Chàng Rể Ẩn Thân

Chương 61: Trong tủ quần áo




Trương Bá Sinh thở dài trong lòng, xem ra tối nay, hành động này không có cách nào thực hiện rồi.

Trương Bá Sinh ngồi xuống trên ghế ở phòng thay đồ, cầm lấy điện thoại ra, chuẩn bị giết thời gian, chờ khi nào những bang phái xã hội kia đàm phán xong, người phụ nữ họ Hàn rời đi, thì lúc đó mình đi.

Điện thoại di động này vừa mới lấy ra, màn hình liền tự động sáng lên.

Trương Bá Sinh nhìn một cái, là Hàn Châu gửi tin nhắn Zalo tới cho mình, hỏi mình ở đâu.

"Ở đâu? Không phải là ở ngay đối diện cô sao!" Ngón †ay Trương Bá Sinh liên tục bấm trên màn hình, gửi cho Hàn Châu bừa một vị trí định vị, rồi mở trò chơi ở điện thoại ra, chơi tiếp.

Tới khoảng 6h, lầu Bạc Viên đang yên lặng bỗng có tiếng ồn ào, đột nhiên tới không ít người.

Trương Bá Sinh tiếp tục chơi điện thoại di động, không thèm để ý.

"Đil Lên tầng nhìn một chút! Những người không có phận sự gì đi hết ra ngoài!" Một tiếng quát lớn ở tầng dưới vang lên, ngay sau đó, liền nghe một loạt tiếng "cộ cộp" vang lên, chắc chắn không chỉ có một người đi lên trên tầng

Tiếng bước chân đi lên tâng vang lên, Trương Bá Sinh lại nghe thấy phòng bao vip đối diện vang lên tiếng kéo ra "Cót két", tiếng bước chân đồn tới gần phòng thay quần áo.

Trương Bá Sinh đưa tay che trán, "lại có chuyện gì nữa đây!"

Trương Bá Sinh liếc nhìn bên tay trái có một tủ quần áo đơn cao, kéo cửa tủ quần áo ra, trực tiếp chui vào.

Sau một giây Trương Bá Sinh chui vào tủ quần áo, cửa phòng thay quần áo bị Hàn Châu đẩy ra, sắc mặt lo lắng nhìn vài cái, rồi đưa mắt nhìn tới tủ quần áo, lao tới.

Trương Bá Sinh núp ở trong tủ quần áo, trơ mắt nhìn tủ quần áo bị người ta kéo ra.

Trước một giây Hàn Châu còn đang vô cùng lo lắng, khi mở tủ quần áo, bỗng nhiên ngơ ra.

Hai người bốn mắt nhìn nhau, ai cũng không nói gì.

Trương Bá Sinh có thể thấy rõ ràng, ở trong mắt Hàn Châu, lửa giận đang bùng lên!

Ngoài cửa vang lên tiếng bước chân, phá vỡ bầu không khí yên tĩnh giữa hai người.

"Tránh ra!" Hàn Châu đưa tay đẩy Trương Bá Sinh một cái, chen vào trong tủ quần áo.

"Chào, thật là trùng hợp." Trương Bá Sinh vẫy vẫy tay với Hàn Châu, trên mặt mang nét cười tự nhiên.

"Im miệng!" Hàn Châu làm một động tác tay để Trương Bá Sinh chớ lên tiếng, rồi đóng cửa tủ lại.

Cái tủ quần áo này, ngoại trừ cao một chút, không gian bên trong cũng không lớn lắm, vốn dĩ một mình 'Trương Bá Sinh trốn ở bên trong, đủ khiến cho không gian chật rồi, bây giờ Hàn Châu chui vào, thân thể hai người chật chội chen chúc chung một chỗ.

Hàn Châu kiêu ngạo chen chúc trên ngực Trương Bá Sinh, đồng phục mùa hè đơn giản cơ bản là không cách nào che giấu vật đồ sộ biến hình này.

Khoảng cách hai người lúc này, có thể cảm nhận được rõ ràng hơi thở của nhau, cảm nhận được nhiệt độ cơ thể của đối phương.

Theo bản năng Hàn Châu liền muốn đẩy Trương Bá Sinh ra, hai cánh tay mới vừa đưa lên, còn chưa có đẩy, liền nghe được cửa phòng thay quần áo bị người ta mở. ra, một tiếng này dọa cho Hàn Châu không dám lộn xộn, hai tay cô đưa ra, vừa khéo ôm lấy eo Trương Bá Sinh, động tác này mà người khác thấy được, nhìn như Hàn Châu chủ động tới ôm vậy.

Những tiếng bước chân không giống nhau truyền tới tai Trương Bá Sinh và Hàn Châu, vừa nghe là có thể phân biệt ra được, tuyệt đối không chỉ một người vào phòng thay quần áo.

"Kiểm tra xong chưa? Không có người, đi thôi!"

Bên ngoài phòng thay quần áo, không biết ai kêu lên một tiếng, khiến cho tiếng bước chân vang trong phòng thay quần áo lại vang lên, rồi dần dần đi xa.

Trương Bá Sinh và Hàn Châu đồng thời thở phào nhẹ nhõm, Hàn Châu vừa mới chuẩn bị đẩy cửa tủ quần áo. ra, kết thúc động tác ngượng ngùng này, cảm giác cả người bị đè ép khiến cô vô cùng khó chịu, nhưng còn chưa chờ tay để lên được cửa tủ quần áo, lại nghe có tiếng động truyền tới.

