Chàng Khờ

Chương 153: Hạ Mạt Hàn và Nhất Bạch Sơn Tịch kết hôn




Ngô Bách Tuế – Một người sống sờ sờ bị ném vào màn sương mù dày đặc, thoáng chốc đã biến mất không còn tung tích như hòn đá chìm sâu dưới biển.

Người nhà họ Ngô trơ mắt nhìn màn này với vẻ mặt khác nhau, ai ai cũng im lặng.

Ngô Thiên tận mắt nhìn thấy Ngô Bách Tuế bị ném vào cấm địa nhà họ Ngô, biến mất không còn tung tích, hắn không khỏi cười hài lòng. Sau đó, hắn mở miệng, cất giọng kêu: “Đóng cửa!”

Cạch!

Từ Dương tuân lệnh, lập tức ấn nút điều khiển từ xa.

Cánh cửa phía Tây phong cách cổ xưa nặng trịch dần dần khép lại.

Cửa Tây đóng kín, cũng có nghĩa là Ngô Bách Tuế đã xong đời.

——

Một tuần sau, tại sườn núi Bàn Long ở thành phố Tây Nguyên.

Sáng sớm, ngôi biệt thự tọa lạc ở sườn núi cực kỳ náo nhiệt, người người nhốn nháo, không khí nhuốm sự vui mừng. Hôm nay, ngôi biệt thự yên tĩnh vẫn luôn đóng chặt đặc biệt mở cửa với bên ngoài nên có sự hiếm có.

Vì hôm nay biệt thự sắp tổ chức một hôn lễ long trọng, nhân vật chính trong hôn lễ là Nhất Bạch Sơn Tịch và Hạ Mạt Hàn.

Nhất Bạch Sơn Tịch rất nổi tiếng, có thể nói là danh chấn cả nước, đặc biệt là với người Giang Đông, Nhất Bạch Sơn Tịch gần như đã trở thành truyền thuyết, thần thoại. Anh là danh từ đại diện cho sự hoàn hảo, và cũng là nhân vật truyền kỳ.

Gần đây, cô dâu sắp cưới là Hạ Mạt Hàn cũng trở thành người mà nhà nhà ở Giang Đông đều biết. Bởi cô chính là nhân vật trong bức tranh “Người đẹp áo lam”, hơn nữa còn bị Chúc Nguyên Bá bắt tới sân vận động Hải Châu để kết hôn, chuyện này đã vang động Giang Đông nên đương nhiên Hạ Mạt Hàn cũng nổi tiếng.

Hôm nay, nhân vật trong câu chuyện là Nhất Bạch Sơn Tịch và Hạ Mạt Hàn sắp kết hôn. Chuyện này tất nhiên là chấn động như động đất đối với Giang Đông. Rất nhiều người kinh ngạc, đồng thời gần như mọi người cũng hiểu rõ, chẳng trách Nhất Bạch Sơn Tịch đặc biệt vẽ nên bức tranh “Người đẹp áo lam” cho Hạ Mạt Hàn, chẳng trách sao ngày hôm đó, Nhất Bạch Sơn Tịch lại xuất hiện ở sân vận động Hải Châu để cứu Hạ Mạt Hàn, giết chết Chúc Nguyên Bá và Chúc Vĩnh Tôn. Hóa ra, giữa Nhất Bạch Sơn Tịch và Hạ Mạt Hàn còn có quan hệ khác.

Rất nhiều người bày tỏ sự hứng thú và lòng hiếu kỳ sâu sắc đối với hôn lễ của Nhất Bạch Sơn Tịch và Hạ Mạt. Vì vậy, nhiều người không được mời cũng cố ý chạy tới núi Bàn Long xem hôn lễ, nhất là fan hâm mộ cuồng nhiệt của Nhất Bạch Sơn Tịch lại càng tích cực hơn.

Hôm nay biệt thự vô cùng náo nhiệt.

Tại phòng trang điểm trong biệt thự, hai thợ makeup cao cấp đang trang điểm, phối đồ cho Hạ Mạt Hàn.

