Chàng Khờ

Chương 313: Trả giá




Huyết Thần Trảm là tuyệt chiêu vô địch của Thái Thượng trưởng lão. Lão đã dùng máu của mình để thức tỉnh năng lực nằm sâu trong quyền trượng đầu rồng, rồi hấp thu linh khí trời đất, ngưng tụ thành sức mạnh chân nguyên long trời lở đất. Hiện giờ không gian như bị bao phủ bởi chân nguyên khổng lồ.

Mọi người chỉ cảm thấy như có mây đen phủ xuống, trời đất như chực sụp đổ. Nỗi kinh hoàng chợt nảy sinh trong lòng mọi người.

“Hừ!”

Thấy chân nguyên quyền trượng đầu rồng ập tới, Ngô Bách Tuế chợt nổi điên thét lớn, mắt anh đỏ rực, cơ thịt nổi lên, gân xanh chằng chịt, sức mạnh hóa ma vô tận điên cuồng tản ra từ cơ thể anh, ý chí tấn công bùng cháy như lửa, khí thế ngút trời.

Rồi cơ thể anh chợt bay lên cao, anh nâng Huyết Long Đao lên không chút do dự, chém mạnh về phía chân nguyên quyền trượng đầu rồng khổng lồ.

Trong tích tắc, ánh đao màu máu đáng sợ đã rạch trời, chém không gian ra thành hai nửa.

Rầm!

Đao khí kinh thiên động địa của Huyết Long Đao chém thẳng vào chân nguyên quyền trượng đầu rồng của Thái Thượng trưởng lão, hai luồng sức mạnh đụng độ, tiếng nổ rung trời vang lên.

Ngay tích tắc sau, chân nguyên quyền trượng đầu rồng đã bị đao khí mạnh mẽ đập tan.

Nhưng trận giao chiến vẫn chưa kết thúc, sức mạnh của Thái Thượng trưởng lão vẫn cuồn cuộn, sức mạnh lưỡi đao của Ngô Bách Tuế cũng liên tục phun trào, hai luồng sức mạnh vẫn tiếp tục quần đấu, liên tục so tài.

Cuối cùng, khi Huyết Long Đao của Ngô Bách Tuế sắp đánh tan chân nguyên quyền trượng đầu rồng thì chợt chiếc bóng màu máu còn sót lại của Thái Thượng trưởng lão chợt bắn ra hình đầu rồng đỏ rực khổng lồ.

Hình đầu rồng này giống hệt đầu rồng trên quyền trượng, chỉ là đầu rồng màu máu vừa xuất hiện đã phóng to tột độ, nó há chiếc mồm khổng lồ như một sinh vật sống, lao về phía Ngô Bách Tuế với sát khí điên cuồng.

Ngô Bách Tuế đang vung đao, hoàn toàn không ngờ Thái Thượng trưởng lão còn giấu tuyệt chiêu này, đầu rồng màu máu đáng sợ lao đến quá nhanh, quá mạnh mẽ, Ngô Bách Tuế không kịp đề phòng, anh hoàn toàn không thể phản đòn hoặc phòng thủ, chỉ có thể né tránh.

Ngô Bách Tuế không buồn do dự, anh tức tốc nghiêng mình bay xuống, cơ thể như hóa thành tia sáng lóe lên trong không trung rồi rơi xuống mặt đất.

Chỉ là anh vừa đáp đất thì đầu rồng màu máu sống động hệt như một con rồng thật sự đã đuổi sát đằng sau, tư thế tấn công vẫn điên cuồng dứt khoát, không chừa đường sống.

Ngô Bách Tuế rơi vào thế bị động, sát khí mạnh mẽ như thủy triều của đầu rồng màu máu đã che phủ Ngô Bách Tuế, anh đánh hơi được mùi nguy hiểm, không dám nấn ná mà vội vã thi triển phép dịch chuyển tức thời, né tránh đòn tấn công của đầu rồng màu máu với tốc độ tối đa.

Đầu rồng màu máu vẫn há chiếc miệng khổng lồ, nó tăng tốc, thét lên một tiếng giận dữ váng trời, khí thế Tịch Diệt đáng sợ phun ra từ miệng nó, sức mạnh Tịch Diệt nặng nề tỏa ra, bao phủ không gian.

Ngô Bách Tuế bị khí thế Tịch Diệt quấn lấy, anh như bị đẩy vào bờ vực sự sống cái chết, thậm chí tới hít thở cũng khó, vậy nên anh lại dồn lực, dịch chuyển tức thời để tránh đòn.

Nhưng đầu rồng màu máu đáng sợ vẫn bám riết lấy Ngô Bách Tuế, anh trốn đi đâu, nó đuổi theo tới đó, có chết cũng không từ.

Ngô Bách Tuế đã dịch chuyển tức thời vài lần, cuối cùng anh chọn cách không né tránh nữa, hai tay cầm chắc Huyết Long Đao, bổ mạnh vào đầu rồng.

Ánh đao đỏ rực chói mắt mang sức mạnh hóa ma điên cuồng và chân nguyên mạnh mẽ của Ngô Bách Tuế lao vun vút tới, xé toạc không khí, chém thẳng vào đất trời.

Lần này, Ngô Bách Tuế cũng nổi giận rồi. Anh bị đầu rồng màu máu bám riết tới độ gần như nổi điên, anh không kiềm chế nữa mà dồn hết sức mạnh tột đỉnh vào nhát đao. Khí thế của anh bùng nổ, sức mạnh hóa ma, sức mạnh Man Hoang và sức mạnh chân nguyên cùng thanh đao lao về phía đầu rồng phiền phức.

Đùng, đùng!

Tiếng sấm vang dội trong không trung. Nhát đao của Ngô Bách Tuế quả là rung chuyển đất trời, cuốn bay không gian.

