“chuyện gì xảy ra vậy? Sao lại ồn ào thế?”Ngay khi bầu không khí trong ngân hàng lên đến đỉnh điểm, một giọng nói truyền đến từ lầu hai.Một người đàn ông trung niên khoảng 40 tuổi bước xuống.Nhìn thấy người ông ta, lão họ Nghiêm to béo lập tức bỏ đi vẻ hung dữ trước đó, đổi lại bộ dạng nhún nhường khuôn mặt nở một nụ cười khiêm tốn.“Ồ, Chủ tịch Lý, tôi xin lỗi lại quấy rầy làm phiền ngài.”Lý Hành Trường khẽ gật đầu, sau đó hỏi nhân viên:“Tiểu Chu, chuyện gì xảy ra a?”“Chủ tịch,, người này có ý định tới quấy rối.”Nghe Lý Hành Trường tra hỏi, nhân viên kia trực tiếp chỉ vào Tề Dương."Anh ta khăng khăng nhất định muốn gặp ngài còn nói rằng chúng tôi không thể giải quyết được công việc của anh ta.
Tôi nghĩ là anh ta cố tình."Lý Hành Trường nhíu mày.“Chủ tịch, tôi có thể chứng minh, hắn ta chính là một kẻ hèn hạ, nhất định là đến ngân hàng X để giả bộ .”Người phụ nữ bị Tề Dương mắng trước đó, đứng bên cạnh tên béo nhảy ra vu khống.Nói xong, còn hất cằm, mặt mũi tràn đầy khinh thường.Tề Dương cười.Hai người trực tiếp khẳng định, dường như khiến anh không còn thời gian để phản bác.Lý Hành Trường hít một hơi thật sâu.“Nếu sự thật là như vậy, thì kêu nhân viên bảo vệ đem anh ta ra ngoài.”Nhân viên chăm sóc khách hàng nghe xong liền lập tức hướng ra phía ngoài vẫy tay.Lập tức, mấy người bảo về được đào tạo nghiêm chỉnh cầm dùi cui bao vây Tề Dương.Bởi vì bây giờ là thời điểm đông người, Tề Dương vừa rồi lại tạo ra động tĩnh lớn, hiện tại tất cả mọi người đều vây xem.“Chính là hắn, đem hắn ném ra ngoài.”Nhân viên chăm sóc khách hàng độc miệng nói.“Chủ tịch, ông không muốn nghe tôi nói một chút sao?”Đúng lúc này, Tề Dương cuối cùng mở miệng.Anh cũng rất thất vọng với cái người chủ tịch này, tin một cách mù quáng vào những lời nói một chiều.Một người như vậy không đủ tư cách để làm chủ tịch.“Anh đã thấy cái này chưa?”.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
..