Chàng Rể Chiến Thần

Chương 2631




Chương 2631:

Có người sững sờ, tự lẩm bẩm.

Theo lời đồn, cao thủ Siêu Phàm Thất Cảnh sử dụng Tử Đan có thể tiến vào Siêu Phàm Bát Cảnh ngay lập tức, nhưng sau khi thuốc hết tác dụng thì sự sống sẽ tụt giảm nhanh chóng.

Nói cách khác Phùng Chí Viễn vốn chỉ có năm mươi tuổi mà lúc này đã trở thành một ông già với thể lực ngoài bảy tám mươi tuổi.

Mà khí thế võ thuật trên người Phùng Chí Viễn cũng biến mất trong tích tắc.

Lúc này trên người ông ta chỉ có luồng hơi thở Vương Cảnh mơ hồ, thậm chí còn chưa đạt đến thực lực Thần Cảnh sơ kỳ.

Ông ta không cam lòng, hai tay nắm chặt, hai mắt nhìn chằm chằm Bách Lý Yến, nghiến răng nghiến lợi nói: “Bách Lý Yến, ông nhất định sẽ chết, hơn nữa còn chết rất thê thảm!”

Trong mắt Bách Lý Yến lóe lên sát khí đáng sợ, nhìn chằm chặp Phùng Chí Viễn nói: “Dù tôi có chết rất thảm thì cậu cũng không có cơ hội nhìn thấy ngày đó đâu”.

Dứt tiếng, khí thế võ thuật Siêu Phàm Bát Cảnh đột nhiên bùng nổ từ trên người lão ta.

“Ầm!”

Mặt đất dưới chân lão ta lập tức sụp đổ, vô số đá vụn và bụi mù vây quanh cơ thể lão ta như thể bị khí thế võ thuật xung quanh lão ta điều khiển.

Phùng Chí Viễn không hề sợ hãi, bỗng cười lớn: “Bách Lý Yến, dù ông có giết được tôi, ông cũng sẽ chết!”

“Giết!”

Bách Lý Yến quát lớn, nhấc chân lên chớp mắt đã biến mất tại chỗ.

Lúc này tất cả người của Hoàng tộc họ Phùng đều sợ hãi đến ngây người.

“Em trai!”

Phùng Chí Ngạo gào lên.

Dù sao ông ta và Phùng Chí Viễn cũng là anh em. Bao nhiêu năm nay tuy hai người vẫn luôn đấu đá lẫn nhau nhưng cả hai đều hiểu rõ, một khi cuộc chiến của bọn họ đến giây phút sống còn thì bất kể ai thắng cũng sẽ giữ lại mạng sống cho đối phương.

Nhưng Phùng Chí Ngạo không ngờ Phùng Chí Viễn không hề có ý định muốn tranh quyền đoạt lợi với ông ta. Mọi thứ mà Phùng Chí Viễn sắp xếp đều chỉ vì đợi đến ngày này, lợi dụng Mã Siêu để dụ Bách Lý Yến tới.

Chỉ là Phùng Chí Viễn tưởng rằng có thể dựa vào Tử Đan để báo thù rửa hận cho vợ mình, nhưng lúc này lại phát hiện dù bản thân có uống Tử Đan cũng vẫn không phải là đối thủ của Bách Lý Yến.

“Bố!”

Mã Siêu đau xé lòng gào lên.

Những đường hoa văn đỏ như máu trên mặt Mã Siêu càng lúc càng dày đặc. Một luồng khí thế càng đáng sợ hơn bùng nổ trong cơ thể anh ta. Mã Siêu hầu như không do dự, lao thẳng đến trước mặt Bách Lý Yến.

Nhưng Bách Lý Yến là cao thủ Siêu Phàm Bát Cảnh, vốn lão ta đã lao vào Phùng Chí Viễn, dựa vào thực lực của Mã Siêu là không thể nào đuổi kịp.

Mà khi Phùng Chí Viễn nghe được Mã Siêu kêu ông ta một tiếng “bố”, nhất thời nước mắt tuôn rơi. Vẻ mặt ông ta không hề sợ hãi, bỗng ngửa mặt lên trời cười to: “Con trai, là bố có lỗi với con. Nếu có kiếp sau bố sẽ bồi thường cho con!”

Dứt tiếng, một luồng khí thế võ thuật khủng bố tỏa ra từ trên người Phùng Chí Viễn,

“Ông ta muốn tự nổ tung!”

Lập tức có cao thủ Siêu Phàm Cảnh sợ hải hét lên.