Đôi mắt Hạ Mạt Hàn sáng ngời, thậm chí có thể nói là thần thái sáng láng, miệng cô khẽ mỉm, để lộ nụ cười hạnh phúc đầy ngọt ngào, mong đợi. Hiển nhiên hôn lễ lần này, Hạ Mạt Hàn không chỉ tự nguyện mà còn cực kỳ hài lòng.

Ba năm trước là lần đầu tiên Hạ Mạt Hàn kết hôn, cô gả cho tên ngốc Ngô Bách Tuế, lúc đó trong lòng cô cực kỳ không cam tâm. Cô có cảm giác cuộc sống sau này sẽ chỉ còn màu đen u tối, vì vậy khi kết hôn, cô vừa đau khổ vừa buồn bã.

Lần trước bị ép phải cử hành hôn lễ với Chúc Nguyên Bá, Hạ Mạt Hàn càng sợ hãi tuyệt vọng, còn khó chịu hơn cả chết đi.

Chỉ có lần này, Hạ Mạt Hàn tự nguyện kết hôn, bởi người lấy cô là Nhất Bạch Sơn Tịch cô mến mộ từ tận đáy lòng.

Với Hạ Mạt Hàn, Nhất Bạch Sơn Tịch là thần, là người đàn ông hoàn hảo, và cũng là người đàn ông trong trái tim cô. Trước kia Hạ Mạt Hàn chưa từng biết cảm giác thích một người là gì, chính Nhất Bạch Sơn Tịch đã mở cánh cửa trái tim cô, khiến cô trải nghiệm cảm giác rung động.

Hạ Mạt Hàn không dễ dàng thích bất kỳ ai, nhưng Nhất Bạch Sơn Tịch khiến cô chìm đắm nhanh như vậy bởi ưu điểm của anh quá mạnh, ánh hào quang trên người anh quá rực rỡ, khiến người khác bất giác bị anh hấp dẫn. Điều quan trọng nhất là Nhất Bạch Sơn Tịch nhiều lần cứu Hạ Mạt Hàn khỏi nguy hiểm, mỗi lần Hạ Mạt Hàn tuyệt vọng, Nhất Bạch Sơn Tịch luôn xuất hiện như anh hùng, giải cứu cô, bảo vệ cô.

Đặc biệt là mấy ngày trước, Nhất Bạch Sơn Tịch vì cứu sống Hạ Mạt Hàn mà lấy Hoàn Hồn Đan cực kỳ quý báu của gia tộc mình, kéo Hạ Mạt Hàn từ quỷ môn quan về.

Hạ Mạt Hàn cảm kích ơn cứu mạng nhiều lần của Nhất Bạch Sơn Tịch, dần dần cô cũng đem lòng yêu anh.

Người đàn ông này quả thực đã khiến Hạ Mạt Hàn si mê.

“Mạt Hàn, cậu thực sự sắp kết hôn với Nhất Bạch Sơn Tịch ư?” Trong phòng trang điểm còn có một người khác, đó chính là Trần Vũ Hàm. Cô ta vẫn luôn im lặng nhìn thợ trang điểm trang điểm cho Hạ Mạt Hàn, mãi đến khi thợ trang điểm rời khỏi phòng, cô ta mới không nhịn được mở miệng hỏi Hạ Mạt Hàn.

Trần Vũ Hàm được Hạ Mạt Hàn đặc biệt mời tới, Hạ Mạt Hàn thật lòng coi Trần Vũ Hàm như bạn thân nên cô hy vọng Trần Vũ Hàm chứng kiến hạnh phúc của mình.

Nhưng lúc này Trần Vũ Hàm khiếp sợ hơn là vui vẻ. Cô ta thực sự cảm thấy chuyện này quá khó tin, cô ta cũng muốn chúc phúc cho Hạ Mạt Hàn, hy vọng Hạ Mạt Hàn hạnh phúc cả đời, nhưng cô ta cứ thấy chuyện này không chân thực, nghĩ thế nào cũng không thông.

