Chàng Rể Chiến Thần

Chương 2842




Chương 2842:

Ngay sau đó, số bọt nước ấy bỗng hóa thành từng cây kim nước sắc bén, lao về phía Từ Hoa dưới sự điều khiển của Dương Chấn.

Từ Hoa đang phóng tới chỗ Dương Chấn vốn không hề ngờ tới việc Dương Chấn đã tu luyện được sức mạnh nguyên tố thủy, càng không ngờ Dương Chấn có thể dùng nước để tấn công mình.

Đến khi ông ta nhận ra nguy hiểm, ông ta đã lao tới chỗ Dương Chấn, muốn dừng cũng muộn rồi.

Vô số cây kim nước lập tức đâm vào người ông ta.

“Áp”

Từ Hoa hét thảm, ngã rầm xuống đất.

Lúc này, người Từ Hoa toàn máu tươi, trên mặt cũng bị kim nước vạch mấy đường, khóe mắt ông ta cũng bị kim đâm trúng, suýt nữa mù luôn.

“Thành công rồi!”

Dương Chấn kích động nhìn Từ Hoa đang năm dưới đất với cơ thể đầy máu.

Bây giờ anh chỉ có thể duy trì hình dạng của nước trong ba, bốn giây ngăn ngủi.

Ba, bốn giây này đủ để cho anh biến giọt nước thành kim nước, tấn công kẻ địch.

Tuy kim nước không tạo thành ảnh hưởng chí mạng với Từ Hoa, nhưng chúng có quá nhiều, dường như cả người Từ Hoa đều bị kim đâm, vô số vết thương nhỏ như thế cũng mang lại tổn thương rất lớn.

“Dương Chấn, tao phải giết mày!”

Từ Hoa gào lên với vẻ mặt dữ tợn, trong đôi mắt đỏ ngầu tràn ngập sát khí mãnh liệt.

Dương Chấn cười lạnh: “Vấn chưa biết ai sống ai chết đâu! Khi nào ông đến gần tôi được thì hãy mạnh miệng tiếp!”

Dương Chấn cố ý khiêu khích, khiến Từ Hoa càng thêm tức giận.

“Nếu mày vội đi chết như thế, tao đành giúp mày thôi!”

Từ Hoa tức giận quát, hơi nhích chân, lao thẳng tới chỗ Dương Chấn.

Rõ ràng ông ta đã dốc hết sức, tốc độ nhanh hơn mấy lần trước nhiều.

Nhưng trong mắt Dương Chấn, anh vẫn có thể dễ dàng né tránh.

Nhưng anh cũng không định tránh mà nhìn chăm chăm vào Từ Hoa.

Đúng lúc đòn tấn công của Từ Hoa sắp ập đến, nước dưới mương như bị thu hút, vô số giọt nước bay đến trước mặt Dương Chấn rồi hóa thành một tấm lá chản.

“Soạtt!”

Từ Hoa đánh trúng lá chắn nước, nó lập tức nổ tung, bọt nước tóe lên, che khuất tâm mắt của Từ Hoa.

“Chính là lúc này!”

Trong mắt Dương Chấn lóe lên ánh sáng sắc bén, anh bỗng giậm mạnh chân. Anh đã sẵn sàng tấn công từ nãy nên lập tức xuất hiện trước mặt Từ Hoa với tốc độ nhanh như chớp sau khi lá chăn nước bị đánh nát, đấm móc vào cằm ông ta.

“Rầm!”

Từ Hoa bay lên cao rồi nặng nề rơi xuống chỗ cách đó mấy mét.