Chàng Rể Chiến Thần

Chương 3640




Chương 3640

Hồi nãy anh không nghĩ gì nhiều, nhưng bây giờ, sau khi bình tĩnh lại, anh mới nhận ra Bùi Thiên Âm vừa quỳ trước mặt Tần Y.

Chẳng phải Tần Y là đồ đệ của Bùi Thiên Âm ư? Sao tự dưng Bùi Thiên Âm lại quỳ trước Tần Y chứ?

Càng nghĩ, Dương Chấn càng kinh hãi hơn.

Dương Chấn nghiêm nghị nói: “Chẳng lẽ Tần Y đã bị linh hồn của cao thủ viễn cổ nào đó chiếm cơ thể à?”

Trước đó anh đã nghĩ đến khả năng này, dù sao linh hồn Ma Thần vẫn đang ở trong cơ thể anh.

May mà linh hồn Ma Thần cũng không có ý đồ gì với anh, thậm chí còn giúp anh đạt được huyết mạch của ba cao thủ chí tôn là Ma Thần viễn cổ, Thần Nữ và Nhân Vương.

May nhờ dung hợp với huyết mạch của ba cao thủ hàng đầu viễn cổ này, cơ thể anh mới mạnh đến mức đó, thực lực cũng tăng gấp mấy lần.

Trong lúc Dương Chấn đang suy nghĩ miên man, Lệ Trần bỗng lắc đầu, nói với vẻ mặt nặng nề: “Ở Thánh Cung có một phương pháp tu luyện được truyền lại, chỉ cung chủ và thánh nữ Thánh Cung mới có tư cách tu luyện nó, phương pháp tu luyện này được gọi là Luân Hồi Đạo, nếu tôi không đoán sai, Tần Y đang tu luyện theo cách đó”.

Dương Chấn nói với vẻ ngờ vực: “Luân Hồi Đạo? Nhưng chuyện này liên quan gì tới việc tôi muốn đi tìm Tần Y?”

Lệ Trần nói: “Có lẽ cậu không biết nhiều về Luân Hồi Đạo, nếu cậu biết sự đáng sợ của Luân Hồi Đạo, cậu sẽ hiểu tại sao tôi lại ngăn cậu đi tìm Tần Y”.

“Trước đó Bùi Thiên Âm đã quỳ trước mặt Tần Y, gọi đối phương là Tuyết Nữ, Tuyết Nữ chính là người tạo ra Thánh Cung, là cao thủ hàng đầu trong số các vị thần, đã đạt đến Thiên Cảnh Cửu Phẩm đỉnh phong, thậm chí có thể nói còn nửa bước nữa thôi là đối phương sẽ vượt qua Thiên Cảnh”.

“Nhưng khi vượt thiên kiếp ở thời kỳ viễn cổ, cô ta đã chết dưới thiên kiếp, không ngờ Luân Hồi Đạo đã bảo vệ được tính mạng của cô ta”.

“Thế nên bây giờ Tần Y không còn là cô ấy của kiếp này nữa, mà đã hoàn toàn dung hợp với Tuyết Nữ có ký ức của mấy kiếp luân hồi rồi!”

“Cô ta sẽ không bao giờ ra tay cứu Mã Siêu, nếu chọc giận cô ta, thậm chí cô ta sẽ lấy mạng cậu ấy!”

Nghe thấy Lệ Trần nói thế, Dương Chấn sững sờ.

Tần Y không còn là Tần Y nữa rồi ư?

Sao có thể chứ?

Nhưng nếu không phải thế, tại sao Bùi Thiên Âm lại gọi Tần Y là Tuyết Nữ?

Nếu anh đi tìm cô ta, cô ta sẽ giết anh thật à?

Dương Chấn nhìn Mã Siêu vẫn đang hôn mê, trên mặt tràn ngập vẻ đấu tranh.

Nếu Tần Y đúng là Tuyết Nữ – cao thủ hàng đầu thời viễn cổ, liệu cô ta còn nhận ra anh không?

Dương Chấn trầm tư một lát rồi cắn răng: “Tôi không tin cô ấy đã hoàn toàn quên mất tôi, cho dù cô ấy muốn giết tôi, tôi cũng phải đi gặp cô ấy!”

Cho dù không có chuyện của Mã Siêu, Dương Chấn cũng phải đi tìm Tần Y.

Lệ Trần thở dài, nói: “Nếu cậu nhất quyết muốn đi, tôi sẽ đi với cậu!”