Editor: ♪ Đậu ♪
Lâm Triệt lại chuyển về phòng khách của cậu.
Căn phòng rộng rãi thoải mái, ngay sát vách với phòng Quý Thừa Tiêu.
Cậu lại khôi phục sinh hoạt của con sâu gạo.
Kiểu sinh hoạt không lo cơm áo gạo tiền, cả ngày không phải làm gì.
Sáng 7 giờ, Quý Thừa Tiêu rời nhà bếp đi lên lầu, nhẹ nhàng mở cửa phòng Lâm Triệt sau đó không tiếng động bước đến bên giường cậu.
"Dậy, hôm nay chúng ta phải đi bệnh viện." Quý Thừa Tiêu sờ gương mặt mang đến xúc cảm mềm mịn, cúi người ghé vào tai cậu nhẹ giọng gọi.
Lâm Triệt phát ra tiếng kêu không rõ, đập đập cái tay đang sờ loạn trên mặt mình xong quay người đổi tư thế ngủ tiếp.
Quý Thừa Tiêu khẽ cười, hạ thấp giọng xuống: "Còn không dậy anh sẽ hôn em."
Lâm Triệt rụt cổ, rồi cực kỳ tự nhiên đưa mặt ra.
Quý Thừa Tiêu có phần bất đắc dĩ nhìn miếng thịt tự động dâng tới cửa, nếu không ăn thì quá tiếc, nên anh cúi đầu, nhẹ dán môi lên má Lâm Triệt.
Quý Thừa Tiêu hứng thú nhìn gương mặt ngày càng đỏ của Lâm Triệt, anh cười, nhích người ra, nói: "Em đã tỉnh rồi."
Lâm Triệt rúc trong chăn lắc đầu, đỏ mặt nói: "Em chưa tỉnh."
"Ừ ừ, em chưa tỉnh, vậy bây giờ anh bảo tỉnh đi." Quý Thừa Tiêu xoa đầu tóc bù xù của cậu.
Bấy giờ Lâm Triệt mới không tình nguyện mở mắt ra, "Em tỉnh rồi."
"Ừ, em tỉnh rồi."
Từ lúc đánh răng rửa mặt ngồi ăn sáng đến lúc lên xe Quý Thừa Tiêu, Lâm Triệt chỉ lo nghĩ một vấn đề.
Vì sao Quý Thừa Tiêu gọi cậu dậy lại hôn lên mặt mà không phải miệng???
Vì sao?!!
Chê cậu sáng sớm chưa đánh răng hả?
Oh shit.
Không thể được.
"Em muốn ăn cháo gạo đen." Sắp đến bệnh viện thì Lâm Triệt đen mặt bất chợt lên tiếng.
Quý Thừa Tiêu nhìn Lâm Triệt, "Chưa ăn no sao?"
"Tự nhiên muốn ăn cháo, ở quán gần đây có." Lâm Triệt trề môi, nhăn mặt nói.
Quý Thừa Tiêu dừng lại, suy tính khoảng cách và thời gian, "Anh dẫn em đến bệnh viện trước, rồi sẽ đi mua cho em."
Lâm Triệt rất bất ngờ Quý Thừa Tiêu dễ dàng đáp ứng như vậy, chút xíu, thật sự chỉ cảm động có chút xíu thôi, "Vâng."
Quý Thừa Tiêu sắp xếp cho Lâm Triệt đồng thời nhắc cậu không được chạy khắp nơi, rồi cầm chìa khóa lái xe đi.
Nhìn xung quanh không có ai, Lâm Triệt lấy điện thoại lúc trước Quý Thừa Tiêu đưa cho, do dự mãi, cuối cùng vẫn đăng nhập vào tài khoản kia.
Hậu cung trẫm có ba ngàn.
Lịch sử luôn luôn đáng kinh ngạc giống nhau.
Lâm Triệt cực kỳ thuần thục xông vào trang tieba nổi tiếng nào đó, mở một topic.
【 Cầu cứu... Một vấn đề vô cùng nhàm chán, ừ không sai đúng là rất nhàm chán 】
Lầu 1:
Chuyện là thế này...
Chủ thớt là một cô bé 19 tuổi vừa xinh xắn vừa dễ thương vừa yểu điệu, hôm qua tui tìm được một anh bạn trai cực phẩm hàng chất lượng cao.
