Chàng Khờ

Chương 275: Quy Hư Đạo Nhân ngã xuống rồi




Toàn thể thành viên của Khốn Long Trận đã dồn sức chờ tấn công từ lâu, nên Tam trưởng lão vừa ra lệnh, Khốn Long Trận lập tức được khởi động.

Hai mươi ba người thuộc trận pháp này, chỉ trong nháy mắt, ai nấy giải phóng ra chân nguyên mạnh nhất. Xung quanh mỗi người đều có chân nguyên nặng nề quẩn quanh, những luồng chân nguyên nồng đậm này làm mù mịt cả bầu trời. Tiếp đó, tất cả chân nguyên ngưng tụ lại, hình thành nên một nhà tù khổng lồ, giam cầm Quy Hư Đạo Nhân đang đứng ở trung tâm của trận pháp.

Đám đông vây quanh dường như cũng cảm nhận được thứ áp lực vô hình này. Chân khí ngưng tụ thành từng nắm phủ kín bầu trời nơi đó, bao trùm lên tất cả mọi người, khiến ai có mặt ở hiện trường đều cảm nhận được cảm giác nghẹt thở rất rõ rệt. Trong lòng mọi người càng thêm căng thẳng, Khốn Long Trận này vừa mới khởi động đã khóa chặt Quy Hư Đạo Nhân rồi, chân nguyên mãnh liệt đè nén khắp nơi. Quy Hư Đạo Nhân phải thoát ra khỏi trận pháp này thế nào đây!

Khi tất cả chân nguyên đã được ngưng tụ, hai mươi cao thủ nhà họ Đường sau lưng ba vị trưởng lão bắt đầu cất bước. Họ không hề tiến lại gần Quy Hư Đạo Nhân, mà không ngừng thay đổi vị trí cho nhau. Tốc độ của họ nhanh đến kỳ lạ, nhìn thôi cũng đủ khiến người ta hoa mắt chóng mặt.

Thịch! Thịch! Thịch!

Bước chân của họ nặng nề mà mạnh mẽ, mỗi bước chân giẫm xuống dường như khiến mặt đất phải rung lên. Bao nhiêu người cùng bước đi, cả trang viên như đang xảy ra động đất vậy.

Hai mươi người vẫn giữ nguyên đội hình năm người một nhóm, bốn bông hoa mai, họ thay đổi vị trí cho nhau, nhưng hình dạng tổng thể của bốn bông hoa mai không thay đổi. Theo từng bước chân của họ, khí thế của từng người không ngừng tăng vọt, chân nguyên của mỗi người cũng gia tăng kịch liệt.

Chỉ một loáng, chân nguyên dày đặc vẩn trong không khí sinh ra thay đổi về hình dạng, dường như đang ngưng tụ thành một cột đá lớn. Những cột đá bằng chân nguyên kia vừa dày vừa nặng vừa chắc chắn, mọc sừng sững ở khoảng không trên đầu hai mươi người. Đưa mắt nhìn qua, trông giống như mỗi cao thủ của nhà họ Đường đang đội một cột đá.

Hai mươi cột đá bằng chân nguyên lơ lửng giữa không trung, tỏa ra hào quang chói mắt, chống đỡ cả khoảng trời.

Đồng thời, không gian cực lớn của Khốn Long Trận cũng gần như hoàn toàn bị phong tỏa bởi cột đá chân nguyên, dường như khoảng không gian này bị tách ra, không còn thuộc về thế giới này nữa, mà thuộc về thế giới của Khốn Long Trận, mọi thứ đều tuân theo ý muốn của Khốn Long Trận.

Lúc này đây, ý muốn duy nhất của Khốn Long Trận là trấn áp và tiêu diệt Quy Hư Đạo Nhân.

Quy Hư Đạo Nhân đã cảm nhận được sát khí nồng đậm cùng sự trói buộc nặng nề nhất, trên gương mặt ông lần đầu tiên lộ ra thần thái nghiêm túc mà phức tạp. Đương nhiên ông biết rõ rằng, trận pháp này mạnh mẽ đến mức bất thường; ông đứng giữa trung tâm trận pháp này như đứng trên miệng núi lửa, có thể bị thiêu cháy thành tro bất cứ lúc nào.

