Chàng Rể Chiến Thần

Chương 2120




Chương 2120:

 

Đương nhiên lão ta biết Lý Bảo Phong vẫn luôn theo đuổi Quách Sở Sở, chỉ là hình như cháu gái không định gặp thăng nhóc đó.

 

Sắc mặt Quách Sở Sở hơi khó coi, cắn đôi môi đỏ mọng, cô ta nói với Quách Thắng: “Ông nội, cháu thật sự không thích Lý Bảo Phong, thậm chí còn rất ghét anh ta, hi vọng ông nội có thể hủy bỏ hôn ước của cháu và anh ta”.

 

Quách Sở Sở và Lý Bảo Phong có hôn ước!

 

Quách Thăng nhìn Quách Sở Sở thật sâu, sau đó nói: “Cháu cũng biết nhà họ Lý đi lại rất gần với Hoàng tộc, trong gia tộc cũng có cao thủ bán bộ Siêu Phàm Cảnh, hiện giờ không thích hợp đắc tội với nhà họ Lý”.

 

“Nếu chúng ta nhất quyết hủy bỏ hôn ước của cháu và cậu ta, nhà họ Lý nhất định sẽ không bỏ qua cho nhà họ Quách chúng ta”.

 

Nghe Quách Thắng nói vậy, Quách Sở Sở ngân ngấn lệ: “Nhà họ Quách chúng ta có năm cao thủ Thần Cảnh, cũng có tồn tại bán bộ Siêu Phàm Cảnh, chẳng lẽ còn sợ nhà họ Lý sao?”

 

Quách Thắng mặt đầy đau khổ nói: “Cháu cũng biết nhà họ Quách chúng ta không tự có cao thủ võ thuật hàng đầu, cao thủ bán bộ Siêu Phàm Cảnh cũng phải tốn giá cao để mời tới, trừ khi lúc nhà họ Quách đối mặt với sinh tử tôn vong, lão ta mới ra tay.”

 

“Chỉ dựa vào ông nội là một cao thủ Thần Cảnh đỉnh phong thì không thể làm gì được nhà họ Lý, nếu bị nhà họ Lý chèn ép, nói không chừng còn bị Hoàng tộc họ Thượng Quan chèn ép nữa”.

 

Quách Sở Sở gật đầu, mắt đỏ lên nói: “Ông nội, cháu biết rồi!”

 

“Để thằng nhóc đó vào đi!”

 

Quách Thăng dặn dò lão quản gia bên cạnh.

 

Chẳng mấy chốc Lý Bảo Phong đã được lão quản gia dẫn vào.

 

“Bảo Phong xin chào ông Quách!”

 

Lý Bảo Phong hơi cúi người với Quách Thăng, thái độ hết sức cung kính.

 

Quách Thắng gật đầu hỏi: “Ông nội cậu khỏe không?”

 

Lý Bảo Phong vội vàng đáp lại: “Cảm ơn ông Quách đã nhớ thương, ông nội rất khỏe mạnh, vẫn luôn muốn cháu tới hỏi thăm ông. Hôm nay mới từ bên ngoài trở về, cháu đã tới đây hỏi thăm ông trước!”

 

“Ha ha, tốt lắm Quách Thăng cười nói, sau đó chỉ chiếc ghế mây ở bên cạnh: “Ngồi đi!”

 

Sau khi ngồi xuống, Lý Bảo Phong mới nhìn Quách Sở Sở, cười nói: “Sở Sở, chúng ta lại gặp nhau rồi!”

 

Quách Sở Sở hừ một tiếng, không thèm quan tâm đến người đàn ông đáng ghét này.

 

“Ông Quách, hôm nay cháu đến gặp ông là có chuyện muốn nhờ ông!”

 

Lý Bảo Phong bỗng nhìn về phía Quách Thăng, nói: “Cháu muốn sớm ngày thành hôn với Sở Sở, ông nội cháu cũng nói hi vọng trước đại thọ tám mươi, ông có thể thấy cháu kết hôn”.

 

Nghe những lời này của anh ta, Quách Sở Sở nhất thời nóng nảy.

 

Còn nửa tháng nữa là đến đại thọ tám mươi của ông nội Lý Bảo Phong, như vậy nói cách khác, nhà họ Lý muốn cưới cô ta trong nửa tháng này.

 

Quách Thắng cũng không ngờ nhà họ Lý lại gấp gáp muốn thành hôn như vậy, nên nhất thời hơi do dự.

 

Dù sao Quách Sở Sở cũng là đứa cháu lão ta thích nhất, nếu không phải Quách Sở Sở là con gái, lão ta thậm chí còn muốn để cô ta thừa kế vị trí chủ gia tộc.

 

Gó thể nói trong lớp con cháu trẻ tuổi cùng lứa, Quách Sở Sở thật sự là người hội tụ những điểm ưu tú nhất, thậm chí ngay các chú bác bề trên cũng không bằng cô ta.

 

Nên một đứa cháu ưu tú như vậy, sao Quách Thăng lại chịu gả cô ta ra ngoài?