Chàng Rể Chiến Thần

Chương 2850




Chương 2850:

Dương Chấn cũng cười bảo: “Chỉ cần cô đồng ý đi theo tôi, dĩ nhiên tôi vô cùng hoan nghênh cô rồi”.

Trước kia Hoài Lam chính là người phát ngôn của thành chủ Hoài Thành, bởi vậy có thể thấy được năng lực của cô ta rất mạnh.

Vừa rồi, mưu kế do Hoài Lam bày ra cũng đã chứng tỏ điều này.

Giữ người như vậy bên cạnh mình, nhất định có thể hỗ trợ cho mình rất nhiều.

Đúng lúc này, chuông điện thoại của Hoài Lam bỗng reo vang.

Hoài Lam mỉm cười nhìn sang phía Dương Chấn, nói: ‘Nếu không có gì bất ngờ xảy ra thì Hoài Phượng đã mắc câu rồi”.

Nói xong, cô ta ấn nút nhận cuộc gọi, đồng thời mở loa ngoài.

Từ loa điện thoại, một giọng nói cực kì lạnh lẽo vang lên: “Hoài Lam, làm sao mày biết tao đang muốn ra tay giết thành chủ?”

Đây không phải là giọng của Hoài Phượng mà chính là giọng của mẹ cô ta, Hoài Tỉnh Vũ.

Hoài Lam lên tiếng: ‘Làm sao cháu biết, không liên quan đến cô, hiện giờ cô chỉ cần nói thẳng cho cháu một lời, rốt cuộc cô có muốn hợp tác với cháu không? Chỉ cần cô đồng ý cho cháu một cơ hội ở lại phủ Hoài Thành này, cháu sẽ nói cho cô biết hiện Dương Chấn đang ở đâu, đồng thời sẽ hợp tác với cô để giết thành chủ Hoài Thành.

Hoài Tỉnh Vũ hỏi: ‘Ngay cả chuyện làm sao mày biết tao muốn ra tay giết thành chủ, mày còn không muốn nói cho tao hay, thì sao tao dám chắc đây không phải âm mưu của mày với thành chủ? Làm sao tao có thể tin tưởng mày được?”

Hoài Lam bèn nói: “Xem ra, cô thật sự không có thành ý rồi, vậy cũng không sao, cháu nghĩ Dược Vương Gốc nhất định sẽ rất có hứng thú với thông tin về vị trí của Dương Chấn mà cháu đang có đây”.

Nói xong, cô ta ngắt cuộc gọi luôn, sau đó quay sang phía Dương Chấn: “Hoài Tỉnh Vũ sẽ gọi lại ngay thôi”.

Quả nhiên, cô ta vừa dứt lời, chuông điện thoại đã reo vang một lần nữa.

Cô ta không vội nhận cuộc gọi ngay mà tiếp tục thảo luận cùng Dương Chấn: “Thực ra, từ lâu thành chủ Hoài Thành đã biết chuyện Hoài Tỉnh Vũ muốn ra tay giết hại mình, chỉ có điều ông ấy vân nghĩ tới tình cảm với mẹ Hoài Tinh Vũ nên luôn vờ như không biết chuyện gì mà thôi”.

Í Dương Chấn nghỉ hoặc hỏi: “Vì sao Hoài Tinh Vũ lại muốn giết thành chủ Hoài Thành đến thế?”

Hoài Lam bèn đáp: “Thực ra, bà ta cũng không phải con gái ruột của thành chủ, năm xưa, thành chủ Hoài Thành đã cướp mẹ Hoài Tinh Vũ từ tay bố bà ta, không chỉ có thế, bố đẻ của Hoài Tỉnh Vũ còn bị thành chủ giết chết”.

“Nghe nói, mẹ Hoài Tinh Vũ năm ấy là một người phụ nữ tuyệt sắc, nhưng chỉ là con gái của một gia đình bình thường. Lần đầu tiên gặp mặt mẹ Hoài Tỉnh Vũ, thành chủ Hoài Thành đã sững sờ trước nhan sắc của bà ấy, sau đó lập tức cướp bà ấy về phủ thành chủ, chẳng màng chuyện bà ấy đã kết hôn còn đang mang thai.”

“Vì thế, Hoài Tinh Vũ luôn muốn giết thành chủ để báo thù cho bố đẻ của mình, nhưng trước nay vẫn chưa tìm được cơ hội”.

Nghe Hoài Lam nói xong, Dương Chấn mới hiểu được, vì sao Hoài Tinh Vũ luôn muốn ra tay giết thành chủ Hoài Thành.

Khi hai người đang trò chuyện, chuông điện thoại của Hoài Lam lại vang lên, Hoài Tỉnh Vũ gọi tới.

Lần này Hoài Lam chịu nhận cuộc gọi, Hoài Tinh Vũ hấp tấp nói ngay: ‘Lam à, cháu đừng nóng mài! Ban nấy cô nói thế cũng chỉ là muốn bảo đảm an toàn cho bản thân thôi. Dấu sao, chuyện ám sát thành chủ cũng là một chuyện lớn, một khi bại lộ, cô sẽ phải chết rất thảm, cho nên cô chỉ muốn biết, trừ cháu ra, có còn ai biết việc này nữa không?”