Thế nhưng, Quy Hư Đạo Nhân sẽ không ngồi yên chờ chết, ông vẫn đứng yên tại chỗ, hai mắt như máy quét, quét kỹ càng từng người trong Khốn Long Trận. Ông đang tìm sơ hở của Khốn Long Trận, bất kể thế nào, ông cũng phải thoát ra khỏi nó.

Uỳnh!

Ngay khi Quy Hư Đạo Nhân đang nín thở quan sát trận pháp thì đột nhiên, Tam trưởng lão giậm chân thật mạnh, không hề dự báo trước.

Hai mươi cao thủ của nhà họ Đường như nhận được tín hiệu gì đặc biệt, họ không hề suy xét gì, lập tức bắn cột đá chân nguyên trên đỉnh đầu mình ra ngoài.

Trong thoáng chốc, hai mươi cây cột đá bằng chân nguyên đang lơ lửng trong không trung đùng đùng rơi xuống như sao băng.

Uỳnh uỳnh uỳnh!

Từng cây cột đá chân nguyên mang theo khí thế hủy diệt trời đất tập trung lao về phía Quy Hư Đạo Nhân đang ở trung tâm của trận pháp.

Mặt mũi Quy Hư Đạo Nhân biến sắc, không hề chần chừ, ông lập tức bắt chéo hai tay trước ngực, đồng thời chân phải cũng đột ngột giậm mạnh một cái.

Chỉ trong chớp mắt, xung quanh cơ thể Quy Hư Đạo Nhân đã tỏa ra chân nguyên ánh sáng vô cùng rực rỡ.

Luồng chân nguyên ánh sáng này hiển nhiên chói mắt hơn luồng ánh sáng trước đó của Quy Hư Đạo Nhân rất nhiều, uy lực của nó cũng mạnh mẽ và kịch liệt hơn nhiều.

Đùng!

Hai mươi cây cột đá đều đập về phía Quy Hư Đạo Nhân, nhưng khi đụng phải ánh sáng xung quanh Quy Hư Đạo Nhân thì không thể nào tiến về phía trước được nữa.

Chân nguyên ánh sáng của Quy Hư Đạo Nhân đã chặn được hai mươi cây cột đá chân nguyên lớn mạnh.

“Phá!”

Quy Hư Đạo Nhân hô lên một tiếng, bàn tay đan chéo trước ngực của ông bỗng chốc vùng ra. Trong chớp mắt, một luồng sức mạnh chí dương chí cương bộc phát ra ngoài, nện mạnh vào hai mươi cột đá chân nguyên đã dừng lại trước đó.

Đùng!

Chỉ nghe thấy một âm thanh cực kỳ vang dội, chân nguyên ánh sáng bùng nổ ra tứ phía, hai mươi cây cột đá chân nguyên bị nổ tung, trời đất như phát sinh một vụ nổ lớn, đủ thứ chân nguyên xung đột và cắn xé lẫn nhau. Cả trang viên rộng lớn rung chuyển và lay động không ngừng.

Một hồi dao động kịch liệt qua đi, chân nguyên ánh sáng đã tan hết, hai mươi cây cột đá chân nguyên cũng vỡ nát, tiêu tán trong không khí, không còn lại chút vết tích.

Quy Hư Đạo Nhân đỡ được sức ép của Khốn Long Trận, phá vỡ được thế tấn công từ trận pháp liên hợp của hai mươi cao thủ nhà họ Đường.

Trái tim của đám người vây quanh cảm thấy mừng rỡ, nhưng họ vẫn không dám thả lỏng, vì Khốn Long Trận vẫn chưa được hóa giải.

Quy Hư Đạo Nhân cũng không đợi đợt công kích thứ hai của Khốn Long Trận, ông ấy lập tức nhân cơ hội này, toàn thân toát ra vô số chân nguyên, nhanh chóng vọt lên cao.

Ông muốn xông ra khỏi Khốn Long Trận.

Lúc bất động thì như ngọn núi, lúc chuyển động thì như sấm sét. Quy Hư Đạo Nhân vừa di chuyển đã biến thành một tia sét, lao thẳng lên trên. Tốc độ của ông cực kỳ nhanh, khí thế cực mạnh mẽ, chỉ trong thoáng chốc, ông đã vọt lên tầng không. Thế nhưng, không đợi ông trốn thoát, ba vị trưởng lão đang vây quanh ông cũng nhanh chóng vọt lên bầu trời, tấn công ông rất mãnh liệt.

