địa Tiên mạnh nhất mới có thể.

“Tiếp đi!”

Xung quanh Lâm Ẩn không hề có chân nguyên dao động, tóc trắng tung bay, ngón tay nhẹ di chuyển, kiếm khí lại xuất hiện một lần nữa, chém thẳng về phía ông tư Kiền và Thanh Hòe.

Hai người thấy thế đều hít sâu một hơi, bắn chân nguyên trên người ra, nhằm vào kiếm khí đang bay đến.

“Ầm ầm ầm!”

Kiếm khí như có thể hủy hoại mọi thứ, dù hai người đã sử dụng bí thuật võ thuật, nhưng vẫn bị kiếm khí cắt đôi, biến mất trong không trung, chớp mắt một cái, trên người bọn họ đã có thêm mấy vết thương.

Nếu không vì ông tư Kiền có kỳ vật máu quạ vàng, vào lúc mấu chốt lấy lửa ra chém đứt kiếm khí, thì hai người đã bị chém thành mấy khúc từ lâu rồi.

Càng chiến đấu, hai người càng sợ hãi.

Bọn họ có thể cảm nhận được người đàn ông tóc trắng hoàn toàn không sử dụng hết năng lực, bây giờ chỉ đang chơi mèo vờn chuột thôi.

“Không thể nào, sao cậu ta có thể mạnh đến thế? Kể cả đỉnh cao Địa Tiên của gia tộc tôi cũng không có uy lực như thế, chẳng lẽ cậu ta đã sắp bước vào cảnh giới Thiên Tiên rồi?”, Thanh Hòe sợ đến mức tái mặt, người không ngừng di chuyển.

“Chia nhau ra trốn!”

Ông tư Kiền hét to một tiếng, lửa quạ vàng chợt bùng cháy, biến phạm vi mấy trượng xung quanh thành một biển lửa. Vốn dĩ Lâm Ẩn đã bắn ra kiếm khí tạo thành một cái lưới lớn, nhốt hai người lại bên trong. Bây giờ cái lưới lại bị lửa đốt ra một cái lỗ thủng cực to, hai người bỏ chạy về hai hướng trái phải.

Lúc này Lâm Ẩn đang rèn giũa võ đạo của mình, anh phát triển quá muộn, dù bây giờ sức chiến đấu của anh có một không hai, nhưng không biết chênh lệch với lão thiên sư và Thanh Trích Tiên bao nhiêu, anh tin dưới tình huống không tu luyện bí quyết Chu Thiên Tinh Thần, mình chắc chắn sẽ không phải đối thủ của Thanh Trích Tiên nếu cùng cảnh giới.

Nhưng lúc này, Lâm Ẩn đã không còn hứng thú với hai con sâu nhỏ trước mặt nữa, chỉ có mười cao thủ đỉnh cao Địa Tiên mạnh nhất của bí cảnh Côn Luân người có thể rèn giũa võ đạo cho anh, bọn họ mới có thể cho anh chút áp lực, còn những người khác cả tư cách ép anh dùng toàn lực cũng không có thì rèn giũa võ đạo kiểu gì đây.

Anh tiến lên một bước, hư không lay động.

Năng lượng đáng sợ từ lòng bàn chân anh xuyên qua khoảng cách mấy nghìn trượng, đánh lên người hai người đang chạy trốn.

“Ầm!”

Hai người như bị sét đánh, đứng khựng lại, thân thể cứ thế bị đánh nát, còn không kịp la một tiếng thì thần hồn đã tan biến.

Shhh!

Bạch Thành Cuồng và Bạch Vũ đều sững sốt, bọn họ đều biết chàng trai trước mắt rất mạnh, nhưng không ngờ lại mạnh đến thế, hai người có thể nằm trong top ba mươi Địa Tiên đứng đầu bí cảnh Côn Luân lại bị giết chết một cách dễ dàng như thế.

“Bạch Thành Cuồng xin chào tiền bối”.

“Bạch Vũ của nhà họ Bạch xin chào tiền bối”.

Thấy Lâm Ẩn quay đầu nhìn lại, hai người vội cúi người nói. Bây giờ bọn họ nghi ngờ người đàn ông thần bí trước mắt có sức chiến đấu tương đương với Thanh Trích Tiên chưa thăng cấp Thiên Tiên, dù không sánh bằng Thanh Trích Tiên thì thực lực của hai người cũng cách biệt không xa.

“Ừm!”

