Chàng Rể Chiến Thần

Chương 1442: 1442: Mưu Kế Của Các Bên






Ông lão đó vừa nói xong, một luồng sát khí kinh khủng tràn ra bao phủ toàn thân Diệp Hoàng.

"Dương Thanh!"  
Diệp Hoàng gần như cắn răng gọi tên Dương Thanh.

Lão ta là Hoàng Chủ của Hoàng tộc họ Diệp, nắm trong tay Hoàng thành Diệp nhiều năm như vậy, mặc dù làm việc có chút nóng nảy nhưng cũng không phải tên vô dụng không có đầu óc.

Trong lòng Diệp Hoàng luôn hiểu rằng điện Hắc Long không thể vô cớ ra tay với cao thủ Hoàng tộc họ Diệp, trước đó lão ta phái năm cao thủ Thần Cảnh đi tiêu diệt điện Hắc Long cũng không phải do kích động.

Với thực lực của Hoàng tộc họ Diệp, không khó để tiêu diệt một tổ chức sát thủ ở ngoài biên giới.

Chỉ là, lão ta không ngờ rằng năm cao thủ Thần Cảnh đều bị diệt sạch, càng không ngờ đến điện Hắc Long lại có nhiều cao thủ Thần Cảnh như vậy.

Nếu như có thể tiêu diệt điện Hắc Long thì không nói làm gì, nhưng đây lại không được, như vậy đương nhiên lão ta sẽ không khinh thường họ nữa.

"Hoàng Chủ, vốn dĩ giữa chúng ta và điện Hắc Long không có ân oán, tại sao họ lại bỗng nhiên cho người tấn công chúng ta? Thậm chí còn dám phái ra cao thủ hàng đầu xâm nhập vào trong Hoàng phủ để ám sát?"  
"Tôi nghi ngờ tất cả đều là âm mưu của Dương Thanh.

Ngay từ đầu, những sát thủ đã ám sát dòng chính của Hoàng tộc họ Diệp chúng ta hoàn toàn không liên quan với điện Hắc Long".

"Tất cả những điều này đều là âm mưu do Dương Thanh đứng sau thiết kế, thậm chí tôi còn nghi ngờ điện Hắc Long cũng đã gặp cuộc ám sát vô cùng nghiêm trọng, cũng là do Dương Thanh đứng phía sau”.

"Còn năm cao thủ Thần Cảnh do chúng ta phái ra vốn dĩ chẳng phải do điện Hắc Long giết chết, mà do Dương Thanh giết, sau đó đổ tội cho điện Hắc Long".

"Từ đó, chúng ta và điện Hắc Long sẽ trở thành kẻ thù không đội trời chung.


Cho nên dưới cơn nóng giận, điện Hắc Long mới có thể phái ra một cao thủ Siêu Phàm Nhị Cảnh và mười cao thủ Thần Cảnh đến ám sát".

Trong Hoàng tộc họ Diệp khổng lồ, tất nhiên vẫn có người sáng suốt, nhanh chóng phân tích ra nguyên nhân điện Hắc Long phái người ám sát Diệp Hoàng.

Trên mặt Diệp Hoàng tràn đầy hung ác, nghiến răng nghiến lợi nói: "Bây giờ điện Hắc Long đã chết nhiều cao thủ như vậy.

Nói cách khác, cho dù chúng ta nói ra sự thật thì giữa bọn họ và chúng ta vẫn là tình cảnh không chết không thôi?"  
Ông lão vừa phân tích gật đầu, nghiêm nghị nói: "Tôi đã điều tra điện Hắc Long, bản thân nó là một trong ba tổ chức sát thủ lớn hàng đầu ngoài biên giới, có đến hai mươi ba người có thực lực Thần Cảnh.

Nghe đồn thủ lĩnh điện Hắc Long đã đột phá vào Siêu Phàm Cảnh".

"Lần này, điện Hắc Long phái ra mười cao thủ Thần Cảnh đã là một nửa lực lượng ở đó, còn cao thủ Siêu Phàm Nhị Cảnh kia, chắc là điện Hắc Long đã phải trả một cái giá rất lớn mới mời được".

