Có thể phong mang của Bản Nguyên Thổ Ấn thua kém so với Bản Nguyên Kim Ấn, cũng giống như một cây thiết chùy không có khả năng sắc bén giống như một cây đại đeo, thế nhưng lực công kích của thiết chùy không hề thua kém hơn so với đại đao, đại đao giết địch là chém ra vài vết thương trí mạng, mà thiết chùy tấn công địch chính là lấy lực lượng không gì địch nổi, trực tiếp chấn định nhân tới chết, chỉ cần lực lượng đủ cường đại, một chùy đánh ra, địch nhân phải chết.
Bản Nguyên Kim Ấn giống như một thanh đại đao, Bản Nguyên Thổ Ấn giống như một cự chùy.
Theo Bản Nguyên Thổ Ấn hạ xuống, toàn bộ Hiên Viên đại điện đều bị chấn động mãnh liệt.
Chín vị cường giả cái thế trong sát na đoạn tuyệt sinh cơ, thần hình câu diệt, thân thể cứng rắn đặc thù vu tộc hầu như có thể so sánh với tiên bảo vô thượng bình thường trực tiếp bị đánh thành hư vô, ngay cả cặn bã cũng không lưu lại.
Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULLMột chưởng đánh chết chín vị cường giả cái thế Hợp Đạo sơ kỳ, toàn bộ Hiên Viên đại điện hoàn toàn yên lặng, tất cả cường giả cái thế vu tộc đều hiện rõ vẻ kinh hãi nồng đậm trong mắt, sợ hãi thật sâu, cả đám sợ đến mức ngừng hô hấp lại, chỉ còn tiếng tim đập dồn dập.
Theo chín vị cường giả cái thế tâm phúc tử vong, Thiên Mục đại vu sợ tái mặt, trước mặt Cổ Thần hắn đã không còn bất cứ lực lượng phản kháng nào khác, tất cả công sức giãy dụa lúc trước hoàn toàn là con số không, hắn hiện tại trước mặt Cổ Thần cũng giống như con kiến hôi nhỏ bé, vô luận phản kháng thế nào đi nữa cũng không có khả năng trốn khỏi lòng bàn tay Cổ Thần.
- Chiến thần đại nhân, ta thần phục ngươi, ta đại biểu cho toàn bộ vu tộc thần phục ngươi, đừng giết ta, ta đời đời kiếp kiếp thần phục ngươi, không nên…
Khi tất cả giãy dụa đều là vô dụng, Thiên Mục đại vu không còn cách nào khác ngoài kinh khủng cầu xin tha thứ.
Thời điểm Thiên Mục đại vu vừa mới thoát khốn ra ngoài Cổ Thần mới chỉ có tu vi Giá Vụ hậu kỳ, vô luận như thế nào hắn cũng không ngờ tới, chỉ trong thời gian mấy năm ngắn ngủi, một tiểu tu sĩ Giá Vụ hậu kỳ lại có thể trưởng thành cho tới mức độ này, trong lúc giơ tay nhấc chân là có thể lấy được tính mạng hắn.
Nếu sớm biết như vậy, hắn tuyệt đối sẽ không nổi lên lòng tham đối với Chiến Thần Lệnh.
Hối hận! Trong lòng Thiên Mục đại vu hối hận thật sâu.
Thế nhưng, chuyện đã làm sai cũng không phải hối hận là có thể cứu vãn được kết cục!
- Bản tọa không cần ngươi thần phục! Ngươi nên trả giá cho hành vi của chính mình, đại vu…
Thanh âm của Cổ Thần từng tiếng từng tiếng vang lên:
- Kẻ mạo phạm thiên uy Chiến thần, chết…
Theo tiếng chết vừa vang lên, nắm ngón tay Cổ Thần siết lại, mạnh mẽ niết.
Rắc…
Một phương tiểu thế giới do năm ngón tay hình thành trong nháy mắt bạo tạc, hủy diệt, đây chính là uy lực diệt thế chân chính. Thiên Mục đại vu trong một phương tiểu thế giới này trực tiếp bị nổ tung thành hư vô, cái gì cũng không lưu lại, thần hình câu diệt.
Bịch bịch bịch bịch…
Hơn hai mươi vị cường giả cái thế vu tộc còn lại sợ hãi gần chết, ngay cả đệ nhất cường giả vu tộc như Thiên Mục đại vu còn có thể bị Cổ Thần bóp chết đơn giản như vậy, ngay cả cặn bã cũng không lưu lại, chúng cường giả cái thế sợ hãi hồn phi phách tán, nhất thời quỳ xuống.
- Chiến thần đại nhân tha mạng!
- Chúng ta đều là chịu áp bách của Thiên Mục đại vu, tình thế bắt buộc, thân bất do kỷ…
- Cầu Chiến thần khai ân, chúng ta thề sống chết theo Chiến thần đại nhân, đời đời kiếp kiếp, vĩnh viễn không dám có bất cứ di tâm nào!