"Mày, mày, mày, còn có mày, bốn đứa bọn mày đứng trông ở đây, hôm nay không thể để xảy ra chuyện rắc rối gì, nghe rõ không?"

"Yên tâm đi đại cai"

Hàn Châu đang chuẩn bị đẩy cửa tủ quần áo ra thì thấy một tên thanh niên xã hội xăm mình, đứng ở cửa phòng thay quần áo, cửa phòng thay quân áo mở rộng, bây giờ mà đi ra ngoài, thì người mù cũng có thể nhìn ra được.

Hàn Châu không biết làm sao, chỉ có thể tiếp tục ở bên trong tủ quần áo, nhưng mà tư thế bây giờ của cô và Trương Bá Sinh, thật sự là quá mập mời

Tiếng ồn ào ở tầng dưới càng ngày càng lớn, nghe được "oang" một tiếng, cửa lầu Bạc Viên bị đóng, điều này cũng chứng minh, việc đàm phán của hai bang phái, hoàn toàn bắt đầu.

Thời gian từng giây từng phút trôi qua, thời gian dài một người tư thế quá lâu, sẽ khiến thân thể vô cùng cứng ngắc, Hàn Châu cũng không ngoại lệ, cô từ từ lắc lư eo một chút, chuẩn bị giãn ra một chút cánh tay ê ẩm, nhưng cảm thấy trước người mình không ngừng truyền tới cảm giác bị bức ép, Hàn Châu hơi cúi đầu, cô chính mắt nhìn thấy, trước người mình, bởi vì động tác mình mới làm, dán vào trên người Trương Bá Sinh, phát sinh đè ép, biến hình, lại bởi vì động tác này, khiến cổ áo đồng phục mùa hè trên người mình mở toang, phong thái vô hạn.

Thân thể Trương Bá Sinh đứng ngay đối diện Hàn Châu, bây giờ anh ngay cả động tác nghiêng đầu cũng không được tiện lắm, trừ nhắm hai mắt lại, anh không còn biện pháp nào khác, có thể cự tuyệt phong thái đang chiếu rọi vào mắt này.

"Nhìn đủ chưa!" Hàn Châu hung tợn thấp giọng nói.

Trương Bá Sinh liếc liếc miệng, "Cái này không thể trách tôi được, tôi chỉ đứng thôi không nhúc nhích."

"anh!" Hàn Châu nhìn người đàn ông trước mắt này, tức giận không thèm đánh tới, vừa nãy còn gửi định vị vị trí cho mình, kết quả bây giờ liền xuất hiện ở trước mặt mình!

"Tôi nói này cô cảnh sát, đang yên lành, tới lâu Bạc. Viên làm gì?" Trương Bá Sinh bây giờ, thật không biết nói gì, từ trước tới giờ anh còn chưa gặp qua chuyện nào. trùng hợp như vậy, ba lần tới tự mình tìm tới bang Lam Diệp, ba lần đều gặp phải Hàn Châu.

"Hai bang phái lớn đàm phán, cảnh sát chúng tôi làm sao có thể không theo dõi?" Hàn Châu trừng mắt nhìn Trương Bá Sinh, rất không hài lòng với cách làm của Trương Bá Sinh.

"Tôi nói này cảnh sát Hàn, bang phái lớn đàm phán, loại chuyện này cô cũng phải quản sao? Cô hận những người trong bang hội tới vậy?" Trương Bá Sinh hỏi, từ ngày thứ nhất anh thấy Hàn Châu đã phát, người phụ nữ này, tuyệt đối ghét ác như thù, với với những kẻ đánh nhau, tụ tập gây chuyện, từ đáy lòng phát ra sự chán ghét, nếu không cũng sẽ không nhắm vào mình như vậy.

"Hận! tôi đương nhiên là hận!" Hàn Châu cắn răng, "Chỉ cần Hàn Châu tôi còn một ngày là cảnh sát thì sẽ không để mặc đám người bang phái này mà không quản, đây là một xã hội có pháp luật hài hòa chứ không phải là xã hội mà bọn xã hội đen lộng hành!"

Hai mắt Trương Bá Sinh nhìn chằm chằm Hàn Châu, anh thấy, ở trong mắt người phụ nữ này, là một loại ánh mắt tràn đây sự thù hận.

"Cái đó... Tôi cảm thấy cô có chút quá cực đoan rồi, ở trên thế giới này, nếu như không có phần tử xã hội này, mới không đúng đâu." Trương Bá Sinh định khuyên bảo một chút Hàn Châu, kết quả bị Hàn Châu ném cho một cái trừng mắt.

"Bớt nói nhảm đi, anh tới đây làm gì?"

"tôi à, tôi tới là..."

Trương Bá Sinh vừa mới chuẩn nghĩ xem nên mượn cớ gì, thì nghe được dưới lầu truyền tới một tiếng đàn bà thét chói tai, cùng với giọng mắng người cực lớn.

"Chém chết bọn họ!"

Ngay sau đó, một loạt tiếng leng keng vang lên.

Hàn Châu đang chất vấn Trương Bá Sinh mặt liền sắc, cũng không thèm để ý tới việc rốt cuộc Trương Bá Sinh tới đây làm gì rồi, một cước đá văng tủ quần áo cửa, nhảy lên xông ra ngoài.