"Cho dù thế nào, đối với điện Hắc Long mà nói, Hoàng tộc họ Diệp chúng ta đã là kẻ thù một mất một còn lớn nhất của họ.

Nếu lại phái cao thủ đến đây, đội hình sẽ càng mạnh mẽ hơn".

Lời này vừa nói ra, người Hoàng tộc họ Diệp bên trong đại điện đều có vẻ mặt nghiêm nghị.

Hôm nay nếu Diệp Lâm không xuất hiện ngay thời điểm quan trọng, e là Diệp Hoàng đã bị giết.

Nếu như điện Hắc Long lại phái ra đội hình mạnh hơn thì trừ khi Diệp Lâm ra tay, nếu không Hoàng tộc họ Diệp sẽ bị lật đổ.

Ba ngày sau là tiệc mừng thọ trăm tuổi của Diệp Lâm.

Nếu hôm đó, điện Hắc Long đi quấy rối hoặc lại ra tay với Hoàng thành Diệp thì đều sẽ là tai họa của Hoàng tộc.


Diệp Hoàng suy nghĩ một hồi, đương nhiên lão ta hiểu rõ chuyện này.

Sau một hồi im lặng, lão ta mới mở miệng nói: “Tạm thời mặc kệ điện Hắc Long.

Tiệc mừng thọ trăm tuổi của bố tôi vào ba ngày sau mới là chuyện quan trọng nhất".

"Chỉ cần ngày hôm đó điện Hắc Long dám quấy rối, tôi nhất định sẽ khiến cho bọn họ có đến mà không có về!"  
“Ngoài ra, thông báo cho tất cả dòng chính của Hoàng tộc và các nhân vật quan trọng đến Yến Đô trước để chuẩn bị cho tiệc mừng thọ vào ba ngày sau".

Nghe những gì Diệp Hoàng nói, vẻ mặt của tất cả mọi người đều khác nhau.

Hiển nhiên, lão ta dự định vứt bỏ Hoàng tộc họ Diệp, nếu không sẽ không để tất cả dòng chính của Hoàng tộc và các quản lý cấp cao rời khỏi Hoàng tộc họ Diệp.

"Vâng!"  
Đám người sôi nổi đáp.

Một bên khác, tại trụ sở của điện Hắc Long ở chiến trường ngoài biên giới.

Thủ lĩnh Hansen đã biết được tin mười một cao thủ đi ám sát Diệp Hoàng đều bị diệt sạch.

Trên gương mặt trắng nõn của ông ta tràn đầy hung tợn: “Hoàng tộc họ Diệp hủy điện Hắc Long của tôi, tôi nhất định phải khiến bọn chúng tắm máu!"  
"Thủ lĩnh, Taylor là cao thủ Siêu Phàm Nhị Cảnh vậy mà vẫn chết ở Hoàng tộc họ Diệp.

Việc này nói rõ bên trong Hoàng tộc họ Diệp tồn tại ít nhất một cao thủ Siêu Phàm Tam Cảnh".


Một người đàn ông có gương mặt phương Tây mở miệng nói.

"Đương nhiên tôi hiểu điều này".

Hansen cắn răng nói: "Vậy thì thế nào? Chỉ cần điện Hắc Long ta vẫn còn một người sống, thì nhất định phải khiến cho Hoàng tộc họ Diệp phải trả cái giá nặng nề".

Người đàn ông có gương mặt phương Tây đáp lời: "Thủ lĩnh, tôi đã nhận được tình báo mới nhất.

Giết chết Taylor chính là Hoàng Chủ đời trước của Hoàng tộc họ Diệp, tên là Diệp Lâm.

Ba ngày sau chính là tiệc mừng thọ trăm tuổi của lão ta, lại còn tổ chức tại Yến Đô Chiêu Châu".

"Nghe nói, vào năm mươi năm trước, Diệp Lâm đã bước vào Siêu Phàm Cảnh.

Hiện giờ năm mươi năm đã trôi qua, sợ là thực lực chỉ có mạnh hơn, tôi nghi ngờ Taylor là bị lão ta giết chết".