Ba vị trưởng lão lơ lửng giữa bầu trời, quây thành một vòng tròn, không ngừng bắn chân nguyên mạnh mẽ về phía Quy Hư Đạo Nhân ở trung tâm của vòng tròn.

Hiện tại điều Quy Hư Đạo Nhân muốn nhất là nhanh chóng xông ra khỏi Khốn Long Trận, vì thế, đối mặt với đòn tấn công liên hợp của ba vị trưởng lão, ông gần như không tiếc sức lực để chống đỡ và phản đòn.

Quy Hư Đạo Nhân bộc phát ra khí thế siêu mạnh, đánh ra chân nguyên cực mạnh, ông muốn nhanh chóng giải quyết ba vị trưởng lão này để từ đó phá vỡ Khốn Long Trận.

Chỉ là, hai mươi cao thủ của nhà họ Đường cũng không nhàn rỗi. Khi Quy Hư Đạo Nhân đang đối đầu với ba vị trưởng lão, hai mươi người kia đồng thời phát động chân nguyên, không ngừng nổ đùng đùng về phía Quy Hư Đạo Nhân trên không trung.

Một mình Quy Hư Đạo Nhân đồng thời phải tiếp nhận đòn công kích bằng chân nguyên của hai mươi ba trong Khốn Long Trận. Hoàn cảnh của ông bây giờ đúng là tứ bề khốn đốn, đâu đâu cũng là địch.

Vô số chân nguyên cuồng bạo bắn về phía Quy Hư Đạo Nhân như mưa.

Quy Hư Đạo Nhân không dám rề rà, ông nhíu chặt hai hàng lông mày, dùng cả tay lẫn chân, vừa dốc lực chống đỡ công kích giữa không trung của ba vị trưởng lão, vừa bắn ra l chân nguyên ánh sáng phòng thân, chống lại tấn công từ phía dưới của hai mươi cao thủ.

Đùng đùng đùng!

Một trận quyết đấu kinh động trời xanh tiến vào hồi gay cấn nhất, Quy Hư Đạo Nhân dùng sức lực của một người địch lại hai mươi ba người, hừng hực chiến đấu.

Giữa không trung không ngừng phát ra âm thanh vang dội khi chân nguyên nổ tung, sấm sét liên miên vọng khắp tầng mây.

Trái tim Ngô Thanh Đế cũng không ngừng chấn động theo từng hồi âm thanh. Ban nãy Quy Hư Đạo Nhân phá vỡ được hai mươi cột đá chân nguyên của cao thủ nhà họ Đường, Ngô Thanh Đế còn cảm nhận được một chút hi vọng, nhưng chút hi vọng kia còn chưa ra đâu vào đâu, Quy Hư Đạo Nhân đã lại rơi vào hiểm cảnh. Ba vị trưởng lão nhà họ Đường liên hợp cùng hai mươi cao thủ đồng thời tấn công Quy Hư Đạo Nhân. Cho dù Quy Hư Đạo Nhân mạnh đến thế nào cũng không thể nào đối phó nổi! Ngô Thanh Đế vô cùng lo lắng, nhưng không biết làm thế nào.

Ngô Bách Tuế cũng vô cùng lo ngại, anh có hiểu biết nhất định về trận pháp. Khốn Long Trận của nhà họ Đường vừa có thể tấn công, vừa có thể phòng thủ, thực lực siêu mạnh, tuy rằng Quy Hư Đạo Nhân sở hữu khả năng rất nghịch thiên, nhưng muốn phá vỡ Khốn Long Trận cũng không có bao nhiêu khả năng. Thấy tình cảnh của Quy Hư Đạo Nhân chật vật như vậy, nhưng Ngô Bách Tuế không giúp gì được, anh chỉ có thể lo suông vậy thôi.

Thời khắc này, Ngô Bách Tuế lại một lần nữa nhận thức được sự lớn mạnh của nhà họ Đường. Trước đó anh còn nghĩ nhà họ Đường không đáng sợ đến vậy, bây giờ anh cảm thấy nhà họ Đường đúng là vực sâu không thấy đáy, không ai đo được độ nông sâu của nó; một khi rơi vào thì chỉ có nước chết, khỏi cần nghi ngờ thêm.

