Chàng Rể Chiến Thần

Chương 2398




Chương 2398:

 

Trên thực tế, trong trận hình mười tám người thì người đứng giữa mới là then chốt, nhưng anh em nhà họ Tống đã bất ngờ đánh bại hai cao thủ ở giữa và phá vỡ trận hình này.

 

Trận hình bị phá vỡ nên không thể sử dụng thuật hợp kích được nữa. Chỉ dựa vào thực lực của những người này thì không thể nào đấu lại cao thủ Siêu Phàm Cảnh.

 

“Giết!”

 

Dương Chấn thấy thế thì ra lệnh một tiếng, những cao thủ Thần Cảnh đỉnh phong nhà họ Lý nhanh chóng lao ra ngoài.

 

Trận chiến nổ ra trong giây lát!

 

Anh em nhà họ Tống chỉ phá vỡ thuật hợp kích của những người bên Hoàng tộc họ Diệp rồi trở về bên cạnh Dương Chấn.

 

“Không sao chứ?”, Dương Chấn hỏi.

 

Hai anh em lắc đầu, sắc mặt của Tống Tả trở nên nghiêm trọng, nói: “Chỉ là hai anh em tôi đều đã bị thương, nếu muốn khống chế sức mạnh ở cùng một mức thì gần như không thể. Chuyện này cũng nói lên răng chúng tôi không thể thực hiện thuật hợp kích được nữa”.

 

Tống Tả có sức mạnh của Siêu Phàm Tam Cảnh, Tống hữu lại có thực lực Siêu Phàm Nhị Cảnh. Mặc dù hai người hiểu ý nhau nhưng cũng cần phải khống chế sức mạnh của mình ngang bằng với đối phương để có thể thực hiện thuật hợp kích, từ đó bộc phát sức mạnh sánh ngang với Siêu Phàm Tứ Cảnh.

 

Bây giờ không có cách nào sử dụng thuật hợp kích nên bọn họ chỉ có thể chiến đấu bằng thực lực của mình.

 

Sắc mặt của Dương Chấn đột nhiên có chút tối tăm, hiện giờ Lý Trọng đã bị thương nặng, anh em nhà họ Tống tuy không bị thương nặng như Lý Trọng, nhưng dẫu sao vẫn bị thương nên họ không thể sử dụng thuật hợp kích, vì vậy mà thực lực cũng giảm đi nhiều.

 

May mãn thay Dương Chấn vẫn còn đang trong trạng thái mạnh nhất, có lẽ tiếp theo chỉ có thể dựa vào anh.

 

“Bùm!”

 

Dương Chấn không nói nhiều lời, tung chưởng tạo ra một tiếng vang thật lớn, cổng chính của điện Diệp Hoàng nhanh chóng chia năm xẻ bảy.

 

Mọi thứ bên trong điện Diệp Hoàng đều xuất hiện trong tầm mắt của anh.

 

Lúc này đây, Diệp Lâm đang ngồi trên hoàng vị, hai bên lão ta chính là cao thủ Thần Cảnh đỉnh phong và bán bộ Siêu Phàm Cảnh của Hoàng tộc họ Diệp.

 

Nhìn thấy cửa cung điện bị nổ tung, sắc mặt của mọi người bên trong điện Diệp Hoàng đều thay đổi rõ rệt.

 

Mặt mũi Diệp Lâm âm trâm vô cùng, ánh mắt lão ta nhìn chằm chăm vào Dương Thần, lạnh giọng nói: “Không ngờ rằng cậu lại lăn đến Hoàng tộc họ Diệp để chịu chết nhanh như vậy”.

 

Dương Chấn nhíu mày. Diệp Lâm là một cao thủ Siêu Phàm Ngũ Cảnh nhưng anh cũng có thể bộc phát ra sức mạnh sánh ngang với lão ta.

 

Trước đây anh đã suýt giết chết được Diệp Lâm ở Yến Sơn.

 

Theo lý mà nói thì Diệp Lâm nên tỏ ra dè chừng khi nhìn thấy anh mới đúng, nhưng bây giờ Dương Chấn lại cảm thấy có một luồng sát khí mạnh mẽ từ cơ thể lão ta.

 

Dương Chấn có cảm giác Diệp Lâm dường như không để mình vào mắt chút nào. _.

 

“Xem ra trận chiến ở Yến Sơn một tuần trước không những không làm tổn hại đến nền tảng võ thuật của ông, ngược lại còn khiến thực lực của ông được nâng cao’, Dương Chấn liếc mắt nhìn Diệp Lâm.

 

Hai anh em Tống Tả và Tống Hữu luôn đi theo Dương Chấn, lúc này họ đều đang nhìn chằm chäm vào Diệp Lâm, chờ đợi mệnh lệnh của anh.

 

“Cậu nói không sai!”

 

Điều khiến Dương Chấn bất ngờ chính là Diệp Lâm đã thừa nhận rằng sức mạnh của mình đã có sự tăng tiến.