Chàng Rể Chiến Thần

Chương 1463: 1463: Mục Đích Thật Sự




*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.



Trong phút chốc, tất cả mọi người đều im lặng nhưng ẩn trong ánh mắt của mỗi người vẫn có vẻ mong đợi.

Hai mắt Dương Thanh khẽ nhíu lại, rốt cuộc đã muốn nói đến chuyện thứ hai rồi sao?
"Chuyện thứ hai có liên quan đến sự xuất hiện của Đế Thôn, đã đến lúc chuyện này phải có kết quả".

Diệp Hoàng nói một cách chậm rãi.

Quả thật là vì tranh giành Đế Thôn.

"Diệp Hoàng, không biết tại sao ông lại nói đến sự xuất hiện của Đế Thôn?", bỗng nhiên có một người hỏi.

Tất cả mọi người đều nhìn về phía Diệp Hoàng, đợi lão ta giải thích.Dù sao theo như quy định của trăm năm trước của người đó, Vương tộc và Hoàng tộc không được bước chân vào Yến Đô cũng như không cho phép Hoàng tộc tranh giành Đế thôn.

Mặc dù quy định này đã có hơn trăm năm, nhưng bây giờ cho dù là Vương tộc hay Hoàng tộc đều đã đi vào Yến Đô, dường như cái quy định đó không gây ảnh hưởng gì đến Vương tộc và Hoàng tộc.

Lấy được Đế Thôn là sẽ có được cả thế giới, mặc dù đó chỉ là một truyền thuyết nhưng lại có khả năng sẽ trở thành sự thật rất cao, nếu không thì Hoàng tộc họ Diệp đã không nhắc đến Đế Thôn.

Dương Thanh cũng nhìn về phía Diệp Hoàng, muốn nghe thử xem lão già dở hơi này muốn gì.

Diệp Hoàng mở miệng nói: "Dù sao quy định vào trăm năm trước của người kia vẫn còn đó, Hoàng tộc họ Diệp không thể can thiệp vào việc tranh giành Đế Thôn, vì thế việc tranh giành Đế Thôn chỉ có thể nhường lại cho mọi người ở đây".


Lão ta vừa nói ra những lời này đã khiến cho mọi người hoảng sợ.

Hoàng tộc họ Diệp muốn từ bỏ việc tranh giành Đế Thôn sao?
Ngay cả Dương Thanh cũng cảm thấy bất ngờ.

Mặc dù biết Hoàng tộc họ Diệp tổ chức lễ mừng trăm tuổi của Diệp Lâm tại Yến Đô là vì Đế Thôn, nhưng không thể ngờ rằng Hoàng tộc họ Diệp lại buông tha cho Đế Thôn.

Chẳng qua suy nghĩ này vừa lóe lên anh đã bỏ nó đi ngay lập tức, nếu không có lợi ích thì sao Hoàng tộc họ Diệp có thể làm không công đây?
Nhất là khi Hoàng tộc họ Diệp đã mời cả Diệp Lâm, một người ở ẩn đã biến mất hơn năm mươi năm, làm sao họ có thể bỏ qua Đế Thôn được?
Nhưng mà vấn đề khiến Diệp Thanh không nghĩ ra đó là Hoàng tộc họ Diệp sẽ dùng cách gì để tranh giành Đế Thôn đây?
Không lẽ, Hoàng tộc họ Diệp không biết thực lực bây giờ của anh đã là Siêu Phàm Cảnh rồi sao?
Một khi ra tay, nếu người của Hoàng tộc không nhúng tay vào thì ai có thể ngăn cản được anh chứ?
"Diệp Hoàng, những lời ông nói là thật sao? Hoàng tộc họ Diệp không can thiệp vào cuộc chiến tranh giành Đế Thôn sao?", một khách mời của một thế lực đứng đầu tỏ ra vui vẻ hỏi lại.

Diệp Hoàng ha ha cười, nói: "Đứng trước trăm thế lực lớn của Chiêu Châu, tôi đã nói là sẽ không tham gia tranh giành Đế Thôn thì còn có thể giả được hay sao?"
"Nếu đã như vậy thì nhà họ Lâm của tôi sẽ đồng ý để Đế Thôn xuất thế!", người này kích động nói.

"Nhà họ Phương chúng tôi cũng đồng ý để Đế Thôn xuất thế, mong rằng Hoàng tộc họ Diệp có thể ra mặt duy trì sự công bằng".

Sau đó lại có người lên tiếng, thậm chí muốn Hoàng tộc họ Diệp đứng ra chủ trì.

Đã có người mở đầu, người ở các thế lực khác đều nhao nhao tỏ thái độ đồng ý cho Đế Thôn xuất hiện.

Đây chính là hiện thực.Trước đó, Diệp Hoàng nói muốn thành lập một liên minh thì bị ba Hoàng tộc lớn là Long, Đoàn, Thượng Quan ngăn cản, các thế lực khác bị uy hiếp thì không ai dám nhắc đến chuyện liên minh nữa.

Nhưng lúc này lại khác, cho dù bây giờ ba Hoàng tộc lớn kia có ngăn cản thì cũng không được, bởi vì truyền thuyết của Đế Thôn rất hấp dẫn đối với mọi người.

Những người ở đây đều là người đứng đầu của các thế lực ở Chiêu Châu, có tham vọng mãnh liệt.

