Chàng Rể Chiến Thần

Chương 2628




Chương 2628:

“Tôi muốn ông chết!”

Mã Siêu giận như điên hét lên.

“Ầm!”

Giờ phút này, khí thế võ thuật trên người Mã Siêu xông thẳng lên trời, trong nháy mắt đạt tới Siêu Phàm Ngũ Cảnh.

Nhưng đây đã là cực hạn của Mã Siêu.

Chỉ thấy Mã Siêu hơi nhấc chân, sau đó vọt thẳng về phía Bách Lý Yến.

Phùng Chí Viễn cắn răng, trong tay ông ta bỗng xuất hiện một viên đan dược mà đỏ thắm. Một luồng khí thế võ thuật khủng bố lan tràn từ trong viên đan dược ra ngoài.

Ông ta nhìn Mã Siêu đang lao về phía Bách Lý Yến, trong mắt không chút do dự, nuốt luôn viên thuốc.

“Rầm rầm rầm!”

Đan dược vừa vào miệng đã tan ra. Hiệu quả đáng sợ của đan dược ngay lập tức được cơ thể Phùng Chí Viễn hấp thu, mặt đất xung quanh ông ta nứt toác ra như mạng nhện.

Một luồng khí thế võ thuật kinh người bùng phát từ cơ thể ông ta.

“Bát Cảnh! Không ngờ Phùng Chí Viễn lại đột phá lên Siêu Phàm Bát Cảnh! Sao lại thế được? Siêu Phàm Thất Cảnh là cái ngưỡng hoàn toàn không có loại đan dược nào có thể khiến cho cao thủ Siêu Phàm Thất Cảnh có được thực lực của Siêu Phàm Bát Cảnh được!”

Vẻ mặt Phùng Chí Ngạo đầy khiếp sợ ngạc nhiên thốt lên.

Phùng Giai Dị cũng ngạc nhiên không kém bỗng cô ta như nghỉ tới điều gì, cả kính nói: “Bố, có cmột loại đan dược gọi là Tự Đàn, người nào uống nó có thể khiến cho thực lực đạt đến Siêu Phàm Bát Cảnh trong thời gian ngắn.

“Tử Đan!”

Dù là Phùng Chí Ngạo, sau khi nghe được Tử Đan vê mặt cũng hoảng sợ.

Ông ta khiếp sợ nhìn Phùng Chí Viễn đã lao về phía Bách Lý Yến, khí tin nói: “Tử Đan hay còn gọi là Tử Vong Đan, chỉ có cao thủ Siêu Phàm Thất Cảnh mới dùng được. Một khi dùng nó, thực lực có thể đạt tới Siêu Phàm Bát Cảnh trong nháy mắt.

“Chỉ là những người uống đan dược này sẽ mất dần tất cả các chức năng của cơ thể sau khi đan dược hết tác dụng và lập tức sẽ trở thành một ông già vật vờ sắp chết, chỉ còn sống được vài ngày”.

“Phùng Chí Viễn dùng tính mạng của mình để nâng cao thực lực!”

Lúc này, khi Phùng Chí Ngạo nhìn Phùng Chí Viễn, trong mắt không còn bất kỳ sự hận thù nào nữa, có chăng chỉ là vẻ rối rắm và lo lắng mà thôi.

Cùng lúc đó, hai bố con Mã Siêu và Phùng Chí Viễn đã chạy đến trước mặt Bách Lý Yến.

“Giết!”

Mã Siêu nổi giận gầm lên, khí thế võ thuật trong cơ thể lập tức bùng nổ, đánh thẳng ra một đòn công kích mạnh nhất của Siêu Phàm Ngũ Cảnh về phía Bách Lý Yến.

Bách Lý Yến cau mày, lạnh lùng nói: “Không biết tự lượng sức mình!”

“Oành!”

Lão ta đá ra một cước, Mã Siêu còn chưa đụng tới được người Bách Lý Yến đã bị một cước đạp bay.

Dù thực lực của Mã Siêu đã tăng lên rất nhiều nhưng rốt cuộc vẫn là thực lực Siêu Phàm Ngũ Cảnh. Trong khi đó Bách Lý Yến vốn đã là cao thủ Siêu Phàm Bát Cảnh. Đến cả cao thủ Siêu Phàm Thất Cảnh cũng chỉ là con kiến trước mặt lão ta mà thôi.

Khi Mã Siêu bị đạp bay, Phùng Chí Viễn cũng xông tới bên cạnh Bách Lý Yến, giơ tay đánh ra một đòn.

“Oành!”