Không sai đúng là cực phẩm chất lượng cao!
Q1: Chủ thớt dễ mặt đỏ tim đập lắm phải làm sao đây?!
Q2: Bạn trai của chủ thớt chịu hôn bạn trai cũ mà không chịu hôn chủ thớt anh ấy chịu hôn bạn trai cũ mà không chịu hôn tui anh ấy chịu hôn bạn trai cũ mà không chịu hôn tui anh ấy chịu hôn bạn trai cũ mà không chịu hôn tui anh ấy chịu hôn bạn trai cũ mà không chịu hôn tui anh ấy chịu hôn bạn trai cũ mà không chịu hôn tui anh ấy chịu hôn bạn trai cũ mà không chịu hôn tui anh ấy chịu hôn bạn trai cũ mà không chịu hôn tui anh ấy chịu hôn bạn trai cũ mà không chịu hôn tui!!!
Câu hai là trọng điểm đó ó ó ó!!!
Nội tâm tui tan vỡ lắm rồi!
Tui độc thân sắp gần 20 năm rốt cục cũng có người chấp nhận, vậy mà không chịu hôn tui!
Trong lòng tui rất khó chịu!!!
Tui nên làm thế nào?
Còn nữa tui rất nhút nhát.
Vậy đó, cứu tui với.
———— (kuroneko3026)
"Cạch cạch."
Cửa văn phòng bị người mở từ bên ngoài.
Lâm Triệt lập tức ấn tắt màn hình điện thoại xong nhìn ra cửa, "À... Bác sĩ Thẩm chào buổi sáng."
Thẩm Tư Tu gật đầu, ngồi vào cạnh Lâm Triệt, "Chào buổi sáng. Thừa Tiêu nói một mình cậu ngồi đây sẽ chán nên bảo tôi đến đây chơi với cậu."
Lâm Triệt lặng lẽ nhét điện thoại vào trong túi, mất tự nhiên cười nói: "Haha. Vẫn ổn mà, tôi lên mạng chơi tí là được."
"Tôi đã sớm nhìn ra hai người ở cùng nhau, Thừa Tiêu dẫn cậu đến đây sẽ không phải vì anh ta túng dục quá độ làm cậu bị thương đó chứ." Thẩm Tư Tu đẩy mắt kính đứng đắn nói.
"..."
"Anh cả nghĩ quá rồi, thật đó." Lâm Triệt cứng người, lập tức phủ nhận.
Thấy vẻ mặt Thẩm Tư Tu không có chút gì là tin tưởng, cậu lại cực lực lắc đầu, "Không không không phải không có mà, bây giờ tôi vẫn nhảy dây được, không lừa anh."
Thẩm Tư Tu nhún vai, không bị cậu đả động: "Không cần che giấu đâu, Thừa Tiêu là bạn tôi, tôi cũng không có thành kiến với gay."
Lâm Triệt liếc nhìn mặt Thẩm Tư Tu, "Ờ..." Thật khó cho anh không phải là gay... = =.
"Tôi thích con gái đáng yêu ngực lớn, nhìn vừa cưng vừa gợi cảm. Ví dụ như Takizawa Rola." Thẩm Tư Tu nghiêng mặt nói, kính mắt phản quang quỷ dị.
"Gì cơ? Takizawa Rola?! Nàng ấy là nữ thần của tôi đó! Kể anh nghe tôi đã lén tìm được tấm hình mới nhất của cô ấy có muốn xem không!" Lâm Triệt hào hứng hẳn, lấy điện thoại ra nhanh chóng tìm kiếm.
Hai mắt của Thẩm Tư Tu cũng sáng rực, "Rất muốn chứ không ngờ tìm được người chung sở thích, tôi hưng phấn lắm rồi đây."
"Hahaha tôi cũng bắt đầu hưng phấn nè!" Lâm Triệt kích động mở tệp mã hóa ra, tay còn hơi run.
Thời khắc cùng chung hưởng tài nguyên ta nói nó dục tiên dục tử không tả, có lúc còn thoải mái hơn rất nhiều so với làm một hiệp, cực vi diệu.
