Chàng Rể Chiến Thần

Chương 3669




Chương 3669

Sắc mặt Nhạc Không khó coi tới cực điểm, anh ta không khỏi siết chặt nắm tay, với tư cách là thiên tài trong thế hệ trẻ ở Hạ Giới giới Cổ Võ, khi đứng trước một người đồng trang lứa ở thế tục, không ngờ anh ta lại yếu ớt như vậy.

Dương Chấn cũng hiểu tình huống bây giờ rất nguy cấp, nên anh trực tiếp kích hoạt trạng thái mạnh nhất, phải mau chóng đuổi đám người này khỏi Thánh Cung thì mới có thể tìm kiếm linh hồn Bùi Thiên Âm giúp Lệ Trần.

Dương Chấn như ma đầu đến từ vực thẳm, anh lạnh lùng nhìn chằm chằm vào Nhạc Không: “Giờ cút khỏi Thánh Cung, ân oán giữa chúng ta sẽ được xóa bỏ!”

Anh biết thanh niên này mới là người có tiếng nói nhất trong ba người này.

Rõ ràng Nhạc Không có thân phận không tầm thường, bằng không cũng không được hai cao thủ Thiên Cảnh đi theo bảo vệ.

Sau khi dùng hết thủ đoạn, thực lực của anh rất mạnh, nhưng chú Khôn cũng rất mạnh, dù sao lão ta cũng là cao thủ Thiên Cảnh Nhị Phẩm sơ kỳ, hồi nãy khi đánh bay chú Khôn, đó cũng không phải thực lực của anh, mà anh đã dùng lĩnh vực Thời Gian, làm thời gian ngừng lại trong chớp mắt, để anh kịp thời chắn trước Lệ Trần.

Lĩnh vực Thời Gian khiến người luyện võ tiêu hao rất nhiều, ngay cả Dương Chấn cũng không thể thi triển nó lần thứ hai trong thời gian ngắn.

Thế nên anh không thể dùng lĩnh vực Thời Gian để giữ chân chú Khôn.

Hơn nữa với thực lực của chú Khôn, cho dù bị lĩnh vực Thời Gian của Dương Chấn khống chế, lão ta cũng sẽ thoát khỏi sự trói buộc của thời gian trong chớp mắt.

Lúc này, Dương Chấn đang nhìn về phía Nhạc Không bằng đôi mắt đen kịt.

Vào giây phút này, Nhạc Không chỉ thấy lạnh thấu xương, như bị thần chết để mắt tới, áp lực khổng lồ khiến anh ta muốn quỳ rạp ra đất.

Anh ta có ảo giác, chỉ một suy nghĩ của Dương Chấn có thể giết anh ta.

“Hừ!”

Chú Khôn bỗng quát lớn, một luồng khí thế mạnh mẽ đối chọi với áp lực từ Dương Chấn, lúc này Nhạc Không mới thấy dễ chịu hơn rất nhiều.

Anh ta cắn đầu lưỡi, cố giữ bình tĩnh, nhìn chằm chằm vào Dương Chấn: “Cậu còn trẻ mà đã có thực lực như thế, đúng là khiến người ta khâm phục”.

Dương Chấn không nói gì, nhìn chằm chằm vào đối phương, chờ Nhạc Không trả lời câu hỏi của mình.

Nhạc Không thoáng im lặng rồi nói: “Không giấu gì cậu, tôi đến từ nhà họ Nhạc ở Hạ Giới giới Cổ Võ, tôi tên Nhạc Không, cũng có địa vị nhất định ở nhà họ Nhạc, không biết tôi có may mắn mời cậu đến nhà họ Nhạc làm khách không? Chắc chắn nhà họ Nhạc chúng tôi sẽ rất chào đón cậu”.

Dương Chấn cười khẩy, lạnh lùng nói: “Cút! Hoặc chết! Tôi cho anh một phút để suy nghĩ, khi hết giờ, nếu anh vẫn chưa lựa chọn, tôi đành phải ra tay”.

Nụ cười trên mặt Nhạc Không lập tức cứng đờ, sắc mặt hết sức khó coi, Dương Chấn không hề nể mặt anh ta, cho dù là ở Hạ Giới giới Cổ Võ thì cũng không có ai như thế, Dương Chấn là người đầu tiên.