Rầm!

Nhát đao mang toàn bộ sức mạnh của Ngô Bách Tuế đụng độ với đầu rồng màu máu dữ dằn hung tợn, uy lực rung trời tỏa ra.

Trong tích tắc, dường như có tiếng rồng gầm vang vọng khắp không gian, đầu tiên là tiếng gào đau đớn, về sau biến thành gầm thét điên cuồng. Dường như đầu rồng màu máu đã nổi giận rồi.

Những người đứng xem thậm chí còn thấy rõ hai mắt nó tỏa ra ánh sáng màu đỏ rực chói mắt, dường như ánh mắt cũng trở nên dữ tợn.

Nó đã tận sự nổi giận rồi.

Đầu rồng máu máu nổi điên có khí thế rất đáng sợ, uy lực siêu phàm đáng sợ. Nó chống lại nhát đao rung trời của Ngô Bách Tuế rồi lại vòng qua thanh đao để lao tới tấn công anh.

Thấy vậy, Ngô Bách Tuế biến sắc, anh nghiêng mình né tránh theo bản năng, nhưng lần này anh đã chậm một nhịp.

Anh đang dồn lực để dịch chuyển tức tới thì đầu rồng đã điên cuồng tấn công.

Ngô Bách tuế như diều đứt dây, bay thẳng ra ngoài, trong lúc cơ thể đang bay đi, miệng hay còn phun một búng máu tươi, máu bắn ra không trung, biến thành một màn mưa máu.

Ngô Bách Tuế bay ra thật xa rồi mới ngã xuống đất, tiếng động nặng nề vang lên.

Cuối cùng Ngô Bách Tuế vẫn bị đầu rồng đánh bại.

Anh, đã thua cuộc rồi.

Kết quả này khiến tất cả những người đứng xem sụp đổ.

Người nhà họ Ngô luôn ôm hy vọng to lớn với Ngô Bách Tuế, bọn họ cho rằng Ngô Bách Tuế nắm phần thắng cao, thậm chí, Thái Thượng trưởng lão ra chiêu Huyết Thẩn Trảm mà anh chỉ dùng một đao đã có thể phá giải chiêu thức. Khi ấy thành viên nhà họ Ngô cho rằng kết cục chiến thắng sắp tới rồi. Nhưng nào ngờ, đúng giờ phút quan trọng, một chiếc đầu rồng lại lao tới khiến Ngô Bách Tuế rơi vào thế bị động, anh trốn được đợt tấn công đầu nhưng lại không thoát khỏi cú đánh cuối cùng. Hy vọng của nhà họ Ngô đã tan nát rồi.

Ánh mắt của Ngô Thanh Đế cũng trở nên tối tăm, ông đã lo lắng suốt bao lâu, sợ sức khỏe của Ngô Bách Tuế không chống chịu nổi, nhưng cuối cùng anh không tiêu hao hết tinh nguyên mà bị tuyệt chiêu của Thái Thượng trưởng lão đánh bại. Thấy Ngô Bách Tuế ngã xuống, lòng Ngô Thanh Đế cũng sụp đổ, ông đứng tại chỗ không nhúc nhích như một xác sống.

Nỗi lo của Đường Dĩnh cũng tăng lên cực độ, cô sợ nhất là Ngô Bách Tuế không chống chịu nổi, nhưng giờ khắc này vẫn ập tới. Lòng Đường Dĩnh vô cùng căng thẳng, cô nhìn Ngô Bách Tuế ngã dưới đất, hai mắt đỏ bừng, đầy vẻ lo âu sợ hãi.

Lúc này, Thái Thượng trưởng lão trên không trung mới thong thả buông mình xuống đất.

Gương mặt lão hiển hiện rõ vẻ ngạo nghễ của kẻ chiến thắng.

Huyết Thần Trảm là tuyệt chiêu lão đã bế quan hơn bốn mươi năm để tu luyện thành, uy lực mạnh mẽ nhất của chiêu thức này chính là đầu rồng màu máu. Trước đó lão dồn hết sức mạnh cũng là vì muốn giấu chiêu đầu rồng màu máu. Chiếc quyền trượng đầu rồng có sức mạnh khổng lồ, nhưng vẫn kém xa đầu rồng màu máu, Thái Thượng trưởng lão muốn Ngô Bách Tuế dốc hết sức để chiến đấu với chân nguyên quyền trượng đầu rồng, còn đầu rồng màu máu sẽ nhân cơ hội này để cho Ngô Bách Tuế một đòn trí mạng. Cuối cùng Ngô Bách Tuế đã trúng chiêu của lão.

Sau khi buông mình xuống đất, Thái Thượng trưởng lão sải bước, chầm chậm tiến về phía Ngô Bách Tuế.

Lão bước rất chậm, nhưng sát khí lại dần tăng lên, rõ ràng lão đang chuẩn bị giết Ngô Bách Tuế.

Trong ánh nhìn chăm chú lo lắng của mọi người, Thái Thượng trưởng lão bước tới bên Ngô Bách Tuế, lão dữ dằn đưa mắt nhìn xuống Ngô Bách Tuế, lạnh lùng thốt: “Giờ cậu phải trả giá cho hành động của mình”.

Thái Thượng trưởng lão đã phán án tử cho Ngô Bách Tuế.

Vừa dứt lời, Thái Thượng trưởng lão đã nâng quyền trượng đầu rồng, giáng mạnh xuống Ngô Bách Tuế đang nằm mềm nhũn trên mặt đất.

Một luồng chân nguyên mạnh mẽ cuộn trào tuôn khỏi quyền trượng đầu rồng, hóa thành chiếc bóng đỏ rực, lao thẳng về phía Ngô Bách Tuế.