Nghe hắn ta nói vậy, ngược lại Hansen cảm thấy hứng thú: "Tiệc mừng thọ Diệp Lâm lại không tổ chức ở Hoàng tộc họ Diệp mà lại ở Yến Đô sao?"  
Người kia vội vàng trả lời: "Ở Chiêu Châu có một truyền thuyết, người có được Yến Đô thì sẽ có được thiên hạ.

Nói đúng hơn là người nắm được Đế Thôn thì sẽ nắm được cả thế giới trong tay".

"Theo truyền thuyết, Đế Thôn đang ở ngay tại Yến Đô, bên trong Đế Thôn cao thủ Thần Cảnh như mây, thậm chí ngay cả cao thủ Siêu Phàm Cảnh cũng có không ít".

"Diệp Lâm biến mất năm mươi năm, bỗng nhiên xuất hiện vào lúc này, còn cực kỳ phô trương mở tiệc chiêu đãi rất nhiều nhà quyền quý hàng đầu, nhất thiết phải tổ chức tiệc mừng thọ trăm tuổi ở Yến Đô, sợ rằng muốn kế thừa Đế Thôn".

"Nếu thủ lĩnh muốn báo thù rửa hận, có lẽ ba ngày sau sẽ là thời điểm thích hợp nhất”.

Lời này vừa nói ra, vẻ mặt bọn nắm quyền trong điện Hắc Long đều ngạc nhiên.

Trên gương mặt của Hansen, sự hung tợn đã biến mất, thay vào đó là vẻ mặt đầy nghiêm túc.


Mặc dù ông ta muốn hủy diệt Hoàng tộc họ Diệp nhưng cũng biết được sức mạnh của họ.

Ba ngày sau, một khi để Hoàng tộc họ Diệp có được Đế Thôn thì sợ rằng điện Hắc Long không còn cơ hội nào khác để trả thù.

Quan trọng là, sau khi Hoàng tộc họ Diệp nắm Đế Thôn trong tay, họ sẽ tiêu diệt điện Hắc Long trước tiên.

Dù sao ân oán giữa hai thế lực lớn đã đến tình cảnh không chết không thôi.

"Đã như vậy, chúng ta càng không thể buông tha Hoàng tộc họ Diệp", Hansen cắn răng nói.

Nghe vậy, vẻ mặt người đàn ông phương Tây trước đó suy đoán mục đích tiệc mừng thọ của Hoàng tộc họ Diệp thay đổi, nói: "Thủ lĩnh, Hoàng tộc họ Diệp đã mở tiệc chiêu đãi rất nhiều thế lực hàng đầu Chiêu Châu, nếu ba ngày sau đến Yến Đô, tôi e là chúng ta sẽ trở thành mục tiêu tấn công!"  
"Ai nói là ba ngày sau tôi sẽ dẫn người đi Yến Đô?", Hansen cười lạnh.

Tất cả mọi người hơi sửng sốt, chỉ thấy trong mắt ông ta lóe lên tia lạnh lẽo, híp mắt nói: "Ba ngày sau, Diệp Lâm và Diệp Hoàng sẽ rời khỏi Hoàng tộc họ Diệp.

Nói cách khác, ngày hôm đó bên trong Hoàng tộc họ Diệp không có cao thủ Siêu Phàm Cảnh nào".

"Đến lúc đó, tôi sẽ tự mình đi đến Hoàng tộc họ Diệp, nhất định phải để bọn chúng chịu tổn thất lớn!"  
Người kia lại vội vàng nói: "Nhưng dù chúng ta diệt sạch toàn bộ Hoàng thành Diệp thì sao chứ? Thực lực của Diệp Lâm ít nhất cũng là Siêu Phàm Tam Cảnh, mà Diệp Hoàng lại là cao thủ Siêu Phàm Cảnh.

Một khi tiệc mừng thọ kết thúc, họ nhất định sẽ trả thù chúng ta, đến lúc đó, điện Hắc Long chỉ có thể bị tiêu diệt”.

"Hừ!"  
Hansen lạnh giọng nói: "Đừng quên, Diệp Lâm giết Taylor, mà sư phụ Taylor, là đại sư Caesar".

"Chờ đại sư Caesar biết Taylor chết trong tay Diệp Lâm, tất nhiên sẽ tự mình đến tiệc mừng thọ của Diệp Lâm mà giết người".