Nếu như bọn họ có thể giành lấy được Đế Thôn về trong tay mình, toàn bộ Chiêu Châu còn ai có thể uy hiếp được họ?
Cho dù là Hoàng tộc cũng không thể áp chế được họ.

Có thể nói rằng đây chính là cơ hội duy nhất để bọn họ có thể nâng cao thực lực một cách nhanh chóng.

Khi được Hoàng tộc họ Diệp mời đến, bọn họ biết ngay lần đi đến Yến Đô này liên quan đến việc Đế Thôn sẽ xuất thế, cho nên các thế lực đã chịu một số tổn thất để mời các cao thủ mạnh ẩn thế đi theo.

Trong đó thậm chí có cả cao thủ Siêu Phàm Cảnh.


Dương Thanh đã cảm nhận được, riêng Siêu Phàm Cảnh đã có đến sáu người.

Đây là chưa tính đến các thế lực đang ẩn nấp, chuẩn bị sẵn sàng tham gia vào việc tranh giành Đế Thôn.

Ví dụ như cao thủ thần bí đã bắt giữ Phương Nho, chủ gia tộc họ Phương trong Hoàng thành Long ngay trước mặt của Dương Thanh vào đêm qua, đến nay người đó vẫn chưa xuất hiện.

Có thể suy đoán được, cuộc chiến tranh giành Đế Thôn sắp đến sẽ khốc liệt như thế nào.

Cho dù là Dương Thanh cũng không có cách gì có thể ngăn cản.

Dù sao vẫn còn Hoàng tộc họ Diệp, nếu như lúc này anh ngăn cản thì sẽ trở thành kẻ địch chung của mọi người.

"Được, mọi người đã đồng ý để Đế Thôn xuất thế thì hôm nay chúng ta cùng nhìn Đế Thôn xuất thế đi!", Diệp Hoàng hét to một tiếng.

Tất cả mọi người đều phát ra tiếng hoan hô rung trời, bầu không khí được nâng lên đỉnh điểm chỉ trong nháy mắt.

Diệp Hoàng vẫy vẫy tay, đợi đến khi mọi người yên tĩnh lại mới nói tiếp: "Tiếp theo chúng ta sẽ nói đến quy định trong cuộc chiến tranh giành Đế Thôn".

Ánh mắt đảo qua toàn sảnh tiệc, lão ta từ từ nói: "Vì trăm năm trước người kia đã quy định Vương tộc và Hoàng tộc không được can thiệp vào việc tranh giành Đế Thôn, nhưng mà..."
Nói đến đây, Diệp Hoàng bỗng nhiên dừng lại khiến cho mọi người rất sốt ruột, nhưng không ai dám giục, đều tỏ vẻ mong chờ nhìn về phía lão ta.

Dương Thanh biết, bây giờ mới đến phần quan trọng.

Quả nhiên, Diệp Hoàng chỉ dừng lại khoảng mười giây thì nói tiếp: "Chúng tôi không can thiệp vào việc tranh giành Đế Thôn, nhưng mong muốn nhân cơ hội lần này để cho cao thủ trong Hoàng tộc tôi cảm nhận được các cao thủ ẩn thế không xuất hiện mạnh mẽ đến mức nào".

“Nhưng mà mọi người cứ yên tâm, mọi hoạt động của Hoàng tộc tôi sẽ không được tính vào cuộc chiến này, chỉ là muốn tăng thêm cho mọi người chút niềm vui khi trao đổi võ thuật trong cuộc chiến khô khan này, đồng thời để cho mọi người biết thực lực của Hoàng tộc chúng tôi thôi".

"Còn về quy tắc của cuộc tranh giành Đế Thôn, rất đơn giản, chỉ có duy nhất một quy tắc đó là ai mạnh thì người đó thắng! Ai có thể đạt được ngôi vị quán quân thì đó chính là Vương của Yến Đô, có tư cách để nắm giữ Đế Thôn".


Lời này vừa nói ra, mọi người lại phát ra tiếng hoan hô vang trời.

Mà người của ba Hoàng tộc lớn là Long, Đoàn, Thượng Quan đều trở nên âm trầm, vì mối quan hệ với Dương Thanh, bọn họ không có ý định tranh giành Đế Thôn.

Nhưng Diệp Hoàng lại nói người trong Hoàng tộc cũng có thể tham gia vào đó, nhưng lại không tính kết quả.

Bây giờ, Diệp Lâm, cao thủ Siêu Phàm Cảnh luôn giấu mặt của Hoàng tộc họ Diệp đang ở đây, lão ta mạnh mẽ đến mức nào thì không ai biết.

Cho dù là Dương Thanh cũng không hề hay biết thực lực thật sự của Diệp Lâm mạnh ra sao.

Trong mắt Dương Thanh tỏa ra một tia sắc lạnh.

Đương nhiên anh hiểu rằng, Hoàng tộc họ Diệp để người trong Hoàng tộc ra thi đấu tranh giành Đế Thôn mà không tính kết quả là để đối phó với mình.

Tất nhiên, Hoàng tộc này tự tin rằng không ai có thể đánh bại được Diệp Lâm nên mới dám nói như vậy.

Bằng cách đó, kể cả Dương Thanh cũng không có lý do để ngăn cản.

.