- Nếu có dị tâm, trời tru đất diệt, cầu xin Chiến thần đại nhân tha mạng!
Đầu tiên là chín vị cường giả cái thế bị một chưởng của Cổ Thần đánh chết, tiếp đó là Thiên Mục đại vu bị Cổ Thần đơn giản bóp nát trong tay, lúc này đã triệt để đánh tan đạo phòng tuyến cuối cùng trong lòng cường giả cái thế vu tộc còn lại, tất cả đều quỳ xuống đất cầu xin tha thứ.
- Chiến thần, Thiên Mục đại vu và tâm phúc của hắn đều đã chết hết, trong số bọn họ có nhiều người hoàn toàn là chịu áp bách, mong Chiến thần nhân từ, bỏ qua cho bọn họ!
Dương Châu đại vu và Kim Mãng đại vu đồng thời cầu tình, bọn họ cùng với bảy vị cường giả Đạo môn từ ngoài Hiên Viên đại điện bước đến.
Tuy nói Cổ Thần chỉ chém giết thủ lĩnh các thế lực Phật môn, yêu tộc, thế nhưng hôm nay cũng không phải chỉ giết chết một mình Thiên Mục đại vu, còn trực tiếp đập chết chín vị cường giả cái thế vu tộc khác, trong lòng Dương Châu đại vu và Kim Mãng đại vu thực sự sợ Cổ Thần giận dữ, tiến hành đại khai sát giới đối với vu tộc.
Tất nhiên, Cổ Thần thân là Chiến thần vu tộc, kết quả lại bị bọn họ phản bội, không chỉ không chịu thừa nhận thân phận Chiến thần của hắn, còn tiến hành truy sát, có một tầng nguyên nhân này tồn tại, trong ba tộc nhân, vu, yêu, theo lý Cổ Thần nên giận dữ nhất đối với vu tộc.
Ánh mắt của Cổ Thần đảo qua chúng cường giả cái thế cổ vu tộc, chúng cường giả cái thế cổ vu tộc run lên, giống như có một lưỡi dao sắc bén lướt qua bên người bọn họ.
- Tội chết có thể miễn, tội sống khó thoát!
Thanh âm Cổ Thần thẩm lý và phán quyết:
- Tất cả tu sĩ vu tộc từng tham gia truy sát bản tọa, Hợp Đạo sơ kỳ trấn áp nghìn năm, Hư Không kỳ trấn áp trăm năm! Nếu có cãi lời, giết không tha!
- Không dám cãi lời!
- Tạ ơn Chiến thần khai ân!
Cái chết của chín vị cường giả cái thế và Thiên Mục đại vu vừa rồi đã chấn động thật sâu trong linh hồn mỗi một vị cường giả cái thế, nghe nói chỉ cần bị trấn áp nghìn năm là có thể tránh thoát được một mạng, nào dám không từ, đều quỳ xuống bái lạy, tạ ân đức.
Lông mày Cổ Thần hơi nhíu, thân thể hắn đột nhiên chấn động rất nhỏ, đột nhiên trong mệnh tuyền giống như thế giới hủy diệt đại bạo tạc, ngũ hành bản nguyên bạo phát thiếu chút nữa khiến thân thể của hắn căng phồng nổ tung tại chỗ.
Nếu như không phải cơ thể Cổ Thần lúc này hầu như đã đạt tới cảnh giới bất hủ, chỉ sọ đợt nổ mạnh vừa rồi đã khiến hắn phải tan thành máu thịt, thành một đống cặn bã.
Trong ngực truyền tới một cỗ cảm giác mát mẻ sảng khoái, Càn Khôn Ngọc Bích cảm thụ được bản nguyên ngũ hành bạo động, lập tức giáng xuống lực lượng không thể tưởng tượng, nhất thời khiến mệnh tuyền của Cổ Thần bình tĩnh lại.
"Bản nguyên ngũ hành tề tựu mệnh tuyền, tuy nói ngũ hành đồng nguyên, theo thời gian trôi qua sẽ càng lúc càng thêm dung hợp, thế nhưng nếu ta không thể điều khiển được cỗ lực lượng bản nguyên ngũ hành này, đột nhiên xảy ra bạo phát, hủy diệt, nếu như không có Càn Khôn Ngọc Bích sợ là ta nhất định phải chết, xem ra cần phải bế quan một đoạn thời gian, liên tục đề cao hai cấp độ tu vi, ý thức và thực lực không hòa hợp nghiêm trọng, khó có thể khống chế được thân thể, cần phải bế quan củng cố tu vi, ổn định căn cơ."
Cổ Thần thầm nghĩ trong lòng.
Cổ Thần nhìn về phía Dương Châu đại vu, Kim Mãng đại vu, phất tay nói:
- Bắt giữ toàn bộ bọn họ!