Vì thế lúc Quý Thừa Tiêu xách hộp cháo đi vào, đập vào mắt anh là cảnh tượng hai người rúc trên sofa đầu dựa sát vào nhau, phút chốc mặt anh đen xì.
"Lâm Triệt." Quý Thừa Tiêu bóp bóp hộp cháo, gọi tên Lâm Triệt.
Lâm Triệt đang say mê ngắm người trong mộng, Takizawa Rola với gương mặt nhỏ nhắn thanh thuần thì trực giác mách bảo sau lưng có cơn gió rét lạnh, sau đó giọng nói quen thuộc mang theo chút bất mãn vang lên.
Nếu để Quý Thừa Tiêu biết cậu lén dùng điện thoại công việc của anh để xem tài nguyên, kết cục của cậu sẽ rất... chậc chậc chậc.
Lâm Triệt luống cuống nhét điện thoại vào, cậu bắn ra khỏi sofa, đứng nghiêm trước Quý Thừa Tiêu, cười hì hì nói: "Anh về rồi à."
Xong rất tự giác cầm hộp cháo gạo đen nóng hổi trong tay Quý Thừa Tiêu, "Chờ anh lâu rồi, mệt không, nhanh nhanh ngồi xuống nghỉ ngơi đi."
Tuy rằng rất giả tạo nhưng hiển nhiên rất có lợi, sắc mặt Quý Thừa Tiêu giảm đi một ít, rồi anh lại dùng vẻ mặt lúc mới bước vào cửa quay sang chiếu tướng Thẩm Tư Tu.
Thẩm Tư Tu đứng dậy, cúi đầu phủi quần áo, tiếp theo thức thời rời đi.
Chờ Thẩm Tư Tu đi ra khỏi văn phòng đóng cửa lại, Quý Thừa Tiêu hỏi: "Hai người đang làm gì? Nhìn vui vẻ ghê nhỉ."
Lâm Triệt suy nghĩ một chút rồi vội nói: "Anh ấy nói gần bệnh viện có quán đồ nướng ăn ngon lắm, mùi vị cũng được, à, ông chủ cũng rất tốt."
Quý Thừa Tiêu vỗ nhẹ lên đầu Lâm Triệt, "Cố sức bịa ghê ta, xem mắt em sắp đảo thành con quay luôn rồi kìa."
"Nào có." Lâm Triệt chột dạ đáp lại, rồi cúi đầu húp hớp cháo sệt thơm ngon.
"Nhưng em nói trúng rồi, gần bệnh viên quả thật có quán đồ nướng, Cận Thần với Lê Hình thích đi ăn ở đó, đợi bọn họ về chúng ta cùng đi." Quý Thừa Tiêu cởi áo khoác ra nói.
Mắt Lâm Triệt lấp la lấp lánh, "Được được, đồ nướng kết hợp với bia và gà rán."
Quý Thừa Tiêu treo áo khoác lên, quay người lại gần cậu hỏi: "Cháo ăn ngon không?"
Lâm Triệt gật đầu liên tục, múc một muỗng đưa đến bên miệng Quý Thừa Tiêu, "Ăn ngon lắm! Thơm thơm, anh cũng thử một muỗng đi."
Quý Thừa Tiêu cụp mắt liếc nhìn muỗng cháo, sau đó anh kéo cái tay đang đưa lên của Lâm Triệt xuống, còn một tay khác bám vào gáy cậu ép cậu hướng về phía mình.
Đến khi Lâm Triệt lấy lại phản ứng thì bên môi có vật mềm mại ấm áp dán lên.
Trong khoảnh khắc đó, Lâm Triệt thấy mình nổ boomboomboom như bỏng nổ trong lò vi sóng.
Quý Thừa Tiêu liếm một vòng xong lùi về, hết sức hài lòng nhìn Lâm Triệt đỏ bừng mặt chỉ vì một nụ hôn phớt.
"Này này này ơ ơ ơ, em em em lấy máy tính của anh chơi chút nhé." Lâm Triệt ấp úng nói xong lập tức quay người đi về chỗ bàn làm việc.
Lâm Triệt nghĩ nên xóa bài đăng hồi nãy, thay vào đó cẩn thận đo lường xem cậu có bị cao huyết áp hay không.
Đỏ mặt là bệnh nan y, cần phải trị.