Chàng Rể Chiến Thần

Chương 2773




Chương 2773:

Tống Tả đáp: ‘Giết kẻ thi cổ!”

“Giết kẻ thi cổ?”

Phùng Tiểu Uyển suy tư một lát, nói: ‘Mấy ngày nay cháu cũng có tra xét rất nhiều tài liệu về cổ trùng Vô Tâm, cổ trùng này do bậc đại sư về cổ thuật dùng máu tươi của mình bồi dưỡng suốt mấy chục năm ròng thì mới có được đặc tính cắn nuốt tim người khác”.

“Hơn nữa, cổ trùng Vô Tâm luôn có hai con, một con được nuôi trong cơ thể người thi cổ, gọi là mẫu cổ, một con cổ trùng Vô Tâm khác bị người thi cổ gieo vào cơ thể người khác gọi là tử co.

“Mẫu cổ và tử cổ còn được gọi là cổ trùng song sinh, tức là, chỉ cần một con trong số đó chết thì con còn lại cũng sẽ chết”.

“Con cổ trùng Vô Tâm trong người anh Chấn không cách nào lấy ra được, vậy thì chỉ có thể tìm cách giải quyết từ phía người thi cổ, nếu người thi cổ bị giết, cổ trùng Vô Tâm trong cơ thể người đó sẽ chết vì mất kí chủ, một khi mẫu cổ chết, cổ trùng Vô Tâm trong cơ thể anh Chấn cũng sẽ chết theo’.

Tống Tả vội vàng gật đầu nói: ‘Đúng, Tiểu Uyển nói đúng, mẫu cổ và tử cổ là cổ trùng cộng sinh, nếu không có cách nào giết được tử cổ trong người Cậu Chấn thì chúng ta hãy nghĩ cách giết mẫu cổ trong cơ thể người thi cổ là được”.

Dương Chấn bỗng có cảm giác như vừa thấy ánh mặt trời hi vọng mới, khi hoạt tính của cổ trùng Vô Tâm trong người anh càng ngày càng mạnh lên, anh đã bắt đầu tuyệt vọng, vốn tưởng đã không còn biện pháp nào giải quyết con cổ trùng này, không ngờ giờ đã thực sự có một biện pháp mới.

Tỗng Hữu bỗng nói: “Có điều, tìm được sư phụ của Lưu lão quái nào dễ dàng gì? Dù thực sự †ìm được, Cậu Chấn có thể giết chết ông ta sao?”

Đáy mắt Dương Chấn lóe lên một tia sáng lạnh, anh nheo mắt nói: “Chỉ cần có thể tìm được ông ta, dù tôi phải liều cái mạng này cũng sẽ khiến ông ta chết trước mặt tôi”. ì Sư phụ của Lưu lão quái là cao thủ Siêu Phàm Bát Cảnh, nhưng cũng chỉ có thực lực Siêu Phàm Bát Cảnh sơ kỳ mà thôi.

Còn anh, tuy chỉ có thực lực Siêu Phàm Thất _ ‘ Cảnh nhưng khi huy động sức chiến đấu cực hạn, anh có thể đạt tới thực lực bán bộ Siêu Phàm Bát Cảnh sơ kỳ, nếu liều mạng đánh một trận, dù sư phụ của Lưu lão quái là cao thủ Siêu Phàm Bát Cảnh sơ kỳ cũng chưa chắc đã là đối thủ của anh.

Ngải Lâm đang bi thương tột cùng, nghe nói thế liền bình tĩnh lại, vội thốt lên: ‘Sư phụ của Lưu lão quái là người của Miêu Thành, chẳng phải cậu quen thân với Miêu thành chủ đó sao? Cậu hỏi ông ấy, ông ấy nhất định sẽ cho cậu biết sư phụ của Lưu lão quái đang ở đâu”.

Dương Chấn gật đầu, lấy điện thoại gọi cho Miêu thành chủ, đầu bên kia nhanh chóng nhận cuộc gọi, không đợi Dương Chấn lên tiếng, ông lão đã nói ngay: “Ông ta đang ở Hoài Thành, phủ thành chủ”.

Dương Chấn sửng sốt hỏi: “Ông biết cháu hỏi ai sao?”

Miêu thành chủ nói: ‘Đương nhiên ông biết cháu muốn tìm ai, tìm Lưu Ba, sư phụ của Lưu lão quái, đúng không? Theo như ông biết, mấy năm nay ông ta vấn luôn ở tại phủ thành chủ Hoài Thành, năm ấy, sau khi bị thương nặng, ông ta đã ở lại đó để điều dưỡng”.

“Nếu ông đoán không lầm thì lần này ông ta tới tìm cháu không đơn giản chỉ để báo thù cho đồ đệ của mình, việc này còn có liên quan tới người của phủ thành chủ Hoài Thành”.

Nghe Miêu thành chủ nói xong, Dương Chấn | lập tức cau mày, anh chợt nhớ ra, đúng là bản thân từng có chút liên quan đến người của Hoài Thành.

Long Dược, con rể của thành chủ Hoài Thành đã bị anh giết, cuối cùng, sư phụ Vô Danh của anh đứng ra cảnh cáo thành chủ Hoài Thành, cho tới nay, phủ thành chủ Hoài Thành chưa hề gây chuyện với anh nữa.

Nếu không nhờ Miêu thành chủ nhắc tới phủ thành chủ Hoài Thành, có lẽ anh đã quên mất chuyện ấy, nhưng giờ xem ra, việc tên Lưu Ba này tới Yến Đô cấy cổ trùng vào người anh, ngoại trừ mục đích trả thù cho đồ đệ của mình thì còn có gì đó liên quan tới phủ thành chủ Hoài Thành nữa.

Dương Chấn bèn nói: “Ông Miêu, cảm ơn ông nhiều!”