Chàng Rể Chiến Thần

Chương 2671




Chương 2671:

Còn về Hoàng tộc họ Đoàn, lần trước, khi ở ‘Yến Sơn, một mình anh chiến đấu với hai cao thủ Siêu Phàm Cảnh là Diệp Lâm và Lưu lão quái, sau khi huyết mạch cuồng hóa bị kích hoạt, anh suýt thì không thể khống chế được bản thân, Đoàn Hoàng lại lựa chọn rời bỏ ngay lúc ấy.

Đối với loại gió chiều nào lay chiều ấy như: Đoàn Hoàng, Dương Chấn hoàn toàn không có cảm tình tốt, nhưng vì Đoàn Vô Nhai, anh sẽ không làm gì Hoàng tộc họ Đoàn.

Chỉ có Hoàng tộc họ Diệp nhất định phải diệt!

Thấy đám cao thủ của Hoàng tộc họ Diệp liên tục cố ý thất bại, đáy mắt Dương Chấn thoáng lóe lên một tia sáng lạnh.

“Tôi muốn xem xem, cao thủ của Hoàng tộc họ Diệp có thể vờ vịt tới khi nào”.

Dương Chấn bỗng lên tiếng, hoàn toàn không cố tình kìm giọng.

Anh vừa thốt ra những lời này, đám cao thủ của Hoàng tộc họ Diệp tức thì khẩn trương hản lên.

Đáy mắt Đoàn Diệp thoáng lóe lên, lão ta lập tức hiểu ngay, Dương Chấn đang muốn ám chỉ để bọn họ xuống tay tận diệt cao thủ của Hoàng tộc họ Diệp.

Dương Chấn đang ép Hoàng tộc họ Đoàn đưa ra lựa chọn của mình.

Đoàn Diệp thoáng do dự một giây, sau đó nặng nề nói: “Trận tiếp theo, để tôi lên đấu!”

Trận đấu vừa kết thúc, Đoàn Diệp chậm rãi đứng lên, bước về phía võ đài.

Lão ta vốn là bậc ông cha trong Hoàng tộc họ Đoàn, bản thân đã đạt tới Thần Cảnh đỉnh phong, một khi lão ta ra tay, không phải Siêu Phàm Cảnh thì ai có thể là đối thủ của lão ta?

Đám cao thủ bên Hoàng tộc họ Diệp đều thay đổi sắc mặt, bọn họ đã hiểu, bất kể ai của Hoàng tộc họ Diệp lên võ đài ứng chiến lần này, đều chỉ có một kết cục, chết!

Trong số những cao thủ của Hoàng tộc họ Diệp tới tham dự cuộc đấu võ tranh ngôi Vương của Yến Đô lần này, người có thực lực mạnh nhất là Diệp Giang cũng chỉ mới tới Thần Cảnh hậu kỳ.

Đối mặt với một cao thủ Thần Cảnh đỉnh phong như Đoàn Diệp, bọn họ hoàn toàn không phải đối thủ.

“Các người, cùng lên một lúc đi!”

Đoàn Diệp đứng trên võ đài, nhìn xuống phía Hoàng tộc họ Diệp, lạnh lùng nói.

Lời vừa thốt ra, hơi thở võ thuật của cảnh giới Thần Cảnh đỉnh phong từ trên người lão ta tràn ra, nháy mắt đã bao trùm lên vài cao thủ Hoàng tộc họ Diệp.

Cảm nhận được luồng uy lực cực mạnh này, đám cao thủ của Hoàng tộc họ Diệp đều tái nhợt mặt mày.

“Hoàng tộc họ Diệp xin chịu thua, chúng tôi xin được rời khỏi cuộc đấu võ tranh ngôi Vương của Yến Đô!”

Diệp Giang đang “hôn mê” bỗng đột nhiên tỉnh lại, nhanh chóng lên tiếng.

Lần này không phải anh ta muốn chịu thua mà là buộc phải chịu thua.

Dương Chấn lạnh lùng nói: ‘Đường đường là đại diện của Hoàng tộc họ Diệp mà đến dũng khí đánh một trận cũng không có sao? Hay là, Hoàng tộc họ Diệp đã suy bại đến nước không còn chút can đảm nào nữa?”

Sắc mặt Diệp Giang trở nên cực kì khó coi: “Cậu nói vậy có phải hơi quá đáng rồi không?”

Dương Chấn cười nhạt: ‘Quá đáng à? Các người chẳng có cả dũng khí tiếp nhận khiêu chiến, chẳng lẽ tôi nói sai rồi?”

Đoàn Diệp cũng nhìn về phía Diệp Giang, nói: “Dù thế nào thì Hoàng tộc họ Diệp cũng là một trong những gia tộc đứng đầu ở Chiêu Châu này, nhưng nếu đến ứng chiến cũng không dám thì tôi cho rằng Hoàng tộc họ Diệp có thể tự xóa tên mình trong nhóm bốn Hoàng tộc lớn được rồi”.