Đường Chấn Phong cũng tuyệt vọng hẳn, ông ta vốn còn ôm chút hi vọng, nghĩ rằng có lẽ mình thực sự có khả năng thoát khỏi sự truy sát của nhà họ Đường, nhưng nếu đến cả Quy Hư Đạo Nhân cũng không chống đỡ được nhóm người nhà họ Đường này, vậy thì họ thực sự tiêu đời. Mà với tình thế như hiện tại, Khốn Long Trận thực sự quá mạnh, Quy Hư Đạo Nhân tuyệt đối không thể nào phá vỡ được trận pháp này, sớm muộn gì ông cũng bị vây đến chết.

Hàng nghìn người của nhà họ Ngô cũng ý thức được sự khủng khiếp của Khốn Long Trận, cho dù họ biết Quy Hư Đạo Nhân mạnh mẽ như thần thánh, nhưng bây giờ cũng không khỏi thấy lo lắng, bởi vì trông qua thì có vẻ Quy Hư Đạo Nhân không thể sớm thoát khỏi vòng vây được, tính mạng của hàng nghìn người bọn họ cũng nguy trong gang tấc rồi.

Bầu không khí tại nơi đó vừa căng thẳng vừa nghiêm trọng, giống như sợi dây đàn bị kéo căng.

Mà trận chiến giữa Quy Hư Đạo Nhân và Khốn Long Trận càng lúc càng ác liệt, Quy Hư Đạo Nhân đánh ra khí thế chấn động trời đất, phòng thủ không ngừng, tấn công không dứt. Thế nhưng, cho dù ông mạnh thế mạnh nữa cũng không phá được thế tấn công liên hợp của hai mươi ba người này, nhất là khi ông vẫn còn ở sâu trong Khốn Long Trận. Khốn Long Trận này giống một đầm lầy cắn nuốt linh hồn, đối thủ của nó càng mạnh thì càng dễ dàng bị hấp thụ. Quy Hư Đạo Nhân dường như bị khóa chặt trong một khốn cảnh chết chóc.

Nếu cứ tiếp tục như thế này, cho dù không bị đánh bại thì Quy Hư Đạo Nhân cũng sẽ chết vì tinh nguyên cạn kiệt.

Tinh lực của Quy Hư Đạo Nhân tất nhiên là có hạn, ông không thể nào cứ tiêu hao chân nguyên vô cùng vô tận như vậy được. Vì thế, ông vừa tiếp tục đối phó với thế tấn công của ba vị trưởng lão, vừa từ từ rơi xuống, cố gắng tìm kiếm cơ hội để nghỉ tay.

Thế nhưng, cơ thể ông vừa chạm đất, hai mươi cao thủ trên mặt đất đồng thời đưa ra đòn tấn công mạnh nhất chỉ trong thời gian như sét đánh.

Cứ năm người thành một nhóm, chân nguyên của hai mươi người ngưng tụ thành bốn luồng, từ bốn phương hướng, đồng loạt tấn công Quy Hư Đạo Nhân vừa mới tiếp đất.

Mà ba vị trưởng lão lơ lửng trên không trung vẫn không ngừng bắn phá về phía Quy Hư Đạo Nhân.

Hoàn cảnh của Quy Hư Đạo Nhân càng thêm chật vật.

Trong thời khắc ngàn cân treo sợi tóc này, Quy Hư Đạo Nhân không hề chần chừ, dùng tốc độ nhanh nhất, phát động chân nguyên ánh sáng của mình để phòng ngự.

Khi ánh sáng vàng xung quanh Quy Hư Đạo Nhân vừa xuất hiện, bốn luồng chân nguyên cực mạnh của hai mươi cao thủ bắn tới cũng tập kích ông.

Đùng!

Bốn luồng chân nguyên va chạm với chân nguyên ánh sáng của Quy Hư Đạo Nhân, phát ra một tiếng nổ vang dội.

Dư chấn lan ra bốn phía, kinh động đất trời.

Chân nguyên ánh sáng của Quy Hư Đạo Nhân bị đánh tan tác, hàng phòng ngự của ông bị vỡ, cơ thể ông nhanh chóng bị tấn công.

Phụt!

Quy Hư Đạo Nhân phun ra một búng máu, toàn thân đổ rầm xuống đất.

———————–