Lâm Ẩn gật đầu, dù nơi này chỉ có Bạch Vũ và trưởng lão nhà họ Bạch, nhưng anh vẫn không thể để lộ khuôn mặt thật được.

“Các người cũng là vương tộc của nhà họ Bạch, sao lại bị hai nhà Thanh Kiền truy sát thế?”

Lâm Ẩn nhỏ giọng nói.

“Tiền bối.”

Thấy Lâm Ẩn hỏi, Bạch Vũ vội nói: “Tôi biết tiền bối có sức chiến đấu vô song, còn có thù oán với nhà họ Kiền, nhưng hai nhà Thanh Kiền vẫn luôn là đồng minh giúp đỡ lẫn nhau, hơn nữa Thanh Trích Tiên sắp xuất quan đột phá Thiên Tiên, lúc này tiền bối không thể đến Côn Khư gây chuyện với nhà họ Kiền được. Hơn nữa nhà họ Kiền truyền thừa mấy nghìn năm, là một trong những gia tộc lâu đời nhất của bí cảnh Côn Luân, không biết có bao nhiêu át chủ bài, tiền bối vẫn không nên mạo hiểm thì tốt hơn.”

Thấy Bạch Vũ gọi mình là “tiền bối”, trên mặt Lâm Ẩn thoáng hiện lên ý cười, anh thật muốn xem sau này khi Bạch Vũ biết thân phận của mình sẽ có thái độ gì.

Bạch Thành Cuồng cũng thở dài nói:

“Bạch Vũ nói đúng, dù tiền bối rất mạnh, nhưng Thanh Trích Tiên…”

Dù Bạch Thành Cuồng chưa nói hết, nhưng Lâm Ẩn cũng hiểu ý ông, rõ ràng cũng cho rằng Lâm Ẩn không phải đối thủ của Thanh Trích Tiên.

“Đúng thế, tôi thật sự không phải đối thủ của Thanh Trích Tiên.”

Lâm Ẩn gật đầu nói: “Lần này tôi đến là vì chuyện Thanh Trích Tiên đột phá Thiên Tiên, muốn hợp tác với một vài gia tộc đấu với Thanh Trích Tiên, tôi nghĩ việc Thanh Trích Tiên đột phá Thiên Tiên là chuyện gần như không gia tộc nào muốn nhìn thấy.”

“Đúng thế, lần này trở về nhà họ Bạch tôi cũng muốn liên lạc với một vài gia tộc!”

Bạch Thành Cuồng gật đầu nói: “Nếu tiền bối cũng muốn đối phó với hai nhà Thanh Kiền, không bằng trở về nhà họ Bạch với chúng tôi trước rồi bàn bạc kỹ hơn?”

“Được!”



“Người ra ngoài giết chết người nhà họ Bạch đã chết rồi!”

Ở một nơi tối tăm không có chút ánh sáng trên núi Côn Khư, một giọng nói nặng nề đột nhiên vang lên.

“Chuyện này có ảnh hưởng đến kế hoạch của chúng ta không?”

Một giọng nói già nua thắc mắc.

“Sẽ không, chúng ta lên kế hoạch cả nghìn năm không phải là vì ngày này sao? Đợi đến khi Thanh Trích Tiên xuất quan, chính là lúc chúng ta thống nhất hành tinh xanh.”

“Đúng đấy, dù bọn họ biết chúng ta ra tay thì thế nào? Chúng ta là đang dùng dương mưu, thực lực của chúng ta đã đủ áp đảo cả bí cảnh Côn Luân rồi, thế giới bên ngoài thì chỉ có mỗi núi Long Hổ coi được thôi, chỉ cần đánh bại những gia tộc trong bí cảnh Côn Luân, một cái núi Long Hổ cũng không có gì đáng sợ cả.”

Lại hai giọng nói khác vang lên.

“Một tiểu bối của núi Long Hổ trong tộc tôi muốn hợp tác với gia tộc chúng tôi đối phó các ông. Xem ra nghìn năm nay núi Long Hổ đã nghi ngờ chúng ta rồi”, giọng nói đầu tiên lại vang lên lần nữa.

“Lão thiên sư của núi Long Hổ thời đó thân thiết với Thánh Long Tiên Quân, biết một vài chuyện cũng không có gì lạ, giữ cậu ta lại gia tộc các ông trước đi. Đợi đến khi chúng ta ra tay thì giải quyết cậu ta”.

“Được!”

Sau tiếng đáp lời, mảnh đất vô cùng tăm tối này lại trở nên yên tĩnh.