Hạ Mạt Hàn nhìn Trần Vũ Hàm, cười trả lời: “Đúng vậy.”

Trần Vũ Hàm khó hiểu: “Sao bỗng nhiên cậu và anh ấy lại kết hôn, có phải trước đó hai người đã quen nhau không?”

Việc Hạ Mạt Hàn có thể quen Nhất Bạch Sơn Tịch cũng là do Trần Vũ Hàm một tay thúc đẩy. Vì Trần Vũ Hàm khăng khăng kéo Hạ Mạt Hàn tới triển lãm nên mới có những chuyện sau đó. Nhưng dù sau đó Hạ Mạt Hàn và Nhất Bạch Sơn Tịch đã trải qua chuyện gì, chung quy họ cũng chưa quen biết được mấy ngày, hai người vẫn chưa tới mức hiểu đối phương thì sao đã kết hôn chứ?

Điều khiến Trần Vũ Hàm khó hiểu là, Nhất Bạch Sơn Tịch là người trên trời, anh không chỉ là họa sĩ thiên tài mà còn đàn được linh hồn của bản nhạc, võ công thì hàng đầu, gia thế hình như cũng rất khủng khiếp. Sao nhân vật cao quý như thần tiên này lại đột nhiên cưới Hạ Mạt Hàn? Trần Vũ Hàm cứ cảm thấy không thực tế, vì vậy cô ta cũng chỉ có thể nghi ngờ trước đó Hạ Mạt Hàn và Nhất Bạch Sơn Tịch đã quen biết nhau.

Nghe vậy, Hạ Mạt Hàn nhẹ giọng trả lời: “Tớ cũng không biết trước kia đã gặp anh ấy chưa, đến giờ tớ vẫn chưa biết anh ấy có vẻ ngoài thế nào.”

Trần Vũ Hàm ngạc nhiên: “Hả, không thể nào, vậy tại sao hai người lại đột nhiên kết hôn?”

Hạ Mạt Hàn trả lời đúng sự thật: “Một tuần trước tớ bị trúng độc, Nhất Bạch Sơn Tịch đã tìm thuốc giải độc để cứu sống tớ. Tớ cảm thấy anh ấy đối xử với tớ rất đặc biệt, vậy nên tớ rất muốn biết anh ấy là ai. Nhưng bỗng nhiên Nhất Bạch Sơn Tịch lại nói muốn lấy tớ, anh ấy muốn tớ nhìn thấy khuôn mặt mình trong đêm tân hôn.”

Trần Vũ Hàm lập tức hỏi: “Cho nên cậu liền đồng ý?”

Hạ Mạt Hàn mím môi, ngượng ngùng đáp: “Ừm.”

Trần Vũ Hàm nói tiếp: “Cậu chưa nhìn thấy mặt mũi anh ấy, nhỡ mặt mũi anh ấy rất xấu thì làm thế nào?”

Hạ Mạt Hàn nghiêm túc nói: “Dù tướng mạo của anh ấy thế nào tớ cũng không để ý, cái tớ thích là con người anh ấy.”

Trần Vũ Hàm không có ý kiến gì, cô ta gật đầu đồng ý: “Cũng đúng.”

Dù Trần Vũ Hàm không nghĩ ra vì sao Nhất Bạch Sơn Tịch cưới Hạ Mạt Hàn, nhưng chuyện Hạ Mạt Hàn bằng lòng gả cho Nhất Bạch Sơn Tịch lại không khó hiểu. Phàm là phụ nữ, e rằng ai cũng khó lòng chống cự được sức hấp dẫn của Nhất Bạch Sơn Tịch, ai mà không muốn gả cho người đàn ông hoàn hảo như vậy chứ?

