Chàng Rể Bác Sĩ

Chương 2580




Chương 2580

Hành khách cực kỳ tuyệt vọng, đứng dậy hô to.

“Tôi cũng muốn giết anh ta bằng một phát súng duy nhất, nhưng tôi biết mình không thể giết được anh ta. Nếu tôi đến quá gần, có lẽ tôi sẽ bị anh ta giết.”

Lý Hàn U và Diệp Phi vẫn duy trì khoảng cách, chiếc súng lục bằng ngà voi tập trung chĩa thẳng vào Diệp Phi:

“Diệp Phi, rốt cuộc anh chọn cái gì?”

“Anh xuống địa ngục hay mọi người cùng nhau xuống địa ngục.”

Tiếng cô ta trong trẻo nhưng lạnh lùng: “Còn 20 phút.”

Diệp Phi rất đau đầu, không những đôi bên vẫn giữ khoảng cách mà còn rất khó để anh ta giết được Lý Hàn U bằng sấm sét. Ngay cả khi anh ta có thể giết cô, anh ta cũng không thể điều khiển máy bay. Cảm giác không thể kiểm soát vận mệnh của chính mình khiến Diệp Phi rất khó chịu.

Anh thề rằng anh nếu có thể sống sót trong lần này, về sau tương lai sẽ cố gắng tận lực.

“Anh còn do dự cái gì, còn không mau từ khoang hàng nhảy xuống đi.”

Đúng lúc này, Lý Nhã Thủy bỗng hét lên một tiếng thất thanh, cởi dây an toàn, không khống chế được cảm xúc tát một cái vào mặt Diệp Phi.

“Bốp”, hơn năm dấu tay in trên mặt Diệp Phi.

“Nhanh lên, sự việc là do anh gây ra, tất nhiên là anh phải dọn dẹp.”

“Người nào làm việc người đó, đừng để liên lụy đến những người vô tội chúng tôi.”

Lý Nhã Thủy kêu lên như bị bệnh tâm thần, còn nâng mặt Diệp Phi lên tát anh một cái bạt tai: “Còn không nhanh lên.”

Thấy kịch hay trước mắt, Lý Hàn U cười đắc ý, hưởng thụ cảm giác Diệp Phi phải chịu giày vò, không ngờ lại quy mô đông người đến thế.

Diệp Phi không phân biệt nặng nhẹ quát vào mặt người phụ nữ ở trước mặt mình: “Não cô bị nước đổ vào à, sao không tìm hung thủ trút giận mà lại trút giận lên đầu tôi?”

“Tôi không quan tâm, là anh trêu vào cô ta, hại chúng tôi bị liên lụy.”

“Anh không phải là bác sĩ sao, ngay cả hy sinh cũng không muốn, thì nói gì đến cứu sống người khác?”

Lý Nhã Thủy lại đánh, hoàn toàn không để ý đến hình tượng: “Thời gian không còn nhiều, nhanh lên.”

Các hành khách còn lại đều đồng lòng kêu Diệp Phi nhảy xuống. Lý Hàn U càng thêm cao hứng, giống như thợ săn theo dõi con mồi mà nhìn Diệp Phi, muốn xem anh ta có thể trụ nổi trước sự oán hận của mọi người hay không.

Diệp Phi muốn bảo toàn tính mạng của bọn người Lý Nhã Thủy. Nhưng bọn họ lại bắt Diệp Phi đi tìm cái chết.

Thật là thú vị.

Diệp Phi cắn răng nhìn Lý Hàn U: “Giết tôi đi, đừng làm liên lụy bọn họ.”

“Đương nhiên”

Lý Hàn U ảm đạm cười: “Những người này đối với tôi không có giá trị gì, tôi không nhất thiết phải giết bọn họ.”

“Đừng nhiều lời, nhanh nhảy xuống đi.”

Không đợi Diệp Phi lên tiếng, Lý Nhã Thủy lại hét lên một tiếng: “Thời gian không còn nhiều đâu.”