Chàng Rể Chiến Thần

Chương 2515




Chương 2515:

“Rốt cuộc mày là ai? Che che giấu giấu thì đáng mặt gì chứ? Có giỏi thì bỏ mặt nạ xuống, để chúng tao xem mày là kẻ nào”.

Người đứng thứ tư trong đội cao thủ Siêu Phàm Cảnh nhà họ Lý sầm mặt quát to.

Mặc dù biết đối phương chính là cao thủ bên cạnh Thượng Quan Hoàng nhưng Dương Chấn cũng biết, người này hẳn phải có thân phận cực cao trong Hoàng tộc họ Thượng Quan, thậm chí còn có thể là bậc cha chú của Thượng Quan Hoàng, bởi vì lần trước, khi Thượng Quan Hoàng mang người này tới gặp anh, anh có thể nhận ra Thượng Quan Hoàng đối xử với người này hết sức cung kính.

Lúc này, anh cũng đang cực kì muốn biết, vị cao thủ đeo mặt nạ quỷ này rốt cuộc là ai.

“Nếu các người đã muốn biết tôi là ai thì tôi sẽ cho các người toại nguyện, chỉ có điều, tất cả những kẻ từng nhìn thấy mặt tôi luôn phải nhận một kết cục, đó chính là chết!”

Người kia lạnh lẽo lên tiếng.

Tên cao thủ “anh tư” của nhà họ Lý cười nhạt, nói: “Mày đã giết chết anh cả của chúng tao, hôm nay, nếu mày không giết được chúng tao thì ngày này năm sau là ngày giỗ của mày”.

“Vậy tôi cho các người được toại nguyện”.

Vị cao thủ thần bí của Hoàng tộc họ Thượng Quan lạnh lùng nói, sau đó, lão ta gỡ chiếc mặt nạ quỷ xuống, một gương mặt già nua xuất hiện trước mắt bao người.

“Thì ra là ông!”

Tên cao thủ “anh tư” nhà họ Lý vừa thấy khuôn mặt kia, con ngươi liền co rút lại, đồng thời sắc mặt cũng tràn đầy sợ hãi thân mình liên tục run lẩy bẩy.

“Anh tư, ông ta là ai?”

Có người không nhận ra vị cao thủ kia, bèn lên tiếng hỏi.

“Anh tư” run giọng đáp: “Đó là Hoàng Chủ đời trước của Hoàng tộc họ Thượng Quan, cũng chính là chú của Hoàng Chủ hiện tại, tên là Thượng Quan Phó”.

Ầm!

Lão ta vừa dứt lời, các cao thủ khác của nhà họ Lý đều biến sắc, hoảng sợ nhìn về phía Thượng Quan Phó.

Đây là lần đầu tiên Dương Chấn nghe nói đến thân phận của Thượng Quan Phó, lòng anh cũng vô cùng chấn động, thì ra lão ta chính là Hoàng Chủ đời trước, chẳng trách Thượng Quan Hoàng lại cung kính với người này đến thế.

Thượng Quan Phó cười nhạt: “Thật không ngờ đã bao nhiêu năm chưa xuất hiện lại mà vẫn còn có người nhớ được tên tôi”.

Tên “anh tư” kia nghiến răng nói: “Thượng Quan Phó, nói thế nào thì ông cũng là người thuộc hàng cha chú, vậy mà lại tùy tiện giết hại cao thủ nhà họ Lý chúng tôi như thế, có phải hơi quá đáng rồi không?”

Thượng Quan Phó khinh thường cười lạnh: “Quá đáng à? Nói như các cậu, Dương Chấn cũng là hàng con cháu, lại đã mất hết võ thuật, còn bị cả đám cao thủ Siêu Phàm Cảnh các cậu bao vây tấn công như vậy, chẳng phải các cậu càng tồi tệ hơn hay sao?”

Đám cao thủ nhà họ Lý lập tức im lặng, một hồi lâu sau, “anh tư” kia lại hỏi: “Nói vậy, ông tới đây là để cứu cậu ta à?”

Thượng Quan Phó không đáp, ánh nhìn sắc bén như dao bỗng rơi xuống người Dương Chấn. Giây phút này, Dương Chấn có cảm giác mình đang bị cái chết bao trùm lên rồi, kẻ kia chỉ cần nảy sinh một ý niệm trong đầu là có thể dễ dàng giết chết mình.

Cho đến giờ phút này, anh mới ý thức được, vị cao thủ vẫn luôn ẩn núp bên cạnh Thượng Quan Hoàng mạnh đến cỡ nào, chỉ sợ cảnh giới võ thuật của lão ta đã vượt qua Lý Trọng rồi, nhưng hẳn cũng không cao hơn Lý Trọng là bao.