“Thật ra cũng không giấu cậu, đến bây giờ tớ vẫn như đang mơ. Tớ cũng không ngờ Nhất Bạch Sơn Tịch lại muốn cưới mình.” Hạ Mạt Hàn biết khoảng cách giữa mình và Nhất Bạch Sơn Tịch, hai người gần như là người ở hai thế giới khác nhau. Theo lý trí thì Hạ Mạt Hàn thấy mình không xứng với Nhất Bạch Sơn Tịch, hai người vội vàng kết hôn nên có vẻ hơi qua loa.

Nhưng nói tới tình cảm, Hạ Mạt Hàn không thể kiểm soát lòng mình, cô cảm nhận được Nhất Bạch Sơn Tịch đối xử đặc biệt với mình. Cô cũng không thể chống cự sức hấp dẫn của Nhất Bạch Sơn Tịch, Nhất Bạch Sơn Tịch bằng lòng cưới, cô cũng bằng lòng gả. Cho dù rơi vào nơi nước sôi lửa bỏng cô cũng không tiếc thân.

Đây cũng là điều Trần Vũ Hàm nghi ngờ, có điều Nhất Bạch Sơn Tịch muốn cưới Hạ Mạt Hàn là sự thật, các cô chỉ cần tiếp nhận sự thật này là được. Vì vậy, Trần Vũ Hàm không suy nghĩ nhiều nữa, cô ta nói với Hạ Mạt Hàn: “Được kết hôn với Nhất Bạch Sơn Tịch đúng là chuyện phụ nữ trên thế giới muốn mà không được, số cậu may mắn thật!”

Trong vườn hoa ở biệt thự.

Diện tích biệt thự rộng lớn, trong biệt thự có một vườn hoa to, vườn hoa này chính là nơi tổ chức hôn lễ của Nhất Bạch Sơn Tịch và Hạ Mạt Hàn.

Vườn hoa vốn đã rất đẹp, hôm nay sau khi được trang trí thì lại càng đẹp hơn, khu vườn còn khoác lên mình sắc thái mơ mộng, vui tươi.

Giữa vườn hoa có dựng một sân khấu lớn được trang trí cực kỳ đẹp, cực kỳ xa hoa. Nếu ví toàn bộ khu vườn là một bức tranh thì cái bục chính là nét bút vẽ rồng điểm mắt.

Dưới sân khấu là hơn trăm ghế ngồi cho khách, những người có thể ngồi ở đây đều là khách được mời và người thân, bạn bè của Hạ Mạt Hàn.

Còn những người nghe tiếng mà đến xem chỉ có thể đứng ở một bên quan sát.

Vườn hoa rất náo nhiệt, người người đi lại, ai ai cũng mày rạng rỡ, trong đó người hưng phấn nhất là Hoàng Quý Lan.

Hoàng Quý Lan cười tươi như hoa, giấc mơ trước giờ của bà ta chính là Hạ Mạt Hàn gả tới gia đình giàu sang quyền thế, như vậy thì Hoàng Quý Lan bà ta cũng lên đời theo. Giờ đây, cuối cùng giấc mơ của bà ta cũng thành sự thật, Hạ Mạt Hàn gả cho Nhất Bạch Sơn Tịch, đây đâu phải gia đình giàu sang quyền thế bình thường mà là gia đình giàu sang quyền số một đấy. Hạ Mạt Hàn bay lên cành cao thành phượng hoàng, là mẹ cô, Hoàng Quý Lan cũng theo đó mà trở thành đối tượng tất cả mọi người ở phố Tây Nguyên hâm mộ. Bà ta thực sự vô cùng phấn khởi.

Cả sáng Hoàng Quý Lan đi lại trên chỗ tổ chức hôn lễ như con thoi, bận trước bận sau tiếp đón khách. Bà ta thích kiểu lộ diện này, thích cảm giác được người khác nịnh nọt. Bà ta cố ý khoe khoang, hơn nữa còn khoe khoang trước mặt người nhà họ Hạ.

Người nhà họ Hạ đều đến tham gia hôn lễ, trong đó có người vui, cũng có người buồn như Hạ Tử Nhiên, cô ta cực kỳ bực bội.

Hạ Tử Nhiên rất thích Nhất Bạch Sơn Tịch, nhưng Nhất Bạch Sơn Tịch lại chung tình với Hạ Mạt Hàn. Điều này quả thực khiến Hạ Tử Nhiên bất bình, cô ta không tài nào chấp nhận sự thật này. Thái Hâm Lỗi cũng không tệ, vốn dĩ được ở bên Thái Hâm Lỗi, Hạ Tử Nhiên đã rất hạnh phúc. Nhưng so với Nhất Bạch Sơn Tịch, Thái Hâm Lỗi chẳng là gì cả, đương nhiên Hạ Tử Nhiên sẽ ghen tị với Hạ Mạt Hàn.

12 giờ trưa, hôn lễ mà người người chú ý chính thức bắt đầu.

MC hôn lễ lên sân khấu trước tiên, nói một đống lời rập khuôn và lời chúc phúc rồi mới đến màn cô dâu chú rể lên sân khấu. Đây chính là thời khắc ai cũng mong đợi.

Dưới cái nhìn trông mong của tất cả mọi người, chú rể Nhất Bạch Sơn Tịch bước vào.

Thoáng chốc ai ai cùng mở to mắt sáng bừng.

Hôm nay Nhất Bạch Sơn Tịch rất phóng khoáng, anh mặc âu phục quý giá, chân đi giày da cao cấp. Anh dần bước tới sân khấu nằm ở giữa vườn hoa.

Mọi người đều liếc mắt nhìn qua, Nhất Bạch Sơn Tịch rất tuấn tú nhưng chưa chưa ai nhìn thấy khuôn mặt anh. Ngày cưới hôm nay mà anh vẫn đội mũ, đeo khẩu trang, khiến người khác không thể nhìn thấy tướng mạo của mình.

Nhưng vườn hoa lập tức sôi trào, tiếng nghị luận cuồn cuộn như thuỷ triều.

“Wow, Nhất Bạch Sơn Tịch đẹp trai quá!”

“Ngay cả khuôn mặt của anh ta, cô cũng chưa nhìn thấy mà cũng biết anh ta đẹp trai à?”

“Còn cần xem mặt à? Nhìn khí chất là biết đây nhất định là một anh chàng đẹp trai ngời ngời.”

“Đúng vậy, khí chất của Nhất Bạch Sơn Tịch đúng là không ai sánh bằng.”

“Được gả cho Nhất Bạch Sơn Tịch hạnh phúc thật đấy, tôi thực sự rất hâm mộ Hạ Mạt Hàn.”

Rất nhiều cô gái đều gào thét những lời từ tận đáy lòng, các cô sùng bái Nhất Bạch Sơn Tịch, hâm mộ Hạ Mạt Hàn.

Trong tràng âm thanh hâm mộ và lời mời của người chủ trì hôn lễ, cô dâu Hạ Mạt Hàn bước tới.

Hạ Mạt Hàn khoác tay Hạ Khánh Chi bước vào vườn hoa, dọc theo thảm đỏ tới sân khấu nằm ở trung tâm.

Hôn lễ được tổ chức theo cách thức cao cấp, chiếc váy cưới trên người Hạ Mạt Hàn là hàng cao cấp nhất, vô cùng đẹp đẽ, tinh xảo, lớp trang điểm của cô cũng xinh đẹp, hoàn mỹ, thêm vào đó là vẻ mặt ngọt ngào hạnh phúc của Hạ Mạt Hàn nên cả người cô làm bừng sáng cả vườn hoa.

Những người có mặt ai ai cũng kinh ngạc vì vẻ đẹp ấy, làn sóng nghị luận, thán phục thoáng chốc đã ồ ạt. Khu vườn ngập tràn không khí vui vẻ, náo nhiệt.

Tiếng người ồn ào náo nhiệt, không khí vui mừng bao phủ.

Cùng lúc đó, cánh cổng biệt thự rất vắng lặng. Một người băng qua cổng, lặng lẽ bước vào.

Người này